Chương 679: Bái người nào làm sư phụ? (2)
Có thể nhìn thấy, bước chân Nam Môn Thường rời đi càng đi càng nhanh, bởi vì hắn cũng không muốn bị đưa thư khiêu chiến. Đến lúc đó sẽ rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan. Hắn lại càng không muốn sau khi nhận thư khiêu chiến thì sẽ bị Bách Niệm Hương ở trên không trung một mực dùng kiếm công kích, giống như là dê đợi làm thịt, phản kích đều thành hy vọng xa vời.
Cuối cùng trong công kích thì sẽ bị làm cho tiêu hao nhiều, sau đó từng bước một đi tới tử vong hoặc là thất bại.
Bách Niệm Hương thu tầm mắt lại, không có ngăn cản Nam Môn Thường.
Thực ra thì nàng muốn ít nhất cũng đi vào được trước năm ngàn trong Tân Tú Bảng, hôm nay mượn chổi ma pháp lách chỗ trống trong quy định của Tân Tú Chiến chiến thắng Hạ Nghiệp của Hạ gia thì nàng đã rất thỏa mãn. Còn có đánh với Nam Môn Thường hay không thì cũng không còn quan trọng nữa.
Lúc này nàng chỉ nghĩ đến những người khác của Bất Hủ Tông.
Đáng tiếc những sư huynh sư tỷ khác của mình đều không có tới tham gia Tân Tú Chiến, nếu không thì có thể trở thành thiên tài chói mắt nhất.
Bọn họ có pháp khí.
Biết nhiều pháp thuật hơn.
Ngự Kiếm Thuật cũng thuần thục hơn.
Còn có dị mạch thuộc tính phong, mạch thuật thuộc tính phong...
Mình dựa vào một cái chổi ma pháp làm được việc khiến nàng rất vui vẻ, nhưng nàng cũng không vì đó mà kiêu ngạo.
Nếu là lúc trước, không có gia nhập Bất Hủ Tông thì chuyện hôm nay có thể để cho nàng kiêu ngạo rất nhiều năm.
Khi ra khỏi khu vực chiến đấu thì được mọi người vây quanh, hoan hô, lúc này, Bách Niệm Hương chợt thấy Hoài Diệp đứng trong đám người ra hiệu cho nàng. Bách Niệm Hương vội vàng qua loa hai câu, sau đó chen ra khỏi đám đông, đi tới chỗ Hoài Diệp.
“Sư tỷ, sao ngươi lại tới đây.” Bách Niệm Hương xông lên ôm chặt người tới.
Người xung quanh nhìn thấy cảnh này thì khó hiểu.
Nhìn Hoài Diệp, không khỏi buồn bực —— người đó là ai?
Chỉ có người của Tiềm Long Tông biết, người trước mặt chính là đệ tử của Bất Hủ Tông mà bọn họ nhìn thấy hôm bữa.
Nhưng mà Bách Niệm Hương sư muội nhìn thấy nàng thì còn vui hơn nhìn thấy mấy người mình là sao?
Lúc này, Hoài Diệp còn chưa kịp nói chuyện thì Bách Niệm Hương đã lên tiếng hỏi trước: “Sư tỷ, ngươi ở đây, có phải tông chủ cũng tới hay không?”
Nếu như tông chủ đích thân đến xem nàng tranh tài...
Suy nghĩ một chút thì đều cảm thấy hưng phấn.
Hoài Diệp gật gật đầu, nói: “Tông chủ có em.”
Bách Niệm Hương vui vẻ, cảm giác vui vẻ còn hơn khi chiến thắng trận đấu.
Sau đó Hoài Diệp tiếp tục nói: “Tông chủ kêu ta tới nhắc nhở ngươi một chút, đừng có đưa chổi ma pháp cho bất kỳ người nào xem. Nó không dễ dàng gì xoạt ra được! Ta thấy ý của tông chủ là có thể sẽ có người muốn mưu đồ làm loạn.”
Bách Niệm Hương gật gật đầu, nói: “Sư tỷ, các ngươi yên tâm đi. Ta nhất định sẽ không đưa cho người khác xem.”
...
Phù không đảo.
Bách Niệm Hàn Sơn đang từ từ vỗ tay, nghênh đón thắng lợi không thể tưởng tượng nổi này.
Biểu cảm của Hạ Hầu trở nên vi diệu, đồng thời âm tình bất định nhìn cảnh Hạ Nghiệp bị khiêng đi ở dưới, sau đó nghiên đầu nhìn người sau lưng mình, hét: “Cái này là nắm vững thắng lợi mà các ngươi nói sao, cái này là tình báo mà các ngươi dùng nhiều tiền mua được?”
“Tông chủ thứ tội!”
“Tông chủ thứ tội!”
Mười mấy người người người cảm thấy bất an, đột ngột quỳ xuống đất.
Hạ Hầu nhịn không được nhỏ tiếng chửi một chập, sau đó hận đến nghiến răng nhìn Bách Niệm Hàn Sơn, nói: “Hàn Sơn, ngươi giỏi lắm... hóa ra ngươi đưa nàng ra ngoài sớm là để học mấy thứ này, chuẩn bị cho Tân Tú Chiến.”
“Như nhau!” Bách Niệm Hàn Sơn ôm quyền cười một tiếng.
Sau nụ cười này, biệt khuất khi khai mạc biến mất không còn sót lại chút gì.
Sau nụ cười này, tức giận do bị Hạ gia chơi hai lần biến mất vô tung vô ảnh.
Sau nụ cười này, phẫn nộ khi Bách Niệm Hương vào Bất Hủ Tông cũng theo nó mà tan thành mây khói.
“Sau này thế nào cũng có cơ hội gặp lại, ngươi chớ có vội mừng! Ngươi cũng biết, bây giờ Bách Niệm Hương là người của Bách Niệm gia, cũng không phải người của Tiềm Long Tông!” Lại nói một câu khiến cho người nghe cảm thấy buồn nôn, Hạ Hầu sải bước rời khỏi phù không đảo.
Bách Niệm Hàn Sơn đưa mắt nhìn Hạ Hầu tức giận một bước một câu nhục mạ thủ hạ mình, trong đầu vô cùng thông suốt. Đúng là ở thế hệ của Bách Niệm Hương thì Tiềm Long Tông không bằng Hạ gia, nhưng mà có Bách Niệm Hương.
Là nữ nhi của tông chủ, lúc này nàng có thể đảm đương trách nhiệm thì có thể nói là một chuyện may mắn đối với Tiềm Long Tông.
Còn chuyện gia nhập Bất Hủ Tông gì gì đó thì sau này sẽ bàn lại sau, hắn tin tưởng tông chủ Bất Hủ Tông đó cũng sẽ không vì một mình Bách Niệm Hương mà đắc tội với toàn bộ Tiềm Long Tông. Tới thời điểm thích hợp cho chút ngon ngọt thì chuyện này giải quyết cũng dễ dàng thôi.
Lúc này, tiếng chúc mừng vang lên khắp bốn phía.
Không ít thế lực tứ tinh, người của thế lực tứ tinh cự đầu đều dồn dập tới chúc mừng.
“Chúc mừng Bách Niệm tông chủ, lần này tranh chấp thắng ngay từ trận đầu!”
“Hạ gia bại một lần này, chỉ còn lại có một mình Nam Môn Thường. Mà Nam Môn Thường đó còn chuyên tu linh thể, hoàn toàn không thể chống lại người khác được, hoàn toàn không đi được bao xa. Hàn Sơn, lần này xem như ngươi kiếm lợi lớn!”
“Đúng rồi, rốt cuộc là nữ nhi của ngươi bái người nào làm sư phụ?”
“Đúng đó, rốt cuộc là bái người nào làm sư phụ?”
“Chẳng lẽ nàng muốn gia nhập tông môn khác, xem ra là gặp cao nhân!”
Câu nói sau cùng khiến cho ánh mắt Bách Niệm Hàn Sơn đột nhiên ngưng lại, trong đầu có một tia sáng lóe lên.
Gặp cao nhân?
Sau đó, Bách Niệm Hàn Sơn nhìn xuống phía dưới, tầm mắt khóa chặt vị trí của Bách Niệm Hương.
Bên cạnh nàng có một tên đệ tử của Bất Hủ Tông mà hắn đã từng gặp —— Hoài Diệp.
Đúng!
Sao hắn lại không nghĩ ra chứ.
Tại sao nữ nhi của mình gặp nhiều cường giả như vậy, thậm chí sau khi bái Tam Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng ở Hồ Thiên Địa làm sư phụ rồi mà vẫn chọn gia nhập vào Bất Hủ Tông gì đó. Nhìn bề ngoài là từ bỏ thân phận Tiềm Long Tông, nhưng ẩn sâu trong đó thì sao?
Có phải là ẩn giấu những nguyên nhân sâu xa hơn nữa không.
Một ý nghĩ khác lại nổi lên trong lòng.
Tử Nhiên cũng không biết dùng kiếm.
Tay của Tử Nhiên cũng mới được chữa khỏi, cũng không thể nào sáng tạo ra cây chổi biết bay,
Chẳng lẽ tất cả những gì mà nữ nhi của mình đang có bây giờ đều do Bất Hủ Tông ở Đông Hồ cho?