Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 832 - 【Vip】 Tin Tưởng Ôn Bình Là Được Rồi

【VIP】 Tin tưởng Ôn Bình là được rồi 【VIP】 Tin tưởng Ôn Bình là được rồi

Ôn Bình chân đạp phi kiếm, chậm rãi đáp xuống đất.

“Tông chủ!”

“Tông chủ!”

Mọi người khom người.

Giờ phút này, Long Nguyệt vô cùng kích động đi lên, hỏi: “Ôn Bình, ngươi mới thi triển là ma pháp tứ giai?”

“Ừm, ma pháp hệ băng tứ giai —— Băng Phong Thiên Địa.” Ôn Bình đáp.

Ôn Bình nhìn Long Nguyệt, hắn để ý thấy vẻ kinh hỉ trong mắt Long Nguyệt, còn có khát vọng nữa.

Hắn không khỏi cười cười.

Hắn có thể đoán được tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.

Quả nhiên, Long Nguyệt lập tức nói: “Ta muốn vào tông! Vào tông!”

Ôn Bình cười nói: “Không phải ngươi đã vào rồi sao?”

Vì thuận tiện cho Long Nguyệt ở lại Bất Hủ Tông, Ôn Bình đã cho nàng vào tông.

Với thân phận là đệ tử ký danh.

Chờ Long Dã tới đón thì đá ra khỏi tông môn.

Long Nguyệt chậm rãi lắc đầu: “Không phải loại có thời hạn!”

Nhưng mà Long Nguyệt lại xúc động, lần này Ôn Bình chỉ lắc đầu.

Nói: “Xin lỗi, ta đã hứa với ca ngươi, chỉ cho ngươi đi theo ta một thời gian ngắn.”

“Không thể dàn xếp một chút hay sao?”

Long Nguyệt khát vọng nhìn Ôn Bình.

Nàng rất muốn rất muốn tu luyện ma pháp, bởi vì rất có thể đây là con đường tương lai duy nhất của nàng.

Nhưng mà Ôn Bình vẫn lắc đầu.

Cũng không thay đổi quyết định.

“Ta đã hứa với Long Dã.” Dứt lời, Ôn Bình phất phất tay, ra hiệu cho mọi người tán đi, không có gì để xem nữa.

Đột ngột, Long Nguyệt hô: “Ôn Bình, ta xin ngươi!”

Đây là lần đầu tiên nàng cầu xin người khác.

Cũng là lần đầu tiên nàng buông tự ái và kiêu ngạo của mình xuống.

Chuyện này khiến cho Ôn Bình run lên một hồi, đổi một cách nói khác: “Không phải vẫn còn một khoảng thời gian cho người tu luyện ma pháp hay sao?”

“Nhưng mà chỉ chút thời gian này thì sợ là ngay cả nhập môn cũng không làm được.” Trong nháy mắt, hốc mắt Long Nguyệt đỏ lên.

“Không đi thử thì sao ngươi biết được?”

Dứt lời, Ôn Bình không muốn tiếp tục dây dưa nữa, ngự kiếm rời khỏi đây.

Hắn đã hứa với Long Dã, chuyện này không giả.

Nhưng nếu như trong khoảng thời gian này, Long Nguyệt có thể biểu hiện ra thiên phú tu luyện tinh thần lực thì hắn cũng sẽ không không nhận nàng.

Long Kha cũng nhận rồi.

Hắn cũng không ngại nhận thêm một người nữa.

Chẳng qua là Long Nguyệt thuộc về kiểu người luôn xuôi gió xuôi nước, lần trước bại bởi Hà Niên, nghe nói nàng gần như là tan vỡ, cơm nước không vào, nếu như gặp trắc trở khi tu luyện ma pháp thì sẽ biến thành như thế nào, Ôn Bình không dám nghĩ. Cho nên chỉ có thể để cho nàng thử trước một chút, cho dù là có trắc trở thì nàng cũng có thể bỏ cuộc giữa chừng.

Nhưng mà lúc này, những lời này thì không nên nói mới tốt.

Sau khi Ôn Bình rời đi, Long Nguyệt tức giận đi tìm Long Kha.

Chờ đến đêm khuya, Long Kha từ Phong Chi Cốc đi ra thì nàng lập tức tố khổ.

“Tỷ, Ôn Bình không cho ta gia nhập vào Bất Hủ Tông.”

“Không phải ngươi đã vào Bất Hủ Tông sao?”

“Nhưng mà tu luyện ma pháp, trở thành ma pháp sư, chút thời gian này thì sao đủ được? Ta muốn ở lại Bất Hủ Tông, trở thành một ma pháp sư mạnh mẽ. Ta đã không thể tu luyện mạch môn nữa, nhưng ta có thể cảm nhận được, trở thành ma pháp sư là lựa chọn tốt hơn.”

“Sao ngươi lại thấy như vậy?”

Long Kha ném cho nàng một ánh mắt hoài nghi.

Giống ma pháp trong Harry Potter, ngoại trừ Tác Mệnh Chú có chút mạnh thì có vẻ như là cũng không còn thứ gì khác chứ?

Mà hình như ma pháp cũng chỉ dùng như một thủ đoạn phụ trợ.

Long Nguyệt đáp: "Tỷ, ngươi vẫn luôn tu luyện cho nên không biết. Vài ngày trước, Bất Hủ Tông xây dựng một cái Pháp Sư Tháp, mới đầu tất cả mọi người không để ý chút nào, nhưng mới nãy Ôn Bình biểu hiện ra uy lực của ma pháp tứ giái, đóng băng rừng núi ngàn trượng, lực lượng lộ ra chính là Địa Vô Cấm.

“Có chuyện này?” Trong lòng Long Kha thất kinh.

Sinh lòng hiếu kỳ.

Nhưng mà thấy Long Nguyệt đang bực tức thì dằn lòng hiếu kỳ xuống.

Sau đó tận tình khuyên bảo: “Theo ta hiểu thì nếu như ngươi chịu gia nhập vào Bất Hủ Tông thì chắc chắn Ôn Bình sẽ rất hoan nghênh. Thật ra thì hắn rất giống tam tỷ, thậm chí còn lớn gan hơn cả tam tỷ. Cho nên hắn không chịu nhận ngươi hẳn là có nguyên nhân đặc biệt gì đó.”

“Nguyên nhân đặc biệt?”

Nghe tỷ tỷ của mình nói như vậy, Long Nguyệt trầm mặc, suy tư.

Nguyên nhân đặc biệt?

Được rồi, nàng nghĩ không ra!

Long Kha sờ đầu Long Nguyệt, tiếp tục nói: “Tóm lại, tiểu tử đó kêu người làm như thế nào thì ngươi cứ làm như thế đó đi, hắn sẽ không hại ngươi.”

“Phải không?”

Long Nguyệt tỏ vẻ hoài nghi.

Lúc Ôn Bình thì không chùng tay chút nào.

Hung nhân như vậy, nói hắn sẽ không hại người?

Long Kha gật gật đầu, nói: “Đúng! Ngươi xem những người trong tông môn thì biết, loại người gì cũng có, Ôn Bình lại chịu cởi mở tất cả trong tông môn cho bọn họ. Ngươi đừng nghĩ bình thường hắn luôn nói chuyện khiến cho ngươi muốn đánh hắn, nhưng nếu làm tông chủ thì không ai có thể làm xuất sắc hơn hắn. Dù cho chỉ cần là chuyện của đệ tử thì hắn sẽ đi lo; Có uy nghiêm của tông chủ trước giờ cũng không cảm thấy mình cao cao tại thượng thượng, đối với mỗi một đệ tử thì đều giống như người nhà.”

Long Nguyệt nói: “Tỷ, trước giờ ngươi chưa từng đánh giá người nào như vậy. Những cường giả ở Triều Thiên Hạp đó có không ít người bị ngươi mắng sau lưng.”

“Được rồi, đừng ba hoa, tóm lại, Ôn Bình kêu ngươi làm thế nào thì ngươi làm như thế đó, hắn có lý do của hắn, ngươi tin tưởng hắn là được.”

Dứt lời, Long Kha ném cho nàng một ánh mắt kiên định.

Long Nguyệt cũng khẽ gật đầu.

“Vậy ta đi làm nhiệm vụ tông môn trước, kiếm điểm nhiệm vụ, đi vào Pháp Sư Tháp học tập.” Dứt lời, Long Nguyệt quay người muốn đi.

Ngủ là không có chuyện đó rồi.

Làm nhiệm vụ tông môn trong đêm nay.

Sáng sớm ngày mai là có thể đi Pháp Sư Tháp.

...

Khi Long Nguyệt nhận nhiệm vụ tông môn sau đó xuống núi, Ôn Bình tắt hình ảnh mà hệ thống đang chiếu ra.

Tắt hình ảnh đi, Ôn Bình tiếp tục tu luyện.

Trí Tuệ Chi Thư đã nhập môn.

Băng Phong Thiên Địa cũng đã nhập môn.

Bình Luận (0)
Comment