Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 775 - 【Vip】 Nội Bộ Yêu Tộc Nghi Ngờ (2)

【VIP】 Nội bộ Yêu tộc nghi ngờ (2) 【VIP】 Nội bộ Yêu tộc nghi ngờ (2)

Nói xong, Hoài Không âm thầm thở dài.

Bách Tông Liên Minh hiểu rất rõ Yêu tộc.

Nhưng mà Yêu tộc cũng không hiểu rõ Bách Tông Liên Minh.

Bách Tông Liên Minh bây giờ đã không phải là Bách Tông Liên Minh của ngàn năm hoặc là mấy trăm năm trước.

Mặc dù nhìn mặt ngoài thì số lượng cường giả đỉnh cao của nhân tộc cũng nhưu Yêu tộc. Nhưng Bách Tông Liên Minh bây giờ, chỉ với nhân số thì đã là gấp trăm lần, nghìn lần Yêu tộc, người nào dám cam đoan những gì mà Bách Tông Liên Minh để lộ ra trước mắt người đời chắc chắn là thật?

Chớ nói chi lúc này Bách Niên Thịnh Hội đang diễn ra, không ít thế lực siêu nhiên bên ngoài đi vào Hồ Thiên Địa, lúc này Yêu tộc đánh vào lãnh địa của Bách Tông Liên Minh với quy mô lớn, phá hỏng Bách Niên Thịnh Hội, vậy thì trúng ý của Bách Tông Liên Minh. Bách Tông Liên Minh hoàn toàn có thể mượn tay những thế lực ngoài Hồ Thiên Địa để diệt trừ Yêu tộc.

Thiên địa bên ngoài Hồ Thiên Địa rất rộng.

Cường giả cũng nhiều vô số kể.

Nếu không thì với thực lực của Bất Hủ Tông, Bách Tông Liên Minh dám tập kết liên quân khiêu khích như vậy thì bây giờ Bất Hủ Tông đã giết đến tận tổng đà của Bách Tông Liên Minh, giết bọn họ người ngã ngựa đổ, thuận tay giết chết ba đại Kim cấp chủ sự, cho Bách Tông Liên Minh một bài học xương máu, nhưng mà tại sao Bất Hủ Tông không có làm như thế?

Hại!

Hết sức đáng tiếc, những chỗ mà hắn đã thấy, đã hiểu trong những năm nay, cho dù hắn nói ra hết thì mấy người Lê Quan cũng sẽ không hiểu.

Giống như Hoài Không nghĩ, Lê Quan rất kiên quyết nói: “Nhị đệ, mới đầu bổn vương còn lo lắng ngươi vừa làm Yêu Hoàng thì sẽ bắt ta lập uy, nhưng bây giờ cho dù ngươi có bắt ta lập uy thì đã sao? Yêu tộc, xưa nay không sợ gì hết, cũng không sợ chết, chắc chắn Bách Tông Liên Minh phải nợ máu trả bằng máu.”

“Ngân cấp chủ sự của nhân tộc giao cho chúng ta.” Bạch Giao Long Giang Tiên nói tiếp.

Thiên Vu cũng nói: “Ba đại Kim cấp chủ sự giao cho đại vương và tam vương, hoặc là đi tìm Bất Hủ Tông giúp. Ba cái nửa bước Địa Vô Cấm thôi.”

...

“Đủ rồi!”

Hoài Không quát lạnh một tiếng.

Đợi Lê Quan và các yêu không nói nữa, Hoài Không ra lệnh bắt buộc: “Bách Tông Liên Minh không đơn giản là Bách Tông Liên Minh thôi đâu. Không lẽ các ngươi không thấy được đứng sau nó là cái gì sao? Chỉ dựa vào không sợ chết thì có làm được gì? Đại ca, ngươi đừng ép ta bắt ngươi lập uy thật. Ta không muốn như vậy...”

Lúc này, Lê Quan yên lặng, sau đó nhìn chằm chằm Hoài Không thật lâu.

Một hồi lâu sau, Lê Quan con mói chuyển tầm mắt.

Sau đó, Lê Quan quay người đi, để lại một câu: “Ngươi thiếu một trái tim dũng cảm! Yêu Hoàng cần nó, ta sẽ giúp ngươi tìm được nó.”

Lê Quan vừa đi, những Yêu Vương khác cũng đành đi theo.

Trên bầu trời.

Dưới đất.

Lê Quan và các Đại Yêu dẫn đầu, mười mấy vạn Đại Yêu trùng trùng điệp điệp đi tới Yêu giới.

Lúc này, Thời Phong vẫn khoanh tay đứng cách đây không xa, hắn không giống Lê Quan, hắn sẽ không phản bác quyết định của Hoài Không.

Thời Phong đứng tại đó, trầm mặc.

Lẳng lặng nhìn tất cả những chuyện đang xảy ra trước mắt.

Đương nhiên là hắn hi vọng sẽ có nhiều người nghi ngờ Hoài Không hơn, bởi vì như vậy có nghĩa là bọn họ đang nghi ngờ Ôn tông chủ đó.

Chỉ khi Hoài Không làm không tốt, hắn mới có cơ hội làm Yêu Hoàng.

Nhưng mà Hoài Không quay đầu lại, dùng ánh mắt giận dữ nhìn hắn.

“Thời Phong, ngươi có biết sai?”

Hoài Không lạnh lùng chất vấn.

Lúc này, khóe miệng Thời Phong nở một nụ cười, sau đó nhận sai: “Ta biết sai! Nhưng mà bổn vương làm như vậy cũng vì Yêu tộc, thật ra thì so với nhị ca ngài cũng không có gì khác biệt. Nhân tộc có một câu, mỗi người đều có cách làm việc của riêng mình. Yêu cũng giống vậy.”

Hoài Không lạnh lùng nói: “Cho nên, đây là lý do người muốn giết Anh Chiêu?”

Thời Phong nói: “Anh Chiêu không thích hợp làm Yêu Hoàng, lòng hắn hướng về nhân tộc. Nhưng hắn lại có tư đi cách đi vào bí cảnh của Yêu tộc nhận truyền thừa, cho nên khi đó ta không có lựa chọn nào khác. Nhưng mà xin nhị ca yên tâm, qua một thời gian ngắn nữa ta sẽ tự đi tìm tứ đệ, sau đó thành khẩn nhận lỗi.” Thời Phong nói.

Thời Phong cũng không sợ mất mặt gì.

Nếu chuyện đã đến nước này thì đương nhiên là hắn có thể làm cái gì thì sẽ làm cái đó.

Bởi vì hắn còn có cơ hội, có thể nhịn.

Uy tín và thực lực của Hoài Không trong Yêu tộc ai cũng biết, không trấn áp được Yêu tộc là chuyện sớm hay muộn thôi.

Trừ Hoài Không ra, người thân cận Bất Hủ Tông nhất chỉ có hắn, chỉ cần Hoài Không không trấn được những Đại Yêu của Yêu tộc thì hắn sẽ có cơ hội vươn mình làm Yêu Hoàng.

Nhưng mà một câu tiếp theo của Hoài Không lại khiến cho Thời Phong có chút hốt hoảng.

“Nếu có một ngày như vậy, ta cản đường ngươi, có phải ngươi cũng chọn giết ta hay không?”

“Nếu có một ngày ta cản trở con đường của ngươi, có phải ngươi cũng chọn giết ta hay không?”

Nhìn đôi mắt lợi hại của Hoài Không, Thời Phong ngượng ngùng cười một tiếng.

Hắn không khỏi cũng tự hỏi mình như vậy.

Có thể hay không?

Đáp án đương nhiên là có.

Nhưng mà bây giờ vấn đề không phải là có hay không mà là dám hay không.

“Vấn đề này có ý nghĩa không?” Thời Phong hỏi ngược lại một câu.

Dứt lời, Thời Phong cũng muốn rời khỏi đây.

Nhưng mà vừa đi hai bước thì bỗng nhiên Thời Phong ngừng bước, đưa lưng về phía Hoài Không, nói: “Tốt nhất là ngươi nên nghĩ làm sao cho mấy ngàn vạn Yêu tộc tâm phục khẩu phục trước đi? Ngươi được Bất Hủ Tông khâm điểm, đúng là sẽ không ai phản ngươi, nhưng mà những yêu vật có ý nghĩ của mình có nghe ngươi hay không thì là một chuyện khác.”

Nói xong, Thời Phong cưỡi một con Đại Yêu Dực tộc, biến mất ở chân trời.

Đương nhiên, không phải Thời Phong trở về địa bàn của hắn.

Trước khi truyền thừa mới của Yêu tộc xuất hiện thì hắn sẽ không rời khỏi đây.

Bình Luận (0)
Comment