Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 704 - 【Vip】 Bại Lộ Thân Phận

【VIP】 Bại lộ thân phận 【VIP】 Bại lộ thân phận

Chương 704: Bại lộ thân phận

“Chuyện này thì không có. Chỉ là đề nghị mà bọn họ đưa ra thì ta không thấy hứng thú cho lắm.” Ôn Bình muốn phụ thuộc chứ không có muốn hợp tác gì đó.

Trở thành đồng minh, là hạ sách.

Lời này lọt vào trong tai Bùi Vu khiến cho sắc mặt Bùi Vu lập tức biến đổi.

Đây là từ chối đứng về phía Tán Nhân Dịch?

Bùi Vu nhìn Ôn Bình, hỏi dò một câu: “Chẳng lẽ là lễ vật mà mấy người Phan Túc chuẩn bị không đủ phong phú?”

“Bùi Vu minh chủ, ngươi nghĩ ta là người thiếu chút đồ đó sao?”

Ôn Bình cũng rất bất đắc dĩ.

Hắn thiếu!

Chẳng qua là bây giờ coi như đã bắt đầu đàm phán, hắn cũng không thể lộ ra là mình đang có nhu cầu.

Để lộ ra mình có nhu cầu thì chẳng khác nào là thua.

Đối phương sẽ nhắm vào nhu cầu đó mà tấn công từng bước, cho tới khi tan rã hắn.

Có thể ngồi vào vị trí minh chủ này, đồng thời dẫn đầu thế lực không bằng Bách Tông Liên Minh chống lại Bách Tông Liên Minh nhiều năm như vậy, hắn cũng không phải là một nhân vật đơn giản?

Nghe Ôn Bình nói như vậy, Bùi Vu phe phẩy quạt sắt trong tay, cười.

“Cũng đúng. Ôn tông chủ, vậy chúng ta tìm một chỗ yên tĩnh từ từ nói chuyện đi? Bùi Vu ta cam đoan sẽ thỏa mãn bất kỳ yêu cầu gì của Ôn tông chủ.”

“Đi.”

Ôn Bình gật đầu đồng ý.

Trong lúc hai người đang nói chuyện với nhau, thật tình không biết người của Tán Nhân Dịch và Bách Tông Liên Minh đã mắt to trừng mắt nhỏ.

Hai bên giương cung bạt kiếm.

Ba người Ôn Tôn cũng đi qua bên này.

Đồng thời, chuyện này cũng hấp dẫn sự chú ý của Long gia. Còn người của Hà Phủ và Long Dương Vương thì hoàn toàn không hứng thú với chuyện này, trực tiếp bỏ đi.

Đột ngột, một tiếng kinh hô vang lên trong Bách Tông Liên Minh.

Chính là người mới phát hiện ra ba chữ Bất Hủ Tông quen thuộc.

“Ta nhớ ra rồi! Bởi ta nói, sao lại cảm thấy Bất Hủ Tông quen tai như vậy, hóa ra đó chính là thế lực giết Tư Đồ Tu Năng và Hạ Kim của Hạ gia!”

Oanh!

Câu nói này như là một quả bom nổ tung trong đám người.

“Bất Hủ Tông!”

“Lại là bọn họ!”

“Ta đệch, mới nãy ta còn gọi Ôn Bình đó một tiếng hảo ca ca.”

Mọi người ngươi một lời, ta một câu, trong nháy mắt như ong vỡ tổ.

Hạ Hầu nhìn Ôn Bình, nghe được đó là thế lực đã giết con trai mình, ba bước hóa thành hai bước, đẩy đám người ra vọt tới chỗ Ôn Bình.

Con trai chết, cũng không phải là chuyện quá đáng gì.

Tổn thất này vẫn còn trong giới hạn chịu đựng.

Nhưng có thể chấp nhận thì không có nghĩa là không tức giận, cũng không có nghĩa là hắn không muốn báo thù cho con trai.

“Hóa ra là các ngươi!”

Hạ Hầu nổi giận gầm lên một tiếng, nhanh chân đi tới.

Kèm theo Hạ Hầu di chuyển, Bách Niệm Hàn Sơn trợn tròn mắt.

Nhìn Ôn Bình, khó khăn chớp chớp mắt.

Đông Hồ!

Hắn nghĩ tới, lần đầu gặp gỡ, Ôn Bình cũng đã nói hắn đến từ Đông Hồ.

Nhưng mà lúc đó hắn lại không để ý đến.

“Chuyện này...” Biết trừ Tán Nhân Dịch ra thì Ôn Bình chính là kẻ địch số một của Bách Tông Liên Minh, Bách Niệm Hàn Sơn bối rối.

Vừa nãy hắn còn rất vui vẻ vì Bách Niệm Hương có thể gia nhập vào Bất Hủ Tông.

Bây giờ nghe được tin dữ này.

Hắn nên làm gì...

...

Lúc này, ba người Ôn Tôn cũng đã đến trước mặt.

Ba người ánh mắt lạnh lẽo nhìn Ôn Bình, hoàn toàn không thèm để mắt đến Bùi Vu.

Ôn Tôn lạnh lùng nói: “Hóa ra ngươi chính là Ôn tông chủ đã giết Ngân cấp chủ sự của Bách Tông Liên Minh ta.”

Hắn từng xem tư liệu của Ôn Bình.

Năm nay chỉ mới mười chín.

Hơn nửa năm trước, Bất Hủ Tông vẫn chỉ là một thế lực nhị tinh đã xuống dốc.

“Tiểu tử, Bách Tông Liên Minh ta chấp nhận bỏ qua hiềm khích, đồng thời phái Tư Đồ Tu Năng đi chiêu an ngươi. Ngươi lại giết Ngân cấp chủ sự của chúng ta, đúng là muốn chết!” Một trong ba đại nửa bước Địa Vô Cấm, Tác Đồng Phương cũng rống giận.

Ôn Bình nhìn một đám người căm tức nhìn hắn, ngoài ra còn ba tên nửa bước Địa Vô Cấm, trong lòng có chút bất đắc dĩ.

Bọn họ chuẩn bị động thủ?

“Cho nên, các ngươi định động thủ?” Ôn Bình hỏi.

Bùi Vu thấy tình thế không ổn, vội vàng chen vào nói: “Thú vị nha, Bách Tông Liên Minh lại bị bức thành như thế này. Xem ra sau này Tán Nhân Dịch đã không thể tham dự Bách Niên Thịnh Hội nữa.”

Nói thật, Bùi Vu có chút hoảng.

Mới đầu hắn chỉ định ép Ôn Bình đứng về phía Tán Nhân Dịch.

Nhưng mà hắn đánh giá thấp thù hận của Bách Tông Liên Minh dành cho Bất Hủ Tông khi giết chết một Ngân cấp chủ sự.

Nói mấy lời này, Bùi Vu muốn thử nhắc nhở Bách Tông Liên Minh không được làm trái với thiết luật mà bọn họ quy định. Mà câu nói sau đó thì là mượn uy của Long gia, Hà Phủ, Long Dương Vương. Bởi vì rất nhiều năm trước ba nhà bọn họ đã nói, toàn bộ thế lực trong Hồ Thiên Địa nhất định phải tham gia Bách Niên Thịnh Hội.

Nói xong, Ôn Tôn nhịn không được ngẩng đầu lên nhìn Dực tộc yêu vật trên không một chút.

Long gia còn trên đỉnh đầu!

Thấy cảnh này, Bùi Vu lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó nghe Ôn Tôn cố nén tức giận phất tay, nói: “Đều vây quanh đây làm gì! Đi!”

“Đại nhân, bỏ qua như vậy sao?”

Một tên Ngân cấp chủ sự không cam lòng hỏi.

Ôn Tôn quăng cho hắn một ánh mắt lạnh lẽo: “Có chuyện cũng chờ Bách Niên Thịnh Hội kết thúc thì sẽ giải quyết. Quy định do Bách Tông Liên Minh tự định ra, không thể phá!”

Dứt lời, Ôn Tôn lại quay qua nhìn Bùi Vu, nói: “Bùi Vu minh chủ, ngươi hài lòng không?”

Bùi Vu cười, gật gật đầu.

Không khỏi ngẩng đầu nhìn Long gia trên đỉnh đầu.

Trong lòng thở dài một hơi: may mà Long gia còn chưa đi.

Ôn Tôn quay người lại, cũng ngẩn đầu nhìn lên.

Nhìn người của Long gia, tự ép mình cất bước rời đi.

Cuối cùng, Ôn Bình cũng đưa mắt nhìn người của Long gia trên đỉnh đầu.

Nhìn tới lông mày Long Dã giật giật!

Bình Luận (0)
Comment