Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 790 - 【Vip】 Ôn Bình Muốn Đi Gấp Nhưng Có Người Lại Muốn Giữ Hắn Lại

【VIP】 Ôn Bình muốn đi gấp nhưng có người lại muốn giữ hắn lại 【VIP】 Ôn Bình muốn đi gấp nhưng có người lại muốn giữ hắn lại

Bây giờ nhìn Hà Niên, tâm tính của Ôn Bình dần thay đổi một chút.

“Làm không tệ... ngồi xuống ăn chút gì đi, nghỉ ngơi một chút, sau đó chúng ta về tông.” Một ngọn lửa màu trắng giống như cánh bướm từ trong lòng bàn tay Ôn Bình bay ra, xóa bỏ đầu của Hạ Hầu trong khách sạn.

“Vâng!” Hà Niên đứng dậy theo, gọi rượu, một hơi uống cạn một vò.

Lúc này, Ôn Bình nói: “Ông chủ, đem mấy món ăn tối qua ra.”

Ông chủ khách sạn nơm nớp lo sợ, tranh thủ chạy ra sau bếp, tự mình nhìn giám sát nấu ăn.

Mặc dù đầu bếp chưa từng phạm sai lầm nhưng hắn không dám đảm bảo đầu bếp sẽ luôn không phạm sai lầm.

Một thế lực tứ tinh cự đầu có rất nhiều cường giả Trấn Nhạc Cảnh mà nói giết sạch thì giết sạch, nếu vì món ăn mà đưa tới họa sát sinh cho hắn thì quá oan.

...

Món ăn ra đủ thì Tử Nhiên cũng dẫn Bách Niệm Hương đến khách sạn.

Nhưng mà còn có người của Tiềm Long Tông đi theo Bách Niệm Hương tới.

Nói thật, Ôn Bình cho là Bách Niệm Hàn Sơn sẽ dẫn theo người trong tông mình lánh đi để tránh hiềm nghi, miễn cho biến thành chủ đề nói chuyện của những tông môn trong Bách Tông Liên Minh, nhưng mà Bách Niệm Hàn Sơn không có làm như thế.

Hắn tới.

Còn dẫn theo tất cả mọi người tới.

“Ôn tông chủ.” Bách Niệm Hàn Sơn dẫn đầu, rất nhiều người trong tầng lớp cấp cao của Tiềm Long Tông dồn dập hành lễ.

Ôn Bình đáp: “Hàn Sơn tông chủ khách khí. Sau này, chúng ta gặp ở Bất Hủ Tông, các vị đến thì tất có rượu ngon!”

Nếu Tiềm Long Tông có ý giao hảo, không sợ bị người nói này nói nọ thì đương nhiên là Ôn Bình cũng không từ chối.

“Ôn tông chủ khách khí.”

“Ôn tông chủ, ngài nói rồi đó, đến lúc đó lão phu đến thì đừng nói lão phu là tửu quỷ.”

“Ha ha ——”

Trong lúc nhất thời, tiếng cười vang lên bốn phía.

Ôn Bình thấy Bách Niệm Hương đã đến thì không định ở lại thêm nữa: “Hàn Sơn tông chủ, có chuyện thì chúng ta vừa đi vừa nói.”

“Được, vừa đi vừa nói.” Bách Niệm Hàn Sơn không khỏi đưa mắt nhìn mấy người Hoài Diệp một lượt.

Đi chưa được mấy bước thì Ôn Bình đi thẳng vào vấn đề, nói: “Hôm nay Hàn Sơn tông chủ không chỉ tới để tiễn Niệm Hương chứ?”

“Thực không dám giấu giếm, đúng là như thế.”

Lúc này, Bách Niệm Hàn Sơn làm một cái bình chướng cách âm, cam đoan những gì mình nói ra tiếp theo sẽ không bị người khác nghe được.

Ôn Bình liếc mắt nhìn bình chướng cách âm gần trong gang tấc, đại khái đoán được Bách Niệm Hàn Sơn sẽ nói cái gì.

Quả nhiên, sau một khắc, Bách Niệm Hàn Sơn nói: “Ôn tông chủ, ta có một yêu cầu quá đáng.”

Ôn Bình dứt khoát nói: “Không sao, nói đi.”

“Những đệ tử của Tiềm Long Tông sau lưng ta, ngươi có coi trọng ai không. Nếu có thì ngươi có thể dẫn đi bất cứ lúc nào.” Bách Niệm Hàn Sơn chân chất cười một tiếng.

Ôn Bình cũng không quay đầu lại nhìn.

Không thể không nói, đúng là trong số các đệ tử của Tiềm Long Tông có thiên phú tốt.

Giống như Văn Mộng mà hắn gặp lúc trước.

Nhưng mà Ôn Bình không có ý phát triển Bất Hủ Tông thành một tông môn học trò khắp thiên hạ, người của Tiềm Long Tông gia nhập vào Bất Hủ Tông, vậy bọn họ nên tính là thế lực nào?

Chuyện này hoàn toàn khác với chuyện Bách Niệm Hương vào tông.

Ôn Bình cự tuyệt, nói: “Trước mắt tài nguyên của Bất Hủ Tông có hạn, cũng không định thu nhiều đệ tử.”

Bách Niệm Hàn Sơn còn chưa chịu bỏ cuộc, nói: “Những người hôm nay ta dẫn tới đều là dòng dõi của trưởng lão, phó tông chủ của Tiềm Long Tông, có thể lui tông bất cứ lúc nào. Nếu Ôn tông chủ có thể coi trọng thì từ hôm nay trở đi, bọn họ chính là đệ tử của Bất Hủ Tông. Sau này chỉ còn quan hệ thân thích với Tiềm Long Tông ta chứ không còn dây mơ rễ má gì hết.”

“Sau này nếu có cơ hội vào tông thì chắc chắn bổn tông chủ sẽ thông báo cho Hàn Sơn tông chủ.” Ôn Bình lại cự tuyệt.

Thấy thái độ Ôn Bình kiên quyết như vậy, Bách Niệm Hàn Sơn chỉ đành thôi.

Hắn cũng biết, Tiềm Long Tông không có đệ tử có tư chất đỉnh tiêm gì.

Cho dù là mấy người Văn Mộng thì cũng chỉ có thể nói là xuất sắc, cũng không tính là đỉnh tiêm trong Hồ Thiên Địa.

“Một lời đã định!” Có thể tranh thủ được một cơ hội cho đệ tử của Tiềm Long Tông thì Bách Niệm Hàn Sơn đã thấy đủ rồi. Ôn Bình từ chối là chắc chắn, đồng ý chỉ là ngẫu nhiên.

Lúc này, Bách Niệm Hàn Sơn dỡ bỏ bình chướng cách âm, sau đó vừa cười vừa nói: “Ôn tông chủ, xin hỏi biểu hiện của Niệm Hương ở Bất Hủ Tông như thế nào?”

Ôn Bình đáp: “Rất tốt.”

“Ta vẫn luôn lo lắng nha đầu này gây phiền phức cho ngài, nàng nha, trong nhà chỉ có một mình nàng, đã quen thói chuyện gì cũng làm theo ý mình rồi.”

Ôn Bình chỉ đáp hai chữ: “Thường thôi.”

...

Chỗ Hạ Hầu chết.

Sau khi đặt tất cả thi thể của người của Hạ gia ở đây, các chủ sự bắt đầu nghiệm thương.

Nói như vậy là vì xem thưsơng thế thì có thể nhìn ra mạch thuật.

Bởi vì mỗi loại mạch thuật đều để lại vết thương không giống nhau.

Trong lúc mọi người đang nhíu mày, Bác Liên vốn rời đi rồi bỗng lại trở lại: “Ba vị đại nhân, bên phía Bất Hủ Tông có biến!”

“Bất Hủ Tông làm?” Liêm Kim vội hỏi!

Bởi vì Hạ Hầu muốn đối phó Bất Hủ Tông, lúc này nghe được ba chữ Bất Hủ Tông, dù sao cũng hơi mẫn cảm.

Bác Liên vội nói: “Chuyện này cần phải điều tra thêm. Nhưng mà Bất Hủ Tông sắp rời khỏi Hạo Hãn Thành, bây giờ đang trên đường ra khỏi thành.”

Ôn Tôn có chút không hiểu: “Muốn đi vào lúc này?”

“Thi đấu đồ yêu của Bách Niên Thịnh Hội vừa mới kết thúc, Bách Niên Thịnh Hội mới diễn ra được một nữa. Lúc này, Bất Hủ Tông muốn rời khỏi là có ý gì?”

Một trong ba đại Kim cấp chủ sự Tác Đồng Phương lên tiếng, dứt lời thì quay qua nhìn Bác Liên.

Bác Liên chỉ lắc đầu, nói: “Chuyện này thuộc hạ không có tra được.”

“Ngươi...” Tác Đồng Phương cũng bó tay.

Người khống chế một cái tổ chức tình báo lớn như vậy mà hỏi gì cũng không biết.

Chỉ biết được những chuyện đã xảy ra.

Tổ chức tình báo vào trong tay hắn thì đã biến thành tổ chức giám sát.

Bình Luận (0)
Comment