Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 694 - 【Vip】 Đừng Đánh Nữa! Đừng Đánh Nữa!

【VIP】 Đừng đánh nữa! Đừng đánh nữa! 【VIP】 Đừng đánh nữa! Đừng đánh nữa!

Chương 694: Đừng đánh nữa! Đừng đánh nữa!

Long Nguyệt tiếp tục nói: “Con đường tu hành này, không phải là vẫn luôn là sinh và tử cùng tồn tại sao? Người còn sống mới có tư cách nắm lấy quyền nói chuyện. Hơn nữa ở sa trường, có tỷ tỷ của ta đứng sau lưng trợ giúp. Dĩ nhiên, còn có ta nữa. Chỉ cần chúng ta cùng nhau trợ giúp phụ thân ngươi thì nhất định hắn có thể trưởng thành rất nhanh. Để cho phụ thân tán thành Ôn Ngôn thì rất khó, nhưng con đường này thì có thể làm được.”

Nghe được câu này, Ôn Bình ngơ ngẩn.

Sau đó trong đầu hiện ra một ý nghĩ.

Xem ra mình phải cướp nam nhân với mẫu thân rồi.

Sa trường, con đường này không cần nghĩ cũng biết xác suất tử vong của nó.

“Nhất định phải được tán thành thì bọn họ mới có thể ở bên nhau sao?”

“Nếu như phụ thân ta trở thành tồn tại khiến cho Long gia các ngươi cũng phải ngưỡng vọng thì sao?”

Ôn Bình nói thẳng.

Nếu chỉ trợ giúp phụ thân được tán thành, để cho Long gia không ngăn cản cuộc hôn nhân này thì chỉ cần cho hắn thời gian, Bất Hủ Tông ct trth tồn tại như vậy.

Thời gian này không cần quá dài, dựa theo tốc độ phát triển trước mắt của Bất Hủ Tông, có lẽ vài năm là được rồi.

Nhưng mà có đôi khi Ôn Bình sẽ cảm thấy so với tán thành thì có lẽ để cho phụ thân trở thành tồn tại mà Long gia phải ngưỡng vọng sẽ tốt hơn.

Mặc dù quá trình này sẽ dài đằng đẵng nhưng có hắn.

Trong quá trình trưởng thành này, hắn có thể làm ô dù che chở cho phụ thân khỏi Long gia.

“Ừm ——”

Long Nguyệt nhất thời nghẹn lời.

Nàng nhìn không thấu Ôn Bình, cho nên cũng không thể nói cái gì.

Một lúc sau nàng mới mở miệng nói: “Để cho Long gia ngưỡng vọng thì ít nhất cũng phải trở thành người nổi bật trong số Địa Vô Cấm.”

Dứt lời, Long Nguyệt nhìn về phía Ôn Bình.

Không biết là nàng muốn nhìn biểu cảm trên mặt Ôn Bình.

Hay là muốn nhìn xem có thể đoán được xem Ôn Bình đang nghĩ gì khi nghe được câu này hay không.

Tóm lại vừa đưa mắt qua thì nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của Ôn Bình.

Sau đó, Long Nguyệt lại nói: “Người nổi bật, đồng nghĩa với nhất định phải là Địa Vô Cấm Thượng Cảnh...”

Địa Vô Cấm, đã là mục tiêu cuối cùng trong cả đời của đa số mọi người, nhưng trong số những người này thì cực ít người có được tư chất như vậy.

Chớ đừng nói chi là muốn trở thành người nổi bật trong đó, bễ nghễ rất nhiều cường giả Địa Vô Cấm, chuyện này cũng không phải là một chuyện đơn giản.

Với thiên phú của Ôn Ngôn thì nàng khó mà tin tưởng được Ôn Ngôn có thể làm đến bước này.

Cho dù là bước đầu tiên thì cũng khó như lên trời với Ôn Ngôn.

Lại nhìn Ôn Ngôn một chút, sau đó Long Nguyệt tiếp tục nói: “Bồi dưỡng được đến trình độ này, cho dù Long gia đem tài nguyên của cả gia tộc đưa hết cho Ôn Ngôn thì cũng không thể giúp hắn trở thành Địa Vô Cấm. Bởi vì tư chất của Ôn Ngôn không được tốt lắm. Tỷ tỷ cho rằng, chỉ có đưa hắn đến sa trường, dựa vào lập công huân đổi lấy tài nguyên của quốc gia, theo đó thay đổi tư chất, như vậy mới có thể để cho hắn trưởng thành đến Địa Vô Cấm. Thực ra thì mấy ca ca của ta đều làm như vậy.”

“Hóa ra...” Ôn Ngôn nghe Long Nguyệt nói xong thì nói ra hai chữ, sau đó lại trầm mặc.

Ôn Bình quay đầu lại nhìn phụ thân mình, hỏi: “Phụ thân, bây giờ có hai con đường mà ngài có thể chọn. Thứ nhất, dựa theo ý của mẫu thân, đi vào sa trường lịch luyện, từng bước trở thành cường giả. Con đường thứ hai là theo chân ta trở lại Bất Hủ Tông tu luyện. Trở lại Bất Hủ Tông, ta cam đoan, chỉ cần ngài nghiêm túc tu luyện thì nhất định có thể trở thành tồn tại mà Long gia cũng phải ngưỡng mộ.”

Chỉ cần mình trở thành Trấn Nhạc Cảnh, Vong Linh Triệu Hoán Thuật có thể triệu hoán vong linh sinh vật cấp Địa Vô Cấm.

Thế lực có cường giả Địa Vô Cấm, muốn phát triển ở Hồ Thiên Địa thì chắc chắn có thể thông suốt.

Cứ như vậy là có thể phát triển mạnh tông môn.

Kiến trúc đặc thù càng nhiều, tài nguyên tu luyện cũng sẽ nhiều hơn.

“Bây giờ Bất Hủ Tông, đã vượt khỏi sự tưởng tượng của ngài.”

Cuối cùng Ôn Bình còn bồi thêm một câu.

Ôn Ngôn chăm chú nhìn Ôn Bình, khóe miệng nở một nụ cười, sau đó nói: “Phụ thân ngươi vẫn rất muốn đi sa trường đó học hỏi kinh nghiệm một chút. Hơn nữa đó phương thức mà mẫu thân ngươi cũng công nhận, ta đâu có lý do gì để không đi? Còn sinh và tử... ta tin tưởng mình chắc chắn sẽ không xui xẻo như vậy. Dù sao có thể gặp được mẫu thân ngươi thì đã chứng minh ta không phải là là loại người có số con rệp.”

“Ngài chắc chắn chứ?” Ôn Bình hỏi lại lần nữa.

Nói thật, đúng là mới nãy hắn muốn giữ phụ thân lại.

Hơn nữa bây giờ hắn cũng còn nghĩ như vậy.

Những thứ mà Bất Hủ Tông có thể cho thì những thế lực bên ngoài tuyệt đối không thể.

Đồ tốt nhất ở ngay trong Bất Hủ Tông, tại sao còn phải để cho phụ thân đi cố gắng lấy những thứ vốn không tốt đó?

Lúc này Ôn Ngôn vỗ vỗ bả vai Ôn Bình, cười nói: “Sao lại không chắc? Thấy ngươi như vậy, ta đã vừa lòng thỏa ý. Nếu ngươi đã có năng lực bảo vệ mình, không cần ta phải lo lắng cho ngươi nữa, vậy thì bây giờ thân làm phụ thân ta cũng nên sống cuộc sống của mình.”

Ôn Bình nói thẳng: “Nhưng chắc chắn Bất Hủ Tông có thể cho ngài nhiều hơn quốc gia bên ngoài Hồ Thiên Địa, cũng tốt hơn.”

“Sau này hãy nói.”

Ôn Ngôn lại vỗ vỗ bả vai Ôn Bình.

Sau đó còn nói thêm: “Ngươi kêu nó dừng tay đi, tiếp tục đánh nữa thì sẽ làm cho chuyện này chuyển biến xấu hơn thôi.”

“Được... ta tôn trọng lựa chọn của ngài.” Nếu phụ thân đã quyết tâm muốn đi theo Long Nguyệt, đi gặp mẹ mình sớm, vậy thì hắn cũng không tiện giữ lại.

Nhưng cũng không thể để cho phụ thân tự mình cố gắng được.

Phải nghĩ cách tìm người bảo hộ hắn.

Lúc này, bỗng nhiên sau lưng vang lên tiếng rống giận dữ của Thôn Phệ Thú.

Trong đầu Ôn Bình lập tức lóe lên một ý nghĩ, cảm giác vọt thẳng tới Long Dã. Lúc này Long Dã hoàn toàn bị Thôn Phệ Thú đè đầu đánh liên tục, muốn đánh trả nhưng lại không có năng lực đánh trả, muốn chạy cũng không thoát khỏi được lồng giam của Thôn Phệ Thú. Chỉ có thể bị động bị đánh như thế.

Bình Luận (0)
Comment