Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 712 - 【Vip】 Khát Vọng Mạnh Lên

【VIP】 Khát vọng mạnh lên 【VIP】 Khát vọng mạnh lên

Chương 712: Khát vọng mạnh lên

Làm gì có thanh niên nào nhịn được khi bị mắng như vậy?

Lại né một kiếm nữa, Hạ Nghiệp thoắt ẩn thoắt hiện giữa mấy cái cây, truy kích Tần Mịch, đồng thời trong đầu suy nghĩ xem có nên tiếp tục đuổi theo hay không.

Đang do dự thì Hỏa Long Thuật của Tần Mịch ập tới.

Né tránh không kịp, Hạ Nghiệp bị đánh cho chật vật, tóc bốc khói, Hạ Nghiệp lập tức đề khí, không thèm quan tâm nữa, tiếp tục truy kích.

Thời gian, tích phân, xếp hạng đều bị hắn ném ra sau ót.

Đúng lúc này, bỗng nhiên, một giọng nói khác vang lên bên cạnh hắn, cảnh cáo.

“Hạ thiếu gia, phía trước là khu Mê Vụ, không thể đuổi theo nữa.”

Hạ Nghiệp vội vàng quay qua nhìn, ở phía bên trái sau lưng hắn, hai người Nam Môn Thường và Hoằng Ô đang theo sát phía sau.

Hạ Nghiệp thấy thế thì vội vàng hô: “Các ngươi tới đúng lúc lắm, vây lại, giúp ta bắt được người này. Ta muốn rút gân lột da hắn!”

Nam Môn Thường vội mở miệng đáp lại: “Hạ thiếu gia, không thể đuổi theo nữa. Phía trước là một khu Mê Vụ.”

Khu Mê Vụ, mọi người đều biết đây là chỗ nguy hiểm nhất trong rừng rậm.

Sương mù này không phải là sương mù bình thường, sương mù này là do yêu vật tạo ra. Cho dù ở bất kỳ chỗ nào của Hồ Thiên Địa, người bình thường khi nhìn thấy khu Mê Vụ trong rừng rậm thì đều sẽ không đi vào, bởi vì chắc chắn trong đó là sào huyệt của yêu vật. Nếu đi theo nhóm thì còn đỡ, có thể nhưng mà như mấy người Hạ Nghiệp như vậy thì đi vào không khác gì là tìm đường chết.

Hạ Nghiệp nghe vậy thì vội vàng phóng cảm giác ra, vội vàng nhảy lên một cái, mượn cành lá phóng lên trên không rừng rậm.

Khi hạ xuống thì trên mặt Hạ Nghiệp có chút không cam.

Khẽ cắn răng, giậm chân một cái, nói với hai người Nam Môn Thường: “Mặc kệ, tóm lại ta nhất định phải giết chết hắn.”

“Hắn là người cùng một nhóm với Bách Niệm Hương?” Hoằng Ô nhìn chằm chằm phía trước, sau đó thấy Tần Mịch thả ra mạch thuật với kiếm pháp thì hơi kinh ngạc.

Hạ Nghiệp gật đầu: “Đúng! Cho nên người này phải chết. Mặc dù không biết bọn họ tới từ chỗ nào nhưng chỉ cần là bạn của Bách Niệm Hương thì rất có thể sau này sẽ trở thành kẻ địch của Hạ gia. Hơn nữa, hắn mới tí tuổi như vậy mà thủ đoạn đã quá lợi hại, không thể bỏ mặc cho hắn tiếp tục trưởng thành được!”

“Đúng, vì Hạ gia, nhất định phải giết hắn.” Hai người Nam Môn Thường nhìn nhau, lập tức bước nhanh hơn.

Hạ Nghiệp không chút do dự, chỉ huy: “Hai người các ngươi vòng theo hai bên trái phải bọc đánh, phân tán công kích của hắn. Hôm nay phải giết hắn!”

“Vâng!”

Hai người Nam Môn Thường gật đầu.

Ầm!

Ầm!

Hai cái mạch môn thuộc tính thổ mở ra.

Sau đó hai người tách ra, một người vòng qua bên phải Tần Mịch, một người thì tiếp tục ở bên trái, bộc phát ra tốc độ nhanh nhất, đuổi theo không bỏ.

Mặc dù trong thời gian ngắn thì bọn họ không thể đuổi kịp Tần Mịch.

Nhưng mà khu Mê Vụ khiến cho người ta sợ hãi càng ngày càng gần.

Hạ Nghiệp đắc ý cười nói: “Tiểu tử, ta xem bây giờ ngươi còn có thể chạy tới chỗ nào! Ngươi có gan thì ngươi chạy vô khu Mê Vụ đi, ha ha ——”

Chạy vô đó?

Đó chính là một con đường chết.

Ở đây, chỉ phải đối mặt với ba người bọn họ.

Trong khu Mê Vụ, cái chỗ mà cảm giác không dùng được đó, dưới tình huống nửa bước cũng khó đi thì còn phải đối mặt với rất nhiều yêu vật ẩn núp.

Chậc chậc ——

Ngẫm lại thì rất kích thích.

Hai người Hoằng Ô và Nam Môn Thường đã vận dụng Man Yêu Linh Thể, hóa thành hai con Ngưu Yêu to lớn phóng tới chỗ Tần Mịch: “Tiểu tử, để mạng lại!”

Giờ phút này, Tần Mịch đột ngột dừng bước, nhìn khu Mê Vụ gần trong gang tấc, lại quay đầu nhìn ba tên cường giả Thông Huyền Thượng Cảnh sắp đến sau lưng một chút.

Một người còn có thể đối phó được.

Ba người, cho dù hắn có làm như thế nào thì cũng không thể thủ thắng được.

Cho dù có thêm Tuyền Qua Đồ mà tông chủ cho, lại thêm năng lực đặc thù của Tuyền Qua Đồ.

Trong lúc nhất thời, áp lực ập tới như là hồng thủy mãnh thú.

Đây là áp lực mà từ khi gia nhập vào Bất Hủ Tông thì hắn không còn cảm nhận được nữa.

Quả nhiên, bây giờ hắn vẫn còn non lắm.

Mặc dù có rất nhiều bản lĩnh học được từ Bất Hủ Tông, nhưng mà ra khỏi cửa, đâu phải ai cũng đơn đả độc đấu với mình.

Cho dù là đơn đả độc đấu thì cũng chưa chắc sẽ là cùng cảnh giới.

“Ta sẽ không chết ở đây chứ?”

Tần Mịch đột nhiên rất muốn mạnh lên.

Như vậy cũng sẽ không như là thú bị nhốt.

“Chạy đi! Ngươi chạy nữa đi! Ha ha ——tiểu tử thúi không biết tốt xấu!” Lúc này, Hạ Nghiệp bước chậm lại, bắt đầu chậm rãi tới gần Tần Mịch, vẻ đắc ý trên mặt càng đậm hơn.

Tần Mịch nhìn ba người Hạ Nghiệp ép sát từng bước, khẽ cắn răng một cái, quay đầu vọt vào khu Mê Vụ. Trước khi đi còn để lại một câu: “Ta nhớ kỹ các ngươi rồi.”

Chỉ cần lần này hắn sống tiếp được.

Chỉ cần lần này hắn có cơ hội.

Đợi khi hắn trở nên mạnh hơn thì hắn sẽ một kiếm lấy mạng ba người này!

Để báo mối thù ngày hôm nay!

Khi nói xong, Tần Mịch chui vào trong sương mù.

Nhìn bằng mắt thường thì không thấy.

Cảm giác dò xét không được.

Tần Mịch giống như là đột nhiên biến mất.

Nam Môn Thường gấp gáp kêu: “Đứng...”

Hoằng Ô vội vàng nhìn về phía Hạ Nghiệp, hỏi: “Hạ thiếu gia, làm sao bây giờ?”

“Tiểu tử này cũng rất có cốt khí, tình nguyện bị yêu vật ăn cũng không để cho chúng ta giết.” Hạ Nghiệp phun một bãi nước bọt, nhìn hướng Tần Mịch biến mất, phỉ nhổ: “Đi! Trong khu Mê Vụ khắp nơi đều là yêu vật, sau khi đi vào thì chắc chắn phải chết. Đằng nào cũng phải chết, bị chúng ta giết hay là bị yêu vật ăn thì cũng vậy thôi.”

Hai người Nam Môn Thường và Hoằng Ô gật gật đầu, thu mạch môn lại.

Hạ Nghiệp nói tiếp: “Được rồi, các ngươi nên làm cái gì thì làm đi. Đúng rồi, nếu gặp được người của thế lực này thì tiếp tục giết, một tên cũng không để lại!”

Hai người Nam Môn Thường và Hoằng Ô đáp: “Vâng!”

Bình Luận (0)
Comment