Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 780 - 【Vip】 Tiễn Biệt Phụ Thân, Chuẩn Bị Đi Về

【VIP】 Tiễn biệt phụ thân, chuẩn bị đi về 【VIP】 Tiễn biệt phụ thân, chuẩn bị đi về

“Tông chủ đoán không sai. Tiểu tử Tần Mịch này dựa vào thực lực Thông Huyền Trung Cảnh, lấy được xếp hạng thứ nhất trong Tân Tú Chiến, còn cao hơn cả Lâm Khả Vô. Lại thêm hắn tuổi tác của hắn gần như tương đương với Hoài Diệp, cảnh giới cũng mới Thông Huyền Trung Cảnh, cho nên bây giờ đã vinh dự được mọi người xem là thiên tài số một ở Hồ Thiên Địa. Nhưng mà mấy ngày nay, trong Hạo Hãn Thành có không ít người hoài nghi hắn, thậm chí còn có rất nhiều tin đồn nhảm nói là đệ tử của Bất Hủ Tông gian lận, chửi bới Bất Hủ Tông, giống là có người cố ý truyền bá vậy. Bởi vì tích phân của tiểu tử Tần Mịch đó là kiếm được trong vòng một ngày, cho nên có rất nhiều người tin vào tin đồn này.” Tử Nhiên nói xong, biểu cảm trên mặt trở nên hơi nghiêm túc.

“Vậy thì cứ để cho bọn họ tiếp tục chửi bới đi. Này cũng giống như chúng ta thôi, ngươi không thể nào làm cho tất cả mọi người đều thích ngươi.” Ôn Bình yên lặng mấy giây, sau đó nói tiếp: “Chờ Hoài Diệp về thì cơ thể về Bất Hủ Tông, Tử Nhiên, ngươi đi kêu mọi người chuẩn bị một chút, thuận tiện hỏi Bách Niệm Hương luôn.”

Bách Niệm Hương, bây giờ rất nhiều người đều biết nàng gia nhập vào Bất Hủ Tông.

Tiềm Long Tông sẽ chống lại ý chí của Bách Tông Liên Minh mà bảo vệ Bách Niệm Hương hay không, theo Ôn Bình thấy, đây cũng là một vấn đề.

Để Bách Niệm Hương tiếp tục ở lại Hạo Hãn Thành thì có thể sẽ xảy ra chuyện, đến lúc đó người làm tông chủ như hắn lại phải ra giúp Bách Niệm Hương tiêu diệt kẻ địch. Tuy rằng khi hắn đến thì có thể sử dụng truyền tống trận truyền tống tới, nhưng mà thời gian trở về còn nằm đó, bây giờ, hắn đã chuyển từ thiếu bạch tinh thành thiếu thời gian.

Dĩ nhiên Tử Nhiên cũng lo lắng chuyện này: “Lát nữa lão thân sẽ đi một chuyến.”

“Được, đi xuống đi.”

Ôn Bình chợt đưa mắt nhìn Long Dã đang đứng ngoài cửa, quan sát từ trên xuống dưới vào lân: “Thoạt nhìn trạng thái cũng không tệ, định khi nào sẽ đi?”

Sau khi trở về, Long Dã đổi một bộ quần áo khác, tuy vết thương trên mặt vẫn còn nhưng đã không còn chật vật như khi ở Hồ Yêu Hoàng nữa. Sau khi Tử Nhiên cung kính lui ra ngoài, Long Dã đi tới đóng cửa lại: “Ngươi đến rồi, lát nữa ta sẽ đi. Chuyện ở Hồ Thiên Địa sẽ giao cho bọn thủ hạ xử lý, ta phải nhanh chóng đi về báo cáo tin tức Thiên Mộc là thành viên của Già Thiên Lâu lên trên, chuyện này không thể khinh thường được.”

“Nhớ kỹ lời hứa của ngươi.” Ôn Bình không quan tâm Già Thiên Lâu hay Già Địa Lâu gì đó, hắn chỉ quan tâm phụ thân và mẫu thân.

Nếu trong nhà có một người địa vị không thấp giúp đỡ thì chắc chắn mẫu thân hắn có thể dễ chịu hơn nhiều, phụ thân có hắn chiếu cố thì hẳn là cũng không có vấn đề gì lớn.

Long Dã bất đắc dĩ cười một tiếng: “Yên tâm, ta dám thất hứa sao? Như vậy, ngươi có thể tiết lộ một chút hay không, rốt cuộc thì nam nhân cánh đen hôm đó là người nào?”

“Muốn biết?”

“Chưa từng gặp ở Triều Thiên Hạp, cũng không có yêu khí nhưng sau lưng lại mọc ra hai cánh.”

“Hắn... nói như thế nào đây, xem như Thần tộc đi.”

“Thần tộc?”

“Nói ngươi cũng sẽ không biết, biếtngươi cũng sẽ không hiểu.”

Muốn giải thích rõ lai lịch của Khiển Trách Giả thì khó lắm.

Ít nhất phải nói mấy vạn chữ.

Cho nên chỉ dùng hai chữ Thần tộc để khái quát.

Có thể đơn giản thì đương nhiên là phải đơn giản, hắn là loại người kéo chữ tới mấy vạn chữ sao?

Long Dã quật cường nói: “Thần tộc... ta nhớ rồi. Chắc chắn Triều Thiên Hạp sẽ có ghi chép liên quan tới bọn họ, chỉ cần không phải là ngươi đang lừa ta thì chắc chắn ta có thể tra được.”

“Muốn đi thì đi đi.” Ôn Bình đứng dậy, muốn đi theo Long Dã.

Long Dã ngăn lại: “Không cần đưa, không cần khách khí như thế ——”

Ôn Bình ngắt lời Long Dã: “Ta đi tiễn phụ thân ta!”

Long Dã khẽ thở dài, quay người đi theo Ôn Bình ra ngoài. Vừa ra khỏi cửa thì vỗ vỗ vai Hà Niên, trêu chọc: “Không tệ, ngươi cũng rất thích hợp để làm hộ vệ.”

“Làm phiền ngươi một chuyện, sau khi trở về thì nói là ta chết rồi.” Dưới mặt nạ, Hà Niên nói như đang cầu xin.

Long Dã khoát khoát tay, sắc mặt nghiêm chỉnh lại: “Yên tâm, ta sẽ nói cho tất cả mọi người là ngươi đã chết. Nhưng mà, ngươi vừa ‘chết’, gia đình của ngươi sẽ không dễ chịu gì. Hà Phủ là như thế nào thì ngươi ta đều biết, sẽ không giữ lại bất cứ một người không có giá trị nào.”

“Ta biết, nhưng chuyện đã đến nước này, ta không được chọn, mọi người trong nhà của ta cũng không được chọn. Sinh tử do mệnh, thành bại do trời!” Khi Hà Niên nói những lời này thì rất bình tĩnh, giống như là đã suy nghĩ với về chuyện này mấy trăm, mấy ngàn lần!

Long Dã nói: “Trước đây ngươi gây thù với không ít ngươi, không có ngươi thì có thể bọn họ sẽ khó sống. Nhưng mà nếu ngươi đã nghĩ đến vậy thì ta còn có thể nói gì nữa?”

Hà Niên không có trả lời.

Long Dã cũng không có nói tiếp nữa.

Hà Niên này đúng là làm cho hắn vừa yêu vừa hận.

Yêu là sao, là yêu tính tình ngay thẳng, trung thành và thiên phú mạch thuật của Hà Niên.

Mà hận là sao, chính là hận tính cố chấp của Hà Niên, theo hắn về Long gia tốt biết bao nhiêu, chẳng lẽ Long gia còn không giữ được một người mà tương lai sẽ trở thành cường giả Địa Vô Cấm như hắn?

Nhưng mà nếu gia nhập vào Bất Hủ Tông thì cũng tính là người một nhà.

Gia đình gì gì đó, hắn có rảnh thì sẽ giúp trông chừng một chút.

“Ca, ngươi đi thong thả.” Chỗ rẽ hành lang, Long Nguyệt vui vẻ lên tiếng.

Mặt Long Dã lập tức xụ xuống: “Sao, người làm ca ca như ta lại khiến cho ngươi ghét như vậy?”

“Rốt cuộc ngươi cũng phát hiện ra.” Long Nguyệt cười hì hì một tiếng.

Long Dã liếc nàng, móc một cái tàng giới từ trong tàng giới ra, nói: “Trong này là toàn bộ gia sản của ca ngươi, ở ngoài, muốn mua gì thì mua cái đó. Còn ngươi chữa thương, tốn hao cái gì thì cứ tìm hắn!”

“Hắn?”

Long Nguyệt theo ngón tay của Long Dã, nhìn về phía Hà Niên đang che mặt.

Bình Luận (0)
Comment