Chương 703: Nơi ấp trứng của Yêu tộc (2)
“Xem ra yêu tộc bị nhân tộc chèn ép nhiều năm như vậy nên cũng nghĩ ra được một số cách. Ở chỗ như Hồ Yêu Hoàng, có nhiều yêu tộc mạnh mẽ như vậy, tỉ lệ sống sót chắc chắn sẽ là cực thấp. Nhưng nếu ấp đời sau bên trong tiểu thế giới thì rất có thể bảo đảm được tỉ lệ sinh tồn trăm phần trăm. Khó trách lực lượng của Yêu tộc có thể sánh ngang với Bách Tông Liên Minh mà không có bị Bách Tông Liên Minh biết được.”
Đáng tiếc.
Bây giờ bị nhân tộc phát hiện.
Nhưng mà hình như là người của Bách Tông Liên Minh cũng không biết được đây là chỗ ấp trứng của Yêu tộc, bọn họ chỉ xem chỗ này như là một bãi săn giết thôi.
Dù vậy thì Yêu tộc muốn lặng lẽ ấp đời sau cũng đã là chuyện không thể nữa.
Nếu có nhiều tiểu yêu vừa ra đời như vậy, như vậy thì rất có thể nhân tộc sẽ để cho nó biết thành một dây chuyền sản nghiệp, bắt mấy con tiểu yêu này ra, sau đó đem bán!
Đến lúc đó, rất có thể sẽ nổ ra đại chiến giữa hai tộc nhân yêu.
Dù sao Bách Tông Liên Minh vẫn cứ cho rằng Yêu tộc không bằng bọn họ.
Nhưng mà thực ra thì Yêu tộc đã rất mạnh mẽ.
Ngay lúc Ôn Bình còn đang mơ màng thì giọng mấy người Hoài Diệp vang lên.
“Tông chủ, bây giờ chúng ta đi vào nha.”
Ôn Bình thu tinh thần lực lại, như ở trong mộng mới tỉnh, gật gật đầu, sau đó nói với mấy người: “Không cần phải đi vào trong Yêu giới quá sâu, giết yêu ở bên ngoài là được.”
Tần Mịch hỏi: “Tại sao vậy?”
Ôn Bình đáp: “Không thể lãng phí thời gian cho đi đường.”
Mấy người gật gật đầu, theo dòng người chậm rãi đi vào trong động.
Khi mọi người đi vào Yêu giới thì Ôn Bình cũng nổi ý muốn rời khỏi đây.
Chuyện Tân Tú Bảng thì giao cho mấy người Hoài Diệp là được.
Đối với đệ tử trong tông môn của mình thì Ôn Bình vẫn có lòng tin lắm.
Chuyện hắn cần làm bây giờ là đi giải quyết vòng thứ hai của nhiệm vụ.
Thời gian không nhiều lắm!
Bởi vì Ôn Bình còn chưa có đầu mối cho việc hoàn thành vòng thứ ba của nhiệm vụ.
Phải làm như thế nào để cho Yêu tộc và Tán Nhân Dịch đồng ý phụ thuộc vào Bất Hủ Tông?
Thời cơ ở đâu?
Khi hắn đang muốn quay người rời khỏi đây thì Bách Niệm Hàn Sơn mở miệng gọi hắn lại: “Ôn tông chủ, chúng ta cùng nhau đi uống một chút được không?”
...
Ở một chỗ khác chỗ thế lực của Bách Tông Liên Minh hội tụ, thế lực của Tán Nhân Dịch tụ tập ở đây.
Minh chủ của Tán Nhân Dịch bất ngờ đứng trước mặt mọi người, rất bình tĩnh.
Dáng vẻ của minh chủ của Tán Nhân Dịch là một người thanh niên rất là nho nhã, cầm một cây quạt sắt trong tay, trên môi luôn nở nụ cười, cho dù khi đối mặt với bọn người Ôn Tôn thì cũng như vậy.
“Bùi Vu, từ khi chia tay đến giờ đã lâu không gặp, vẫn khỏe chứ.” Ôn Tôn đứng ở xa hỏi thăm.
Mặc dù là ân cần thăm hỏi nhưng mà trong lời nói rất là bất thiện.
Bùi Vu vẫn bình tĩnh cười, gật gật đầu, sau đó nhắm một chỗ đi tới.
Sau lưng Bùi Vu, những nòng cốt khác của Tán Nhân Dịch cũng đi theo.
Đoàn người trùng trùng điệp điệp tới, người của Bách Tông Liên Minh đều ngẩn ra.
Tán Nhân Dịch muốn khai chiến?
Ở đây?
Tất cả người của Bách Tông Liên Minh đều quay qua nhìn cường giả của Tán Nhân Dịch, thậm chí có người đã nắm chặt hai nắm tay lại.
Nhưng mà Bùi Vu vẫn mỉm cười đi tới, đồng thời nhìn một người, cười một cái, phất tay lên tiếng chào: “Ôn tông chủ, từ khi chia tay đến giờ đã lâu không gặp, vẫn khỏe chứ.”
Không sai, người mà hắn chào chính là Ôn Bình!
Thực ra thì từ lúc Bách Niên Thịnh Hội bắt đầu thì Bùi Vu vẫn đang quan sát Ôn Bình, quan sát càng lâu thì hắn càng cảm thấy Ôn Bình thú vị.
Đừng nhìn Bách Tông Liên Minh quy định trong thời gian diễn ra Bách Niên Thịnh Hội thì không cho phép phát sinh xung đột nhưng thực ra thì những Trấn Nhạc Thượng Cảnh của Tán Nhân Dịch, những người ngày thường quát tháo phong vân này đều theo sát hắn như hình với bóng.
Là vì sợ Bách Tông Liên Minh hạ độc thủ sau lưng.
Trong Tán Nhân Dịch, không ai ngoại lệ.
Nhưng mà Ôn Bình thì sao?
Hắn nghênh ngang trà trộn lại với người của Bách Tông Liên Minh.
Đừng trong đám người của Bách Tông Liên Minh.
Còn rất thuận lợi làm việc với thế lực của Bách Tông Liên Minh.
Rõ ràng bây giờ hắn là mục tiêu số một mà Bách Tông Liên Minh muốn trừ diệt, đồng thời cũng là mục tiêu yếu nhất.
Còn tại sao lại chọn lúc này để tới chào hỏi, công khai làm lộ thân phận của Ôn Bình ra, khiến cho Ôn Bình gặp phải nguy hiểm.
Mục đích của hắn rất đơn giản.
Đo chính là muốn thúc đẩy Ôn Bình đứng về phía Tán Nhân Dịch.
Ba người Cát Giao, Phan Túc, Vân Tĩnh ở Đông Hồ chậm chạp không đàm phán được, nên giờ hắn tự thân xuất mã.
Ôn Bình sớm muộn gì cũng bại lộ thân phận.
Hắn làm như vậy cũng chỉ khiến cho kết quả tới nhanh hơn thôi.
Cũng không phải là chơi Ôn Bình.
Nếu như Ôn Bình khó chịu với cách làm của mình thì chờ sau khi trở về cho Ôn Bình một bút tài nguyên để cho hắn phát triển Bất Hủ Tông, hắn tin tưởng chắc chắn Ôn Bình sẽ hết giận.
“Ôn tông chủ, từ khi chia tay đến giờ vẫn khỏe chứ.”
Bùi Vu lên tiếng chào, dẫn theo rất nhiều cường giả của Tán Nhân Dịch nhanh chóng đi đến trước mặt Ôn Bình.
Ôn Bình đưa mắt nhìn Bùi Vu, hỏi: “Ta biết ngươi sao?”
“Hẳn là ngươi đã gặp mấy tên bộ hạ của ta. Cát Giao, Phan Túc và Vân Tĩnh, hẳn là bây giờ bọn họ vẫn còn ở Đông Hồ chứ?” Bùi Vu cười đáp.
Ôn Bình nở một nụ cười, nói: “À, hóa ra là minh chủ của Tán Nhân Dịch.”
Sau đó trong đầu lập tức xuất hiện một ý nghĩ.
Đây là đang tới đưa thời cơ cho mình?
Chuyện mấy người Cát Giao không quyết định được thì giờ minh chủ Tán Nhân Dịch này tự mình quyết định?
Trong lúc hắn còn đang mơ màn thì Bùi Vu hành lễ, nói: “Tại hạ Bùi Vu. Thực ra thì nếu không phải có Bách Niên Thịnh Hội thì ta sẽ đích thân đến Đông Hồ bái phỏng các hạ. Đúng rồi, mấy tên bộ hạ của ta không có làm gì vô lễ đó chứ?”