Chương 715: Long gia, Hà Phủ chợt nổi lên xung đột! (2)
Sau đó Long Nguyệt đi xuống cầu thang, vừa đi trong đầu vừa nghĩ chắc chắn là khi mình mua thiên tài địa bảo thì gây ra động tĩnh quá lớn.
Nhưng mà nàng vừa về tới Vân Hải Lâu thì bọn họ cũng vừa tới, Long Nguyệt đoán có thể là Hà Niên và Thiên Mộc đã núp trong bóng tối theo dõi nàng. Mặc dù đều là là nửa bước Địa Vô Cấm, nhưng dưới tình huống nàng không có phóng cảm giác ra thì Hà Niên và Thiên Mộc có rất nhiều cách khiến cho nàng không phát hiện ra được sự tồn tại của bọn họ.
Nghĩ đi nghĩ lại, bất tri bất giác đã đi tới lối rẽ vào lầu một, từ chỗ rẽ này thì có thể nhìn thấy toàn bộ lầu một.
Hà Niên, Thiên Mộc Thống Lĩnh ngồi ở một cái bàn vuông, đang nói chuyện với nhau.
Không hẹn mà hai người cùng nhìn về phía chỗ rẽ cầu tháng, Long Nguyệt đang đứng đó.
Long Nguyệt mới đầu dừng bước nhưng lại bất đắc dĩ bước tiếp, từng bước đi xuống lầu một. Mỗi một bước giẫm lên cầu thang bằng gỗ đều sẽ phát ra một tiếng vang trầm trầm, giống như là đang đánh trống vậy. Kèm theo đó là tâm trạng vốn đang thấp thỏm của Long Nguyệt khi đi tới lâu một thì lại trưng ra bộ mặt lạnh lẽo.
“Có chuyện gì sao?”
Khóe miệng Hà Niên nở một nụ cười lạnh, không nói lời nào.
Bên phía Long Dương Vương, Thiên Mộc Thống Lĩnh mở miệng nói: “Không có chuyện gì, chỉ muốn đến thăm Long Dã huynh đệ thôi.”
Dứt lời, Thiên Mộc đừng dậy, cất bước đi lên cầu thang.
Nhưng mà hắn không có lên lầu mà đứng chờ ở bậc cầu thang thứ nhất. Đưa tay vị lan can, sau đó đứng yên ở đó.
Mà ánh mắt Thiên Mộc thì nhìn chằm chằm Long Nguyệt.
Long Nguyệt biết lúc này mình càng nói nhiều thì sẽ càng sai nhiều, hờ hững nói: “Long gia ta cũng không có liên quan gì tới các ngươi, bình thường ca ca ta cũng không có lui tới với các ngươi, gặp cái gì mà gặp?”
Vẻ mặt Thiên Mộc không thay đổi, nói mấy chữ khiến cho người nghe run sợ ra.
“Thương thế của hắn không nhẹ chứ?”
“Không cần các ngươi quan tâm!” Trong lòng Long Nguyệt hơi hồi hộp một chút, quay người lạnh lùng trả lời một câu.
Thiên Mộc nói tiếp: “Long Dương Vương vẫn luôn kính Long gia. Thiên Mộc ta là người của Long Dương Vương, đương nhiên cũng sẽ là như thế. Nhưng mà, ta cảm thấy có một số việc vẫn nên nói ra mới tốt. Theo ta được biết thì Long Dã chủ động yêu cầu tới Hồ Thiên Địa. Tục ngữ nói, không có lợi ích thì không thức sớm, Long gia các ngươi thật sự cần mấy thiên kiêu non nớt của Hồ Thiên Địa này? Chỉ sợ là không phải chứ.”
Thiên tài của Hồ Thiên Địa cũng không tệ, nhưng mà thiên kiêu như thế này thì Triều Thiên Hạp cũng có.
Thậm chí ở Triều Thiên Hạp còn tốt hơn.
Long gia cũng không phải là thế lực không hấp dẫn được thiên kiêu ở Triều Thiên Hạp gia nhập vào.
Long Nguyệt nghe vậy thì vẫn lạnh nhạt đáp lại một câu: “Đâu cần ngươi quan tâm, ta thích tới Hồ Thiên Địa chơi, không được sao?”
Long Nguyệt dứt lời, sau đó tỏ thái độ là mình sẽ không nói gì cả.
Không cho bọn họ nắm được bất kỳ sơ hở nào!
Muốn lấy được tin tức từ miệng nàng, không có chuyện đó đâu.
Dáng vẻ này, Thiên Mộc có thể nhịn được, dù sao Long Dương Vương không phải là địch nhân của Long gia. Nhưng mà Hà Niên bên cạnh lại không chịu nổi, Hà Phủ là đối thủ cạnh tranh với Long gia. Đột ngột, Hà Niên một chưởng đánh gãy chân bàn, giận dữ nói lớn: “Thiên Mộc, đừng nói nhảm, trực tiếp lên! Long Dã bị cường giả bí ẩn đó đánh cho trọng thương, thừa dịp bây giờ hắn còn chưa có hoàn toàn khôi phục thương thế, xông lên trực tiếp dùng đao ép hắn nói ra. Ta cũng không tin Long Dã hắn lại rảnh rỗi như vậy, sẽ chủ động đi tới chỗ như Hồ Thiên Địa. Chắc chắn là hắn đã tìm được cơ hội đột phá Địa Vô Cấm!”
Cơ hội đột phá Địa Vô Cấm, câu nói này vang lên, trong mắt Thiên Mộc lóe lên một tia sáng.
Sau đó, Thiên Mộc vô thức giật giật ngón tay, nắm lấy lan can mà hắn dựa vào.
Không sai, Thiên Mộc động lòng.
Đột phá Địa Vô Cấm có sức hấp dẫn quá lớn.
Long Nguyệt nghe hắn nói như vậy thì lập tức nổi giận.
“Ngươi dám!”
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Ba cái mạch môn lập tức mở hết ra!
Mạch môn màu vàng kim tỏa ra mạch khí dào dạt.
Long Nguyệt không có hứng thú muốn biết Long Dã đang âm mưu gì, lại càng không muốn biết mục đích Long Dã tới Hồ Thiên Địa, nhưng cho dù mưu tính cái gì thì hắn cũng là ca ca ruột của nàng, nói thế nào thì nàng cũng không thể để cho người của Hà Phủ và Long Dương Vương nhúng tay vào.
Nếu đó là cơ hội đột phá Địa Vô Cấm thật.
Vậy thì hôm nay nàng càng không thể để cho Hà Niên đi lên.
Chẳng qua là xung đột này tới quá đột ngột, Ôn Ngôn còn đang ở trên lầu, nếu đánh lên, lan đến gần Ôn Ngôn thì nàng phải ăn nói như thế nào với Ôn Bình, phải ăn nói như thế nào với tỷ tỷ?
Thấy thế, những tạp dịch, thị nữ vốn còn ở lầu một dồn dập trốn đi. Nhưng mà bọn họ cũng biết, cho dù trốn thì cũng có ích lợi gì đâu? Nếu đánh thật, mấy cái phòng ốc bằng gỗ này có thể ngăn cản được mạch khí xung kích sao. Linh thể của bọn họ cũng như vậy sao?
Ngay lúc Hà Niên cũng chuẩn bị mở ra mạch môn thì Long Nguyệt nhìn về phía Thiên Mộc, không khách khí chút nào, mở miệng hỏi: “Cho nên, Long Dương Vương định đứng về phe của Hà Phủ đối phó Long gia ta sao?”
Thiên Mộc lập tức sững sờ.
Câu hỏi này của Long Nguyệt quá sắc bén, hắn không biết trả lời như thế nào.
Mục đích hắn tới lần này chỉ là vì thăm dò hư thực, hắn thật sự không muốn động thủ. Đi tới với Hà Niên cũng chỉ là trùng hợp, hai người đồng thời đến Vân Hải Lâu mà thôi.
Bây giờ tình huống đã phát triển đến mức động thủ, hắn giúp Hà Niên thì cũng đồng nghĩa với việc kết thù với Long gia, tuy rằng mục đích của hai người đều giống nhau, nhưng hắn và Hà Niên không giống nhau. Hơn nữa, mặc dù hắn cũng muốn động thủ nhưng mà Long gia và Hà Phủ đều có thế lực ngang nhau ở Triều Thiên Hạp, Long Dương Vương đều muốn lôi kéo, mục đích là làm lớn mạnh phe phái của mình.