Chương 689: Tứ Tuyền Tuyền Qua Đồ, lưu phái mạch thuật Địa cấp! (2)
Sau khi Tứ Tuyền Tuyền Qua Đồ mở ra, hồng quang đột ngột xuất hiện, lượn lờ quanh người Long Dã như là khói bếp.
Khí tức bắt đầu liên tục tăng lên!
Ôn Bình nói: “Ồ... Tứ Tuyền Tuyền Qua Đồ.”
Lần đầu tiên nhìn thấy Tứ Tuyền Tuyền Qua Đồ, Ôn Bình cẩn thận quan sát Long Dã, muốn biết Tứ Tuyền Tuyền Qua Đồ có thể tăng phúc cho mạch thuật bao nhiêu lực lượng.
Nhưng thấy Long Dã cũng không muốn phóng thích Tử Vong Tẩy Lễ, Ôn Bình vội gọi hệ thống hỗ trợ kiểm tra.
Sau đó, tiếng hệ thống vang lên bên tai: “Căn cứ kiểm tra thì Tứ Tuyền Tuyền Qua Đồ ở ngực Long Dã tăng phúc tám phần mười.”
“Mới tám phần mười?”
Tam Tuyền Tuyền Qua Đồ đã bảy phần.
Tứ tuyền mới tám phần mười, có phải hơi ít không?
Hệ thống vội trả lời: “Tuyền Qua Đồ chất lượng cao có thấp có, phẩm chất cao nhất có thể tăng uy lực của mạch thuật lên tới chín phần. Hết sức rõ ràng, Tuyền Qua Đồ mà Long Dã hấp thu cũng không là phẩm chất cao.”
Ôn Bình nói: “Xem ra ở bên ngoài Hồ Thiên Địa thì Tứ Tuyền Tuyền Qua Đồ cũng ít. Nếu như Tử Nhiên có thể trở thành Tứ Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng...”
Kết thúc cuộc nói chuyện với hệ thống, Long Dã đã hóa những khí đỏ đó thành một chùm sáng, bao bọc toàn thân mình trong đó.
“Sát Ý Vô Song. Đệ Nhất Nộ Cảnh!”
Cự phủ vung lên, Long Dã tựa như Chiến Thần giết chóc, đứng trong phế tích.
Hình chật vật không còn sót lại chút gì cả!
Sát ý tạo thành vòng bảo vệ hình tròn đó tranh phong với khí tức tử vong của Thôn Phệ Thú, không còn thế nghiền ép mới nãy nữa. Thôn Phệ Thú phát hiện ra được biến hóa này thì thân thể co rụt lại, hóa thành một quả cầu to lớn nhảy lên thật cao, sau đó đánh tới Long Dã. Long Dã nổi giận gầm lên một tiếng, cầm búa nghênh đón.
Trong chớp mắt, cả hai đánh giáp lá cà.
Tiếng va chạm đinh tai nhức óc vang lên, sóng khí tạo ra san bằng những phòng ốc chỉ còn lại mấy cây cột.
Trong thời gian ngắn, cả hai cân sức ngang tài.
Nhìn thấy cảnh này, Ôn Bình hơi có chút kinh ngạc nói: “Lưu phái mạch thuật Địa cấp. Sau khi phóng thích thì phòng ngự, lực lượng, tốc độ đều được tăng phúc, người của Long gia cũng không phải là không chịu nổi một đòn nha. Đệ Nhất Nộ Cảnh mà đã như vậy rồi, những cảnh giới sau đó thì hẳn là sẽ tăng phúc nhiều hơn nữa.”
Ôn Bình vừa dứt lời thì bên phía Long Dã lại có tiếng nói vang lên.
“Sát Ý Vô Song. Đệ Nhị Nộ Cảnh!”
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Kèm theo tiếng mạch môn chấn chiến, một sát ý màu đỏ như khói bếp bò lên trên Huyết Phủ.
Một búa đánh xuống, đã không còn đơn giản như vậy nữa. Thôn Phệ Thú dùng xương tay của mình ngăn cản một búa này, Huyết Phủ lại còn có lực lượng truyền tới.
Luồng lực lượng kỳ dị này đến từ dưới chân!
Huyết Phủ hạ xuống, một đống đá bất ngờ từ dưới chân Thôn Phệ Thú vọt lên, xuất hiện với hình quạt, kéo dài hơn ba mươi mét.
Đống đá đột nhiên nhô lên đẩy Thôn Phệ Thú lên, Thôn Phệ Thú lảo đảo một cái, suýt chút nữa đứng cũng không vững. Cũng may Thôn Phệ Thú có bốn cái tay, chia ra hai cái nữa chống đỡ mới có thể đứng vững lại được. Nhưng mà nó lại trốn không thoát được Huyết Phủ mà Long Dã chém xuống, phần lưng bị Huyết Phủ chém trúng.
Răng rắc!
Tiếng xương nứt vang lên.
Cột sống bị Huyết Phủ chém trúng bất ngờ xuất hiện một cái vết rách.
Đương nhiên, như vậy vẫn chưa hết.
Đống đá dưới lòng đất vẫn tiếp tục dâng lên, đẩy Thôn Phệ Thú lên cao.
Đống đá này mặc dù không có lực lượng như Huyết Phủ nhưng vẫn không thể coi thường nó được. Thôn Phệ Thú khổng lồ bị đẩy lên như vậy, rốt cuộc thân hình không thể giữ vững được nữa, lật nghiêng ngã xuống đất.
Long Dã lập tức vui vẻ.
“Sát Ý Vô Song. Đệ Tam Nộ Cảnh!”
“Xem ta một búa, băm nát từng đốt xương của ngươi!”
Sát Ý Vô Song Đệ Nhất Nộ Cảnh chỉ tăng phúc cho toàn thân một thành.
Sát Ý Vô Song Đệ Nhị Nộ Cảnh chỉ tăng phúc cho toàn thân hai thành.
Cho nên Long Dã quyết định trực tiếp sử dụng Đệ Tam Nộ Cảnh, để cho tăng phúc đạt tới mức tối đa – tăng phúc ba thành!
Ba thành tăng phúc lại thêm Tứ Tuyền Tuyền Qua Đồ tăng phúc cho Sát Ý Vô Song, hắn có tự tin mình có thể đập bể toàn bộ các đốt xương của con quái vật khô lâu này.
Rửa sạch toàn bộ khuất nhục mới nãy!
Bỗng nhiên, Ôn Bình lên tiếng nói.
“Không phải ngươi chỉ có chút bản lãnh này đó chứ? Xem ra lần sau ta phải đi bắt chồng của ngươi.”
Thôn Phệ Thú ngã xuống đất, khi nghe được câu này thì đột nhiên nhảy dựng lên, quay đầu nhìn về phía Ôn Bình, hình như là đang cầu xin Ôn Bình đừng có làm như vậy.
Khi nhìn thấy ánh mắt kiên quyết của Ôn Bình thì con hoàng hậu Thôn Phệ Thú này vội vàng quay đầu nhìn về phía Long Dã.
Nhìn Long Dã lại được tăng phúc lần nữa, hoàng hậu Thôn Phệ Thú cũng điên rồi!
Cất bước nhào thẳng tới chỗ Long Dã!
Thế như muốn đồng quy vu tận.
“Đến hay lắm!”
Long Dã cầm búa đỡ lấy.
Được Đệ Tam Nộ Cảnh tăng phúc, bây giờ Long Dã giống như một sát thần, sát ý thao thiên.
So với vừa rồi, ngoại trừ sát ý huyết sắc có thay đổi về lượng ra thì thứ đáng chú ý nhất chính là sát ý bám lên trên Huyết Phủ.
Ở phần chuôi của Huyết Phủ có một vòng sáng màu đỏ như máu.
Tương tự như mạch môn.
Nó vẫn luôn lay động theo một quy luật rất vi diệu.
Nhìn kỹ lại thì nó cũng không có dáng vẻ giống như là mạch môn, nó chỉ là một cái vòng sáng mà thôi.
Không giống như mạch môn, một cái vòng ngoài bọc lấy một cái vòng trong, còn có một vòng tròn ở trung tâm.
Cái vòng sáng màu đỏ như máu đó run run, lấy Long Dã làm vị trí trung tâm, mặt đất run rẩy giống như là mặt hồ gợn sóng, gơn sóng khuếch tán ra ngoài, kéo dài hơn năm mươi mét mới dừng lại.
Ầm!
Sau một tiếng vang thật lớn, cự phủ đụng vào Thôn Phệ Thú.
Lần này Huyết Phủ vỗ xuống, không chỉ công kích Thôn Phệ Thú bị đống đá đẩy lên phía trước, lấy Long Dã làm trung tâm, phạm vi năm mươi thước xung quanh đều có đống đá dâng lên nửa thước. Sau khi đống đá nâng Thôn Phệ Thú lên thì trong nháy mắt, nó xuất hiện vết rách, trong khoảnh khắc tất cả đều đồng loạt vỡ nát. Mặc dù lúc vỡ nát sẽ không sinh ra lực phá hoại to lớn nhưng mà đống đá đột nhiên bay lên lại có chút khó giải quyết.
Thôn Phệ Thú hoàn toàn không có cách đứng vững trong tình huống này.
Không thể đứng vững đồng nghĩa với có nhiều sơ hở.