Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 678 - 【Vip】 Bái Người Nào Làm Sư Phụ?

【VIP】 Bái người nào làm sư phụ? 【VIP】 Bái người nào làm sư phụ?

Chương 678: Bái người nào làm sư phụ?

Lại nói Ôn Bình.

Nhìn thấy tình huống trong khu vực chiến đấu, trong đầu đã không còn mong đợi gì về trận chiến này nữa.

Lúc này Ôn Bình đang nghĩ về tương lai của Bất Hủ Tông, tương lai hẳn là chẳng mấy chốc sẽ xuất hiện một đám cảnh giới cưỡi chổi ma pháp như vậy.

Có lẽ cưỡi chổi ma pháp sẽ không bá khí như cưỡi yêu vật Dực tộc to lớn, khiến người ta sợ hãi nhưng cũng sẽ không kém.

Mặc dù chổi ma pháp khó xoạt ra được nhưng so với chinh phục yêu vật Dực tộc Trấn Nhạc Cảnh thì đơn giản hơn nhiều.

Trong lúc hắn còn đang suy tư thì bên cạnh, Tần Mịch nhịn không được mở miệng nói: “Được lắm, ta thừa nhận ta ghen ghét, ta cũng muốn có chổi ma pháp.”

Hoài Diệp cũng hùa theo, nói: “Sau khi trở về thì ta phải ăn nhiều bắp rang, tiếp tục xoạt, xoạt một hai tháng, nhất định có thể xoạt ra được chổi ma pháp.”

Tần Mịch bất đắc dĩ cười cười, nói: “Ta… ta cảm thấy có thể xoạc ra được những loại ma pháp khác, thậm chí là ma dược vân vân.”

“Cũng tốt. Chổi ma pháp vốn chỉ là một cái công cụ bay lượn, cho dù nói như thế nào thì chắc chắn nó cũng không tốt hơn ma dược, ma pháp. Cái ‘xe’ biết bay đó ta cảm thấy nó cũng không tệ.” Hoài Diệp bỗng nhiên nhìn về phía Ôn Bình, hỏi: “Tông chủ, cái đó kêu là ‘xe’ hả?”

“Ừm.” Ôn Bình gật đầu.

Ừ một tiếng, Ôn Bình không muốn xem tiếp nữa, nhìn Hô Lan bên cạnh một chút, nói: “Hôm nay xem náo nhiệt đến đây thôi. Tiếp tục đánh nữa cũng không có gì phải lo lắng, với tốc độ của Trấn Nhạc Cảnh, người của Hạ gia hoàn toàn không thể đụng tới được.”

Hô Lan dời ánh mắt kinh ngạc đi, lấy lại bình tĩnh, sau đó hỏi: “Tông chủ, ngai đã chọn được đội khiếu chiến tiếp theo chưa?”

Ôn Bình nói: “Sau khi thắng thiên tài của Quý Dương Môn xong thì bây giờ thư khiêu chiến đưa ra không có ai nhận hết.”

Hô Lan trả lời: “Vậy có muốn đợi không, khiêu chiến đấu đội có thời gian hạn chế, toàn bộ chỉ có mười lăm ngày. Chờ tới mấy ngày cuối rồi tìm, khi đó để không lãng phí số lần khiêu chiến thì chắc chắn rất nhiều đội sẽ ai đến cũng không có cự tuyệt.”

“Không đợi, đúng rồi, vừa hay có một chuyện cần ngươi đi làm. Chuẩn bị nhiều thư khiêu chiến một chút, thả lưới rộng, hẳn là sẽ có người không biết chúng ta thắng Quý Dương Môn.” Bây giờ Hô Lan vẫn là người trong Bách Tông Liên Minh, có chức vị cũng tiện, ngu sao mà không dùng.

Hô Lan gật đầu: “Vâng, tông chủ, ta sẽ đi làm ngay, làm mấy chục tấm.”

Nói xong, mọi người cất bước rời đi.

Đi xuống dưới phù không đảo, Hô Lan nhịn không được mở miệng hỏi: “Tông chủ, à ừ... cây chổi... ma pháp là gia sư làm?”

“Chổi ma pháp là sản phẩm của Bất Hủ Tông.” Ôn Bình đáp.

“Ồ —— đã hiểu!”

Hô Lan âm thầm kinh hãi.

Không ngờ Tuyền Qua Đồ có được năng lực đặc thù khiến cho cao tầng của Bách Tông Liên Minh chấn động cũng không là gì cả.

Bất Hủ Tông lại có thể khiến cho cây chổi bay lên được, để cho nó có được tốc độ ngang với Dực tộc Yêu Vương Trấn Nhạc Cảnh.

“Đúng rồi!”

Ôn Bình bỗng nhiên dừng bước.

“Tông chủ, có chuyện gì vậy?” Mọi người không hiểu.

Ôn Bình nhìn mấy người Hoài Diệp một chút, sau đó nói: “Hoài Diệp, ngươi đi tìm Bách Niệm Hương một chuyến, nói cho nàng, chổi ma pháp đừng có tuỳ tiện giao cho những người khác... nó không dễ xoạt ra được.”

Sau khi chứng kiến sự thần kỳ của chổi ma pháp thì chắc chắn sẽ có người ngấp nghé nó.

Nhất là khi còn chưa xác định được chổi ma pháp có làm trái quy tắc hay không thì lại càng dễ dàng xuất hiện chuyện này.

Nhiều khi, nói là mượn xem, nhưng mà xem xong rồi sẽ không trả nó lại cho ngươi.

Bách Niệm Hương lại vô tư không biết đề phòng người khác, rất dễ dàng bị lừa.

...

Bịch!

Một bóng người chật vật từ trong khu vực chiến đấu đột nhiên bay ra ngoài, ngực đập xuống đất.

Bụi mù dâng lên, bóng người đó đột nhiên đứng lên, sau đó hai cánh tay, hai cánh tay đồng thời bò dưới đất, trốn xa ra mấy trượng mới dừng lại. Trên gương mặt chật vật hiện lên vẻ vui mừng khi sống sót sau tai nạn.

Cuối cùng tê liệt nằm bẹp xuống đất.

Người này chính là Hạ Nghiệp!

Người trở thành thiên tài chói mắt nhất của Hạ gia sau khi Hạ Kim chết!

Kèm theo Hạ Nghiệp bị phi kiếm bức ra khỏi khu vực chiến đấu thì trận đấu giữa tân tú của Hạ gia và Tiềm Long Tông cũng hạ màn.

Cho dù là những người đang quan chiến bên ngoài khu vực chiến đấu hay là trên phù không đảo đều thổn thức không thôi. Nói thật, từ khi mới bắt đầu thì bất kỳ người nào cũng không nghĩ là kết quả của trận đấu đội này sẽ là như vậy.

Hạ gia năm đánh một, cuối cùng lại thua tranh tài.

Kèm theo người Hạ gia bị khiêng đi, tiếng bàn tán vang lên như thủy triều.

“Rốt cuộc là vị Tuyền Qua Thần Tượng nào mà lại có thủ đoạn như thế, giao cho cây chổi năng lực phi hành? Nghe nói Tiềm Long Tông và Tử Nhiên đại sư quan hệ không tệ, chẳng lẽ cây chổi này chính là kết quả của mấy năm nay Tử Nhiên đại sư mai danh ẩn tích?”

“Nói không chừng là vậy, cho dù nói như thế nào thì người đưa cây chổi cho Bách Niệm Hương tuyệt đối không đơn giản.”

“Các ngươi có phát hiện ra không, kiếm pháp mà Bách Niệm Hương dùng cũng là bay. Cả hai không mưu mà hợp!”

Trong tiếng bàn tán xôn xao, Bách Niệm Hương cưỡi chổi ma pháp đáp xuống đất, trên mặt khó mà ức chế được vẻ hưng phấn. Cười sờ sờ chổi ma pháp trong tay mình giống như như con yêu vật Dực tộc đầu tiên mà phụ thân tặng cho nàng khi còn bé vậy, sau đó cẩn thận từng li từng tí cất nó vào trong tàng giới.

Đưa mắt nhìn thoáng qua thì vừa vặn đối diện với ánh mắt của mấy người Nam Môn Thường đang đứng bên ngoài khu vực chiến đấu.

Mặt Nam Môn Thường đột nhiên co rúm lại, nửa bên mặt run lên, hốt hoảng xoay người sang chỗ khác, cất bước muốn muốn rời đi.

Nam Môn Thường quay qua nhìn người bên cạnh, hỏi: “À ừ... các ngươi có đói bụng không?”

Còn chưa đợi bọn họ trả lời thì đã cất bước rời đi.

Miệng thì lải nhải là ăn gì.

Bình Luận (0)
Comment