Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 820 - 【Vip】 Cường Giả Của Già Thiên Lâu Hiện Thân!

【VIP】 Cường giả của Già Thiên Lâu hiện thân! 【VIP】 Cường giả của Già Thiên Lâu hiện thân!

“Tám con Yêu Vương đó, ngươi cũng có thể phái đi đào quáng, như vậy có thể tăng tốc đào quáng. Đến lúc đó bổn tông chủ lại phái hai người qua hỗ trợ ngươi, nói cho ngươi biết khái thác bạch tinh nào thì sẽ không ảnh hưởng tới hoàn cảnh của Hồ Yêu Hoàng, khai thác mỏ bạch tinh nào thì sẽ ảnh hưởng tới hoàn cảnh của Hồ Yêu Hoàng. Bạch tinh tuy tốt nhưng có những thứ vẫn quý hơn nó nhiều.”

“Cảm ơn Ôn tông chủ.”

Hoài Không nâng chén, uống một hơi cạn sạch.

Qua ba lần rượu, món ăn qua ngũ vị.

Lại tiếp tục uống, tiếp tục nói chuyện phiếm nữa sẽ làm lãng phí thời gian.

Bàn giao vấn đề của yêu vật ở Đông Hồ xong, Ôn Bình đưa Hoài Không rời khỏi Thính Vũ Các.

Hoài Không vừa đi, Ôn Bình lập tức dò tinh thần lực vào trong năm cái tàng giới.

Vừa nhìn, Ôn Bình thỏa mãn.

Bốn cái tàng giới đầy ắp, ròng rã hai trăm ngàn bạch tinh!

Một cái tàng giới còn lại thì có hơn vạn cái thiên tài địa bảo.

Những thiên tài địa bảo này giá cả ít nhất cũng có một trăm ngàn bạch tinh.

Đồng thời có chút thiên tài địa bảo còn không thể nào tính toán được, ngay cả giá mà hệ thống định ra cũng dao động cực lớn.

“Có nhiều bạch tinh như vậy, đã đến lúc nên tăng kiến trúc của tông môn lên.”

Ôn Bình cảm thán một câu.

Nhưng mà hai trăm ngàn bạch tinh này, Ôn Bình cũng không định dùng nó để tăng kiến trúc vốn có lên.

Chủ điện, khu ký túc xá gì đó thì được.

Còn những thứ khác thì hoàn toàn không cần thiết.

Ôn Bình muốn làm là xây dựng kiến trúc đặc thù mới.

Mở ra giao diện hệ thống, cái đầu tiên mà Ôn Bình chọn là cải tạo thiên địa.

Lần trước khi Bất Hủ Tông cải tạo thiên địa đã cách đây rất lâu, hơn nữa theo thời gian trôi qua thì mê trận của Bất Hủ Tông đã không theo kịp, ngay cả Địa Vô Cấm cũng không vây lại được.

Thăng cấp!

Phải thăng cấp cái này trước.

“Cải tạo thiên địa sơ cấp.”

“Giá cả: Một trăm miếng bạch tinh.”

...

“Cải tạo thiên địa trung cấp.”

“Giá cả: Một ngàn miếng bạch tinh.”

...

“Cải tạo thiên địa cao cấp.”

“Giá cả: Một vạn miếng bạch tinh.”

“Yêu cầu: Trong số thành viên của Bất Hủ Tông có Địa Vô Cấm, danh vọng của tông chủ không thể thấp hơn cấp bốn.”

“Thời gian: Hai mươi bốn giờ.”

“Cải tạo thiên địa cao cấp.”

Ôn Bình nhìn lựa chọn này, rơi vào trầm tư.

Bây giờ trong tay hắn có hai trăm ngàn bạch tinh, có vẻ như là không cần tốn từng ngàn từng ngàn một.

Muốn làm thì chọn luôn cao cấp.

“Tại sao không có giới thiệu sau cải tạo?”

Hệ thống đáp: “Hình dạng mặt đất, diện tích, các loại nhân tố đều sẽ ảnh hưởng tới kết quả cuối cùng sau khi cải tạo thiên địa, cho nên hệ thống cũng không thể cho ra kết quả cuối cùng sau khi cải tạo thiên địa.”

“Như vậy sao... cũng tốt, có thể giữ lấy một chút cảm giác thần bí.”

Lúc này, Ôn Bình tiêu hết một vạn miếng bạch tinh, chọn cải tạo thiên địa cao cấp.

Sau đó, Ôn Bình đóng giao diện hệ thống lại, bắt đầu kiểm tra hơn vạn món thiên tài địa bảo trong tàng giới.

Bán thì chắc chắn là Ôn Bình không muốn bán.

Những thứ này đều là Yêu tộc cung cấp, đa số đều rất hiếm hoi, bán đổi bạch tinh thì quá đáng tiếc.

“Để trong bảo khố của chủ điện đi, một cái tông môn lớn mà trong bảo khố lại không có thứ gì hết thì quá là tầm thường.”

Ôn Bình cầm tàng giới lên, đi vào chủ điện, giao tàng giới cho Vân Liêu.

Vân Liêu là trưởng lão thứ nhất, Ôn Bình quyết định giao bảo khố chứa thiên tài địa bảo cho hắn phụ trách.

Khi Vân Liêu nhìn thấy thiên tài địa bảo bên trong tàng giới thì giật nảy mình.

“Tông chủ, này cũng quá nhiều chứ.”

“Ta cảm thấy chỉ sợ là trong bảo khố của thế lực tứ tinh cự đầu cũng không bằng được một nửa của chúng ta.”

Vân Liêu lấy từng cái hộp chứa thiên tài địa bảo ra, sau đó để vào kệ trong bảo khố, vừa để vừa liên tục cảm thán.

Ôn Bình bất đắc dĩ cười một tiếng: “Vân trưởng lão, đừng có như đưa chưa từng ra đời. Sau này thiên tài địa bảo trong bảo khố sẽ càng ngày càng nhiều.”

“Tông chủ, những gì ngài nói ta đều hiểu, chẳng qua là... không phải ta cũng là chưa từng trải đời hay sao.”

“Một câu rất có sức thuyết phục, được, ngươi chậm rãi làm đi. Sau này đồ trong bảo khố sẽ do ngươi phụ trách, mỗi một món thiên tài địa bảo được lấy từ nơi này ra ngoài ngươi đều phải ghi chép lại. Chỉ cần người trong Bất Hủ Tông cần thì đều có thể lấy ra dùng.”

“Tông chủ, thuộc hạ cả gan muốn hỏi một câu, sao đột nhiên ngài lại hào phóng như vậy?”

Mặt Ôn Bình tối sầm lại: “Không thích thì bổn tông chủ có thể thu hồi.”

Vân Liêu tranh thủ nói: “Thích lắm! Dĩ nhiên là thích! Trước đây Bất Hủ Tông chỉ có thể ăn miễn phí, bây giờ thiên tài địa bảo cũng có thể dùng miễn phí, ta vui vẻ còn không kịp đây, sao lại không thích.”

“Nếu như tất cả đều tới quá dễ dàng thì sao lại biết quý trọng được?”

Ôn Bình hỏi ngược lại một câu, đi ra khỏi bảo khố.

Trước khi đi, Ôn Bình thấy được gương mặt nghiêm túc của Vân Liêu.

Rõ ràng, Vân Liêu cảm thấy lời mình nói rất có đạo lý.

“Tự do không phải là tiền có thể mua được, nhưng có thể bán nó đi vì tiền.”

“Phải nhịn được khổ sở nhất thời thì mới có thể hạnh phúc vĩnh cửu được.”

“Hy vọng là nguồn suối sinh mạng, không còn nó thì sinh mạng sẽ khô héo.”

“Sách vở là cầu thang tiến bộ của nhân loại.”

“Câu số bốn hình như có chút không phù hợp với thế giới này... ta suy nghĩ lại một chút.”

Ôn Bình chậm rãi bước ra khỏi chủ điện.

...

Hạo Hãn Thành.

Từ khi Bất Hủ Tông kiếm trảm bốn vị Ngân cấp chủ sự, Bách Niên Thịnh Hội trở nên là lạ.

Một luồng khí tức đặc biệt tràn ngập trong không khí.

Khiến cho người ta cảm thấy là lạ.

Chuyện này chưa từng xuất hiện trong Bách Niên Thịnh Hội trước đó.

Lại thêm ba thế lực lớn bên ngoài Hồ Thiên Địa tới duy trì Bách Niên Thịnh Hội tan biến, chuyện này khiến cho Bách Niên Thịnh Hội đột nhiên đổi khác.

Bởi vì không ai biết được mấy người tỏa sáng trong Bách Niên Thịnh Hội có còn cơ hội đi ra khỏi Hồ Thiên Địa tu hành hay không.

Cuối cùng hết cách, Bách Tông Liên Minh chỉ có thể tuyên bố tạm dừng.

Bình Luận (0)
Comment