Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 691 - 【Vip】 Vạn Chúng Chú Mục (2)

【VIP】 Vạn chúng chú mục (2) 【VIP】 Vạn chúng chú mục (2)

Chương 691: Vạn chúng chú mục (2)

“Nhớ kỹ, lần này Long gia bọn họ không có quy định nhân số, cho nên để cho người của các ngươi cố hết sức biểu hiện mình. Cơ hội lần này có thể ngộ nhưng không thể cầu.” Ôn Tôn cảm thán một câu, trong đầu không khỏi nhớ tới mình lúc còn trẻ. Nếu thời điểm đó Long gia bọn họ cũng có ý nghĩ này, cho Hồ Thiên Địa có cơ hội này thì hắn tuyệt đối không chỉ là nửa bước Địa Vô Cấm như vậy đâu.

Phải biết, Long gia bọn họ tùy tiện phái vài người đến thì đã bễ nghễ toàn bộ Hồ Thiên Địa. nếu được bồi dưỡng một thời gian trong thế lực như thế này, chỉ cần không phải heo thì đều có thể có tiến triển cực nhanh trong tu luyện!

Ngay lúc này, cửa phía sau mọi người bị đẩy ra!

Ầm!

Cánh cửa nện vào vách tường hai bên, khiến cho tất cả mọi người quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy một tên nam tử trung niên mặc áo Ngân cấp chủ sự vội vã đi tới, sau đó nhìn Ôn Tôn nói: “Đại nhân, xảy ra chuyện lớn.”

“Chuyện gì?”

Ôn Tôn có chút không hiểu, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì mà khiến cho Ngân cấp chủ sự không quan tâm tất cả vọt vào như vậy?

“Trong Hạo Hãn Thành phát sinh đại chiến, Long Dã của Long gia phát sinh xung đột với cường giả không biết tên! Đã đại chiến gần một canh giờ.”

“Cái gì!”

Ôn Tôn ngây ra một lúc.

Hai cái nửa bước Địa Vô Cấm đánh nhau.

Vậy thì Hạo Hãn Thành...

Ý nghĩ này chợt lóe lên, sau đó tổn thất do đại chiến gây ra bị hắn bỏ qua một bên. Bây giờ trong lòng của hắn chỉ còn lại kinh ngạc.

Long Dã, đó chính là nửa bước Địa Vô Cấm, người mạnh mẽ đến mức chỉ liếc mắt một cái là có thể khiến cho hắn cảm thấy mình nhỏ bé.

Vậy mà lại có người đánh nhau với hắn?

Ôn Tôn cất bước đi tới cửa, vừa đi vừa hỏi: “Đã thông báo cho hai vị Kim cấp chủ sự khác chưa?”

Tên Ngân cấp chủ sự đó vội nói: “Không có. Bây giờ hai vị Kim cấp chủ sự khác đang ở trong bí cảnh Yêu giới, nhưng mà ta đã phái người đi tìm.”

“Theo ta qua đó.” Sau khi kinh ngạc, Ôn Tôn lấy lại bình tĩnh mà Kim cấp chủ sự nên có, nghĩ: “Phải mau đi ngăn cản bọn họ, nếu không thì Hạo Hãn Thành sẽ tổn thất lớn lắm.”

Long Dã là người mà ba đại Kim cấp chủ sự của Bách Tông Liên Minh cùng tiến lên cũng không dám nói có thể thắng được hắn.

Bây giờ hắn lại đánh nhau với một cường giả khác, tạo thành lực phá hoại ít nhất cũng sẽ khiến cho tất cả tồn tại trong vòng ba trăm trượng hóa thành một vùng phế tích.

Theo thời gian trôi qua, tổn thất này sẽ càng lúc càng lớn!

Ôn Tôn vừa đi, những thế lực tứ tinh, thế lực tứ tinh cự đầu cũng ngồi không yên, đứng dậy đi ra ngoài, đi theo sau lưng Ôn Tôn, muốn đi xem trận đại chiến vô tiền khoáng hậu này.

So với Bách Niên Thịnh Hội gì đó thì bọn họ càng muốn xem cường giả nửa bước Địa Vô Cấm chiến đấu hơn.

Lần xảy ra chiến đấu giữa cường giả nửa bước Địa Vô Cấm gần đây nhất cũng là một trăm năm trước, là khi ba đại nửa bước Địa Vô Cấm của Bách Tông Liên Minh biểu diễn thi đấu.

...

Lại nói Ôn Bình.

Theo chiến đấu bắt đầu đi vào giai đoạn quyết liệt, tầm mắt của Ôn Bình không phải là nhìn chằm chằm Long Dã mà là Long Nguyệt.

Nàng cũng là nửa bước Địa Vô Cấm.

Có thể vì Long Dã là ca ca của nàng thì nàng sẽ lên hỗ trợ không?

Đương nhiên, không phải Ôn Bình lo lắng là có Long Nguyệt tham chiến thì Thôn Phệ Thú sẽ thua.

Căn cứ tin tức đơn giản mà hệ thống cung cấp thì thực lực của Long Nguyệt cũng không như Long Dã, cũng không có Tứ Tuyền Tuyền Qua Đồ trong người.

Linh thể gì đó thì cũng không cần phải nói, hoàn toàn không bằng Long Dã, nàng không đỡ được một lần thôn phệ chi lực của Thôn Phệ Thú.

Ôn Bình chỉ đang nghĩ, rốt cuộc là Long Nguyệt đứng về phe mẫu thân của hắn hay là đứng về phía ca ca tuyệt tình Long Dã đó đây.

Chuyện này sẽ quyết định mình sẽ xưng hô với nàng như thế nào!

Nếu như đứng về phía của Long Dã.

Vậy thì xin lỗi, Ôn Bình hắn cũng không muốn nhận vị thân nhân này.

Đúng vào lúc này, Long Nguyệt bỗng nhiên nhìn về phía Ôn Bình, nói: “Ôn Bình, để cho phụ thân ngươi rời khỏi đây trước đi, tiếp tục đánh như vậy, lỡ như lan đến gần hắn…”

“Không cần, có ta ở đây.” Ôn Bình lạnh nhạt đáp.

Long Nguyệt không cách nào phản bác lại năm chữ này.

Bởi vì Ôn Bình đã thể hiện ra hắn có thể khống chế được lực lượng mạnh mẽ.

Có thể làm cho một con quái vật như thế nào nghe lời hắn răm rắp, nếu như nói Ôn Bình không có sức mạnh lớn hơn thì Long Nguyệt cũng không tin.

Sau khi yên lặng một lúc lâu, cuối cùng Long Nguyệt nói ra lời muốn nói trong lòng: “Ôn Bình, ta van cầu ngươi, đừng có giết ca ta, có được không?”

“Cho ta một cái lý do.”

Nếu Long Nguyệt lựa chọn không tham chiến, nàng vẫn được tính là trưởng bối của mình.

Ôn Bình cũng không thể quá lạnh lùng.

Long Nguyệt nói tiếp: “Bởi vì ca ta phản đối phụ mẫu ngươi ở bên nhau, nguyên nhân cũng là vì suy nghĩ cho Long gia chúng ta, cho dù là thế lực nào thì cũng đều có kẻ địch. Long gia chúng ta cũng không ngoại lệ. Đứng trên lập trường của Long gia mà nói, ca ta có ý tốt. Chỉ là đối với chúng ta và với ngươi thì chuyện mà ca ta làm lại là chuyện xấu. Cho nên ngươi có thể trừng phạt hắn nhưng ta hi vọng ngươi đừng có giết hắn.”

“Lý do này không đủ. Long gia có kẻ địch, tại sao lại không nghĩ cách làm bản thân mạnh lên mà nhất định phải chọn hi sinh hạnh phúc của mẫu thân của ta?”

Trên mặt Ôn Bình lộ vẻ hờ hững.

“Lý do này không đủ. Long gia có kẻ địch, tại sao không nghĩ cách làm cho bản thân mình mạnh lên mà nhất định phải chọn hi sinh hạnh phúc của mẫu thân của ta?”

Trên mặt Ôn Bình lộ vẻ hờ hững.

Nói một câu dễ nghe, đó là nhu nhược.

Nói câu khó nghe, đó là cực kỳ không biết xấu hổ.

Sau đó, Ôn Bình hỏi thẳng luôn: “Nếu như phụ thân của ngươi cũng yêu cầu ngươi sống hết quãng đời còn lại, chung giường chung gối với một người hết sức xa lạ thì ngươi sẽ làm thế nào?”

Bình Luận (0)
Comment