Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 767 - 【Vip】 Bách Tông Liên Minh Ta Không Phục!

【VIP】 Bách Tông Liên Minh ta không phục! 【VIP】 Bách Tông Liên Minh ta không phục!

“Vô Tận Đồ Sát. Đọa Thiên Nhất Kích!”

Vi Sinh Thương Lam đánh thủng bầu trời, như sao băng rơi xuống đất, lao tới chỗ Khiển Trách Giả vẫn đứng yên đó.

Khiển Trách Giả chỉ nói hai chữ: “Tội Lai!”

Dứt lời, xông về phía Vi Sinh Thương Lam đang phóng ra mạch thuật mạnh nhất, “Ác Lai” trong tay chém ra một kiếm. Kiếm mang xuyên qua bất cứ mọi thứ chắn trước người Vi Sinh Thương Lam, chém vào thân thể của hắn.

Uy thế tuyệt sát trên bầu trời lập tức hơi ngừng lại, cự kiếm tuột khỏi tay Vi Sinh Thương Lam, hai mắt tối sầm lại, rơi xuống đất.

Ầm!

Sau một tiếng vang thật lớn, mặt đất chậm rãi trầm tĩnh lại.

Lúc này, Ôn Bình chỉ thấy Khiển Trách Giả đột nhiên vung một sợi xích sắt màu đen ra, lưỡi câu ở đầu xích sắt đâm vào trong ngực Vi Sinh Thương Lam, bị Khiển Trách Giả kéo một cái, một hình người màu đen bị kéo ra ngoài.

Thông qua tin tức mà Khiển Trách Giả truyền đến, Ôn Bình mới biết được phàm là cường giả bị Khiển Trách Giả giết chết thì đều bị giam cầm linh hồn vĩnh viễn, để cho hắn sử dụng.

Đương nhiên, không ai nhìn thấy cảnh tượng này.

Mọi người, yêu chỉ nhìn thấy được một hình ảnh.

Sau khi tất cả bình tĩnh lại, Vi Sinh Thương Lam cũng không có đứng lên nữa, khí tức mạnh mẽ cũng không còn sót lại chút gì, chỉ có một chút dấu vết rất nhạt của khí tức của Vi Sinh Thương Lam còn sót lại trong không khí, nhưng mà theo gió thổi qua, khí tức này càng ngày càng nhạt.

“Không phải là đã kết thúc chứ?”

Long Dã nhìn về phía chiến trường, trong đầu còn đang đợi Vi Sinh Thương Lam đứng lên, sau đó tiếp tục đại chiến.

Nhưng sau một khắc, Ôn Bình cưỡi Đại Yêu chậm rãi bay tới chỗ Vi Sinh Thương Lam rơi xuống.

Tuy trong lòng còn có chờ mong, còn có nghi ngờ nhưng mà Ôn Bình hành động như vậy không khác gì đã đưa ra câu trả lời cho Long Dã.

Đúng!

Chiến đấu đã kết thúc.

“Rốt cuộc thì hắn là ai.” Long Dã nhìn về phía Khiển Trách Giả thần bí ở nơi xa, trong lòng tràn đầy ngạc nhiên, khó hiểu.

Rõ ràng mới nãy uy thế mà Vi Sinh Thương Lam thả ra đã mạnh mẽ hơn trước đó quá nhiều. Theo lý thuyết thì lúc đó phải là lúc chiến đấu thật sư bắt đầu mới đúng. Cường giả nửa bước Địa Vô Cấm chiến đấu với nhau còn khó mà kết thúc trong thời gian ngắn chứ huống chi là chiến đấu ở cấp bậc Địa Vô Cấm, mấy canh giờ trước thì hẳn là chỉ làm nóng người mới đúng.

Nhưng mà nam nhân cánh đen thần bí này lại kết thúc trận chiến đầu này trong vòng không tới một canh giờ.

Đáng sợ nhất là nam nhân cánh đen thần bí này từ đầu đến cuối đều không có mở ra mạch môn.

Bởi vậy, có thể thấy được hắn chỉ dùng lực lượng của linh thể.

Linh thể của hắn là loại nào?

Xếp hạng bao nhiêu trong Bảng Linh Thể?

Thực lực chân chính của hắn là như thế nào?

Địa Vô Cấm Trung Cảnh hay là Thượng Cảnh?

Hoặc là cao hơn nữa?

Ở Triều Thiên Hạp, ở sa trường, hắn chưa từng nghe nói tới trong số những cường giả Địa Vô Cấm có một người như vậy, với thực lực như hắn thì hẳn là phải có thanh danh hiển hách ở Triều Thiên Hạp mới đúng.

Một đống câu hỏi lóe lên trong đầu, Long Dã chợt nghe tiếng Thiên Mộc vang lên ở chỗ xa xa. Vội xua tan nghi ngờ trong lòng, sau đó vọt tới chỗ Thiên Mộc. So với những nghi ngờ về nam nhân cánh đen thần bí thì bây giờ hắn chỉ muốn giết chết Thiên Mộc.

Hoặc là nhốt Thiên Mộc lại, đưa hắn tới Triều Thiên Hạp trước khi cường giả của Già Thiên Lâu đuổi tới diệt khẩu. Chỉ cần thành công đưa đến nơi thì chắc chắn Long Dã hắn sẽ đổi được một công lớn, thậm chí còn có thể tạo phúc cho toàn bộ Long gia. Phải biết, Thiên Mộc là thành viên đầu tiên của Già Thiên Lâu trà trộn vào vương tộc mà hắn biết được.

“Thiên Mộc, Vi Sinh Thương Lam đã chết, bây giờ ngươi chạy đi đâu!” Long Dã lập tức chạy như bay tới, muốn muốn bắt Thiên Mộc lại.

Ngay lúc đó, Ôn Bình đi tới bên cạnh thi thể của Vi Sinh Thương Lam, tinh thần lực quét hình hắn từ trong ra ngoài một lượt.

Quả nhiên đúng như hắn suy nghĩ, một chiêu cuối cùng “Tội Lai” của Khiển Trách Giả, thứ chém trúng không phải là bên ngoài thân thể, một chiêu “Tội Lai” đó trực tiếp chém vào trong thân thể Vi Sinh Thương Lam, không chỉ chặt đứt kinh mạch mà còn cắt đứt trái tim.

“Bỏ qua phòng ngự, quả nhiên, suy cho cùng thì thần vẫn là thần!”

Không hổ là tồn tại được xưng là thần ở một thế giới khác.

Có thể được xưng là thần, quả nhiên là có đạo lý của hắn.

Sau đó, thông qua nói chuyện với Khiển Trách Giả, Ôn Bình hiểu sâu hơn về chiêu “Tội Lai” của hắn.

Hóa ra chỉ cần thù hận, địch ý hoàn toàn chiếm lấy lòng kẻ địch thì Khiển Trách Giả có thể chém ra một kiếm trí mạng này.

“Như vậy cũng không tệ, mặc dù điều kiện đánh ra tương tối hà khắc nhưng bản thân ngươi đã có được năng lực mạnh mẽ có thể gợi ra thù hận, địch ý trong nội tâm người khác, một chiêu này gần như là chắc chắn có thể đánh ra.” Ôn Bình hài lòng gật đầu, sau đó bắt đầu vơ vét chiến lợi phẩm.

Cự kiếm, tàng giới gì đó thì đương nhiên là phải cất vào, trân tàng của Địa Vô Cấm, không cần suy nghĩ cũng biết nó phong phú cỡ nào.

Ôn Bình chỉ tùy ý dùng tinh thần lực quét qua tàng giới một cái, phát hiện số lượng bạch tinh trong đó đã hơn vạn.

Đối với Ôn Bình trước mắt không thiếu tiền, chỉ thiếu rất nhiều tiền thì số bạch tinh của Vi Sinh Thương Lam này tới rất kịp lúc.

Lại thu thi thể của Vi Sinh Thương Lam vào, Ôn Bình quay qua nhìn về hướng Long Dã.

Ở đó còn có một số chiến lợi phẩm.

Nếu đã đánh rồi thì đánh luôn cho trót.

...

Vi Sinh Thương Lam vừa chết, lúc này, Thiên Mộc đã mất hết chiến ý, dưới công kích của Long Dã, hắn chỉ phòng thủ và lui lại.

Long Dã cầm Huyết Phủ chém xuống một cái, đánh cho Thiên Mộc lùi lại trăm bước, đứng cũng đứng không vững: “Chỉ biết dựa vào nơi hiểm yếu chống lại!”

Bình Luận (0)
Comment