Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 676 - 【Vip】 Cây Chổi Tinh? (2)

【VIP】 Cây chổi tinh? (2) 【VIP】 Cây chổi tinh? (2)

Chương 676: Cây chổi tinh? (2)

Kèm theo mạch khí gợn sóng dập dờn, khí tức của Hạ Nghiệp liên tục tăng lên, trong nháy mắt đã tăng vọt đến đỉnh điểm. Từ xa nhìn lại thì thấy thân hình Hạ Nghiệp đột nhiên tăng lên dữ dội mấy phần, toàn bộ thân thể đều biến lớn.

Chân giẫm một cái, một tiếng “bang” vang lên, nhấc chân lên thì dưới đất để lại một dấu chân. Kèm theo đó là một tiếng trâu rống vang lên, như lôi âm cuồn cuộn. Sau khi tiếng nổ qua đi, một con thanh ngưu to lớn bỗng nhiên xuất hiện sau lưng Hạ Nghiệp.

Kèm theo ánh mắt lạnh lùng của Hạ Nghiệp, lỗ mũi thanh ngưu phun ra một ngụm trọc khí, chân sau cọ một cái, co cẳng chạy thẳng tới chỗ Bách Niệm Hương.

Ầm ầm!

Ầm ầm!

Thanh ngưu lao nhanh, tiếng giống như lôi âm.

Trong bụi mù cuồn cuộn, thanh ngưu cách Bách Niệm Hương càng ngày càng gần.

Bách Niệm Hương nhìn thấy tình huống này thì không chút do dự ngự kiếm đón đỡ, còn bản thân nàng thì cấp tốc lui về sau.

Mạch thuật Huyền cấp hạ phẩm Man Yêu Hư Ảnh.

Nàng biết đây là một loại trong số mạch thuật truyền thừa của Hạ gia, mặc dù chỉ là Huyền cấp hạ phẩm, cũng không phải là tự thành một phái, không thể được xưng tụng là lưu phái mạch thuật, nhưng mà nó có chỗ đặc biệt của riêng nó, lực lượng khổng lồ bùng nổ ra đã đủ để tiếu ngạo hai cảnh Thông Huyền, Thần Huyền.

Nếu như chỉ bàn về lực lượng, bàn về bùng nổ thì trong số mạch thuật Huyền cấp hạ phẩm của Hồ Thiên Địa, Ma Yêu Hư Ảnh này là mạnh nhất.

Ầm!

Trường kiếm đã chém vào ngưu đầu.

Lần này kiếm của Bách Niệm Hương đã không thể chém vào thứu gì cũng có thể thế như chẻ tre giống như mới nãy. Mũi kiếm của Bách Niệm Hương đâm vào ngưu đầu thì chỉ đâm vào được một tất rồi ngừng lại, không thể đâm sâu hơn dù chỉ một chút.

Bò... Ò...

Một tiếng ngưu rống nữa vang lên.

Tiếng chặt móng vang động đất trời.

Sau khi bị kiếm của Bách Niệm Hương ngăn cản không thể tiến lên được nữa thì thanh ngưu phát cuồng, không ngừng bộc phát lực lượng.

Bách Niệm Hương vừa lui về sau vừa vận dụng tinh thần lực của mình đến mức cao nhất, dùng hết lực lượng toàn thân, kèm theo một tiếng chấn mạch vang lên, Bách Niệm Hương mở mạch môn của mình ra, sau đó rung lên, mạch môn bắt đầu rót mạch khí vào trong kiếm.

“Ta cũng không tin ngươi có thể cản được bao lâu!”

Hạ Nghiệp nhìn thấy tình huống này thì trên mặt hiện vẻ không tin.

Đây là lần đầu tiên hắn gặp được người có thể đối bính được với Man Yêu Hư Ảnh, rõ ràng chỉ là một thanh kiếm, vậy mà lực lượng khi bùng nổ lại có thể sánh ngang được với thanh ngưu. Càng khó tin hơn chính là sau khi Bách Niệm Hương mở mạch môn ra thì lực lượng từ kiếm truyền lại càng mạnh mẽ hơn nữa.

Thử…

Một tiếng móng đạp xuống vang lên.

Trong bụi mù cuồn cuồn, thanh ngưu to lớn lại bị ép cho lui lại!

“Ông đây cũng muốn xem xem người có thể chống được bao lâu!” Hạ Nghiệp cả giận nói, sau đó thì mạch môn cũng run lên bần bật, bắt đầu điên cuồng quán thâu mạch khí vào trong thanh ngưu, sử dụng khí mà hoàn toàn không thèm quan tâm đến linh thể tiêu hao. Khi thanh ngưu được một loạt mạch khí quán thâu vào thì lại nổi giận gầm lên một tiếng như là điên cuồng nữa, ổn định thân thể, sau đó tiếp tục xông về phía trước.

Hai người lại giằng co với nhau nữa.

...

Trên phù không đảo.

Bách Niệm Hàn Sơn nhìn tình huống này, trong lòng âm thầm kinh hãi: “Rốt cuộc là người phương nào truyền cho nàng loại kiếm pháp này?”

Mặc dù là tông chủ của thế lực tứ tinh cự đầu, tu hành gần trăm năm nhưng đối với kiếm pháp của Bách Niệm Hương thì sâu trong lòng hắn cũng cảm thấy khủng bố.

Loại kiếm pháp này lại có thể làm cho tu vi chỉ mới Thông Huyền Hạ Cảnh Bách Niệm Hương có thể cứng rắn chống đỡ người của Hạ gia vốn được xưng là có sức bùng nổ đệ nhất ở Hồ Thiên Địa. Mà người này còn là người mạnh nhất trong thế hệ này của Hạ gia! Quả là có chút không thể nghĩ bàn. Cho dù là đệ tử chân truyền của đệ nhất kiếm tu trong Hồ Thiên Địa thì sợ là cũng không thể làm được như thế.

Bộ Lĩnh càng xem càng kinh hãi, sau khi kinh hãi thì không khỏi cảm khái một câu: “Kiếm pháp siêu quần như thế, chỉ sợ người truyền thụ không phải Trấn Nhạc Thượng Cảnh!”

Hạ Hầu thấy cảnh này, lại nghe hai người nói như vậy thì trên mặt có chút trào phúng, sau đó quay đấu nhìn xuống dưới, hô: “Mau mau kết thúc!”

...

Trong khu vực chiến đấu.

Khi nghe được Hạ Hầu nói như vậy thì bốn người vốn đứng im sau lưng xem trò vui như ở trong mộng mới tỉnh.

Bốn người đồng thời vọt tới trước.

Cục diện giằng co một đánh một thay đổi trong nháy mắt.

Hạ Nghiệp nghe được động tĩnh sau lưng thì khóe miệng nở một nụ cười, nói: “Bách Niệm Hương, kiếm pháp này của ngươi đúng là kinh khủng. Nhưng như vậy thì đã làm sao, hôm nay ngươi vẫn phải thua, hơn nữa giờ ta thay đổi chủ ý... có nhận thua cũng không thể để cho ngươi sống được!”

Nói đùa!

Bách Niệm Hương tu luyện kiếm pháp khủng bố như vậy, làm cho nàng có thể vượt qua hai cái cảnh giới nhỏ đánh có qua có lại với hắn.

Những chuyện khác thì không nói, nhưng tiềm lực của nàng thì không thể nghi ngờ. Đợi một thời gian nữa, sợ là cho dù thế hệ này của Hạ gia có bao nhiêu tân tú xếp hạng trước một ngàn thì cũng không phải là đối thủ của Bách Niệm Hương. Dù sao thì Bách Niệm Hương cũng là dòng dõi duy nhất của Bách Niệm Hàn Sơn.

Hôm nay để cho Tiềm Long Tông thấy được tiềm lực của Bách Niệm Hương, sau đó nhất định bọn họ sẽ dùng tài nguyên gấp mười lần, gấp trăm lần so với trước kia để bồi dưỡng nàng.

“Đừng có để cho nàng có cơ hội rời khỏi khu vực chiến đấu!”

Hạ Nghiệp nói xong, bốn người tách ra bao vây tới đánh Bách Niệm Hương.

Bên ngoài khu vực chiến đấu, bốn người Bộ Lam thấy cảnh này thì vội vàng kêu gào Bách Niệm Hương.

“Niệm Hương, lui về sau!”

“Rời khỏi khu vực chiến đấu, bọn họ động sát tâm.”

Bọn họ lòng nóng như lửa đốt kêu gào một đợt, lúc này, rốt cuộc Bách Niệm Hương cũng thu kiếm, vứ bỏ thanh kiếm đang tranh phong với thanh ngưu.

Bình Luận (0)
Comment