Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 830 - 【Vip】 Long Nguyệt Không Cam Lòng

【VIP】 Long Nguyệt không cam lòng 【VIP】 Long Nguyệt không cam lòng

Nhưng chưa từng tính tới chuyện cho con tu luyện ma pháp.

Trần Hiết thấy thê tử do dự thì nói: “Vậy thì để cho Bình Bình lần lượt thử từng cái đi, mỗi một cái đều học một tháng, sau đó đi hỏi tông chủ một chút, xem Bình Bình thích hợp tu luyện loại nào. Trước mắt thì cho dù là mạch thuật thuộc tính phong, pháp thuật hay là ma pháp thì đều rất mạnh mẽ, hơn nữa có vẻ như là bên ngoài cũng không có biện pháp đối phó. Hẳn là cần không ít thời gian mới có mạch thuật đối ứng với ba cái này, cho nên cho dù tu luyện loại nào thì cũng rất tốt cho Bình Bình.”

Giang Y gật gật đầu.

Xem như đồng ý với ý kiến của trượng phu.

...

Hai ngày sau.

Pháp Sư Tháp xuất hiện, cũng không được mấy người chuyển qua tu luyện ma pháp.

Ôn Bình cũng không thèm để ý.

Ý định ban đầu của hắn là dùng ma pháp để mở ra cửa lớn Triều Thiên Hạp.

Phổ biến ma pháp ở Triều Thiên Hạp.

Bây giờ trong tông môn có bao nhiêu người chuyên tu ma pháp cũng quan trọng, bởi vì mạch thuật, pháp thuật hoàn toàn không kém gì ma pháp.

Ba cái này chỉ khác nhau ở phương pháp tu luyện mà thôi.

Chuyện quan trọng trước mặt là hắn muốn thử xem sau khi tu luyện Trí Tuệ Chi Thư thành công thì có thể khiến cho tinh thần lực của mình đủ để cho mình đồng thời phóng ra hai loại ma pháp tứ giai hay không.

Hai ngày trôi qua, cuối cùng Ôn Bình cũng coi như đã nhập môn Trí Tuệ Chi Thư.

Tiếp theo thì nên tu luyện ma pháp hệ băng.

...

Khu ký túc xá mới.

Mấy ngày nay Long Kha vẫn luôn qua lại giữa Phong Chi Cốc và những khu tu luyện khác, sau đó muốn đi tìm khu thí luyện khác.

Trong Phong Chi Cốc có cái gì nàng cũng biết.

Chắc chắn còn có linh thể thuộc tính phong.

Và mạch thuật thuộc tính phong mạnh mẽ hơn.

Trưa hôm nay khi nàng chuẩn bị đi Phong Chi Cốc thì bị Long Nguyệt gọi lại.

“Tỷ, ngươi tính khi nào thì về?”

“Không biết, ta hẹn với tam tỷ là một năm, nhưng ta cảm thấy một năm sau ta sẽ không rời khỏi đây. Ít nhất là trước khi thuộc tính phong bước vào Địa Vô Cấm thì chắc chắn ta sẽ không rời khỏi đây.”

Đối với cô muội muội này, Long Kha không giấu diếm chút nào.

“Vậy nếu như phụ thân bọn họ biết thìsẽ bắt ngươi về đó?”

Long Kha lắc đầu cười một tiếng: “Ngươi nên suy tính cho mình một chút đi, luôn du ngoạn bốn phía, ngươi không định tu luyện sao?”

“Ta còn tu luyện được gì nữa. Đã bị phụ thân dùng tài nguyên chất thành nửa bước Địa Vô Cấm, chỉ có thể đợi mấy năm sau gã cho một người không quen biết. Hơn nữa bởi vì dựa vào tài nguyên chồng chất ra cho nên con đường phía trước của ta cũng đã bị bịt kín, đời này, Địa Vô Cấm không có duyên với ta. Cho nên như vậy còn không bằng ta du ngoạn khắp nơi, hưởng thụ mấy năm tự do còn lại của mình.”

Long Nguyệt không tim không phổi cười.

Nếu không phải trong nụ cười có không cam lòng thì nàng còn cho là mình cười thật.

Nàng không muốn tu luyện?

Chẳng lẽ nàng không muốn mạnh lên?

Nhưng mà ở Long gia, nàng không làm chủ chính mình được.

Chuyện duy nhất mà nàng có thể làm đó là du ngoạn khắp nơi.

Đây là quyền lực cuối cùng mà Long gia cho nàng.

Long Kha nhẹ nhàng ôm lấy Long Nguyệt, tiếp tục nói: “Hai ngày sau.

“Giang Y, rảnh rảnh thì cho con ngươi tới xem thử, để cho hắn có chút tuổi thơ. Harry Potter trong phim ảnh này tuổi cũng tương đương con ngươi, kêu hắn tới xem thử, còn có thể học được không ít đạo lý.”

Long Nguyệt vừa ăn bắp rang vừa trò chuyện với Giang Y bên cạnh.

Giang Y mỉm cười trả lời: “Gần đây đứa nhỏ Bình Bình đó đang tu luyện Ngự Kiếm Thuật, hai chúng ta đang tính xem thử xem hắn có thiên phú Ngự Kiếm Thuật hay không. Nếu như có thể tu luyện tới cảnh giới như tông chủ thì ta và Trần Hiết cũng không mong gì hơn.”

Chúng ta thân ở Long gia, không có lựa chọn nào khác, gia tộc có rất nhiều mối quan hệ cần dùng hôn nhân để duy trì. Chúng ta không có dũng khí như tam tỷ, nhưng mà tu luyện thì ngươi vẫn nên cố gắng một chút. Mấy năm nay ngươi có thử trùng kích Địa Vô Cấm không?”

“Thử rồi, vô dụng. Đường đi của mạch môn đã bị phá hủy, mạch khí hoàn toàn không đi qua được. Hết cách rồi, đây là cái giá lớn phải trả cho việc dùng tài nguyên chồng chất đến nửa bước Địa Vô Cấm.”

Ánh mắt Long Nguyệt dần dần ảm đạm.

Nàng không cam lòng.

“Ngươi có hỏi Ôn Bình hay chưa?”

“Hắn sẽ có cách?”

“Không biết, cho dù tiểu tử đó không có cách nhưng có lẽ người sau lưng hắn có cách. Chẳng qua là người đứng phía sau Ôn Bình có thể giúp ngươi hay không thì khó mà nói được.”

Có thể giúp hay không, Long Kha không dám cam đoan.

Bởi vì nàng đến Bất Hủ Tông lâu như vậy mà chưa từng nhìn thấy người đó xuất hiện.

Long Nguyệt nói: “Ta đi thử xem!”

Không có hi vọng, Long Nguyệt cũng muốn đi thử.

Long Kha trầm giọng nói: “Nếu như có thể tu luyện tới Địa Vô Cấm thì còn có một chút hi vọng thoát khỏi sự khống chế của gia tộc. Nhớ kỹ, thời gian của ngươi còn lại không nhiều, cần phải nắm lấy cơ hội ở Ôn Bình này!”

“Ừm, ta lập tức đi hỏi ngay!”

Long Nguyệt không nói hai lời, đẩy cửa rời khỏi khu ký túc xá.

Nàng đi lần này, Long Kha nhìn bóng lưng Long Nguyệt rời đi, lẩm bẩm: “Hi vọng nha đầu Long Nguyệt này có thể may mắn một lần, thời gian của chúng ta còn lại không nhiều.”

Dứt lời, Long Kha rời khỏi khu ký túc xá đi vào Phong Chi Cốc.

Cùng lúc đó, Long Nguyệt tìm rất nhiều chỗ cũng không tìm được Ôn Bình.

Hỏi rất nhiều người cũng không có ai biết Ôn Bình đi đâu.

Khi nàng đi tìm Tử Nhiên thì Tử Nhiên nhắc nhở: “Long cô nương. Nếu tông chủ không ở thì chắc chắn là đang tu luyện, tốt nhất là ngươi đừng nên quấy rầy hắn.”

“Được rồi.”

Long Nguyệt hết cách rồi, chỉ đành chờ.

Nhưng mà chờ bảy ngày liên tục mà vẫn không thấy bóng dáng của Ôn Bình đâu.

Cũng may có Quan Ảnh Thất có thể giết thời gian, trời vừa tối thì Long Nguyệt chạy ngay tới Quan Ảnh Thất.

Giống như trước đó.

Nàng chọn dùng những chuyện khác để che lấp sự bất đắc dĩ và khát vọng trong lòng.

Bảy ngày, cuối cùng cũng xem xong Tru Tiên.

Đáng tiếc, không có xoạt được pháp khí.

Sau khi xem xong Tru Tiên, đang muốn rời đi thì thê tử của Trần Hiết, Giang Y gọi Long Nguyệt lại: “Nguyệt tỷ, chúng ta cùng nhau xem Harry Potter đi.”

Hai ngày sau.

“Giang Y, rảnh rảnh thì cho con ngươi tới xem thử, để cho hắn có chút tuổi thơ. Harry Potter trong phim ảnh này tuổi cũng tương đương con ngươi, kêu hắn tới xem thử, còn có thể học được không ít đạo lý.”

Long Nguyệt vừa ăn bắp rang vừa trò chuyện với Giang Y bên cạnh.

Giang Y mỉm cười trả lời: “Gần đây đứa nhỏ Bình Bình đó đang tu luyện Ngự Kiếm Thuật, hai chúng ta đang tính xem thử xem hắn có thiên phú Ngự Kiếm Thuật hay không. Nếu như có thể tu luyện tới cảnh giới như tông chủ thì ta và Trần Hiết cũng không mong gì hơn.”

Bình Luận (0)
Comment