Nếu như bọn họ cũng nghiềng về phía Bất Hủ Tông, ba nhà liên hợp lại thảo phạt Bách Tông Liên Minh thì sao Bách Tông Liên Minh có thể chịu đựng nổi?
Bàn về nhân số thì Yêu tộc và Tán Nhân Dịch cộng lại thì nhiều hơn Bách Tông Liên Minh rất nhiều.
Bàn về cường giả đỉnh cao, Bất Hủ Tông và Yêu tộc đều có cường giả Địa Vô Cấm, Bách Tông Liên Minh hoàn toàn không thể so sánh.
Bách Tông Liên Minh bây giờ, ngay cả tư cách bị Triều Thiên Hạp lợi dụng cũng không có.
Có thể đoán, nếu như Bách Tông Liên Minh không có thì Triều Thiên Hạp sẽ thân cận Bất Hủ Tông, thừa nhận địa vị của Bất Hủ Tông ở Hồ Thiên Địa.
Bách Tông Liên Minh sẽ trở thành mây khói thoảng qua.
Nghĩ đến chỗ này, Ôn Tôn nhịn không được nhắm nghiền hai mắt, đưa tay lên khẽ xoa mày.
Đúng lúc này, có tiếng nói chuyện ngoài cửa vọng vào.
“Ba vị tiền bối, hai vị Kim cấp chủ sự ở trong đó.”
Sau đó cửa phòng bị vô lễ đẩy ra.
Nhìn thấy người tới, hai người Ôn Tôn hoàn toàn không dám có chút bất mãn nào.
Ngược lại, hai người lập tức cung kính đi lên đón.
“Tiền bối!”
“Tiền bối!”
Hai người lập tức nhường chỗ ngồi, đứng ở một bên.
Sau khi ba người Đế Thính ngồi xuống, Đế Thính đi thẳng vào vấn đề, nói: “Chuyện đã điều tra rõ ràng, hẳn là người của Bất Hủ Tông giết người Già Thiên Lâu ta.”
Thật ra thì mấy ngày nay ba người Đế Thính cũng không có điều tra.
Bởi vì kết quả hoàn toàn không quan trọng.
Quan trọng là Bất Hủ Tông đặc biệt khiến cho Già Thiên Lâu cảm thấy rất hứng thú.
Nhưng mà khi hai người Ôn Tôn nghe được câu này thì biểu hiện rất vui vẻ.
“Ba vị tiền bối mắt sáng như đuốc.”
“Mắt sáng như đuốc!”
Hai người than thở, sau đó đi qua hổ trợ rót nước.
Đế Thính tiếp tục nói: “Nghe nói các ngươi có thù với Bất Hủ Tông đó?”
Ôn Tôn gật đầu.
Đế Thính khẽ cười một tiếng, khiến cho người ta suy nghĩ không thấu.
Chợt nói: “Nếu Bách Tông Liên Minh các ngươi thần phục với Già Thiên Lâu ta, mối thù của các ngươi cũng chính là mối thù của chúng ta, thấy sao?”
“Này ——”
Ôn Tôn ngẩn ra.
Một lúc sau, khóe miệng chậm rãi nở một nụ cười.
Sau cơn mưa trời lại sáng!
Đúng là sau cơn mưa trời lại sáng!
Ôn Tôn vội trả lợi, chỉ sợ chậm: “Các vị tiền bối chịu nâng đỡ Bách Tông Liên Minh ta thì đó là may mắn của Bách Tông Liên Minh ta, sao hai người chúng ta lại không muốn chứ?”
“Vậy thì rất tốt.” Lúc này, Đế Thính liếc mắt ra hiệu cho hai cường giả của Già Thiên Lâu bên cạnh.
Hai cường giả khác của Già Thiên Lâu đứng dậy, bước nhanh ra khỏi phòng.
Khi trở lại thì sau lưng có rất nhiều cường giả Trấn Nhạc Thượng Cảnh đi theo, đều là tầng lớp cấp cao của Bách Tông Liên Minh.
Sau khi bọn họ đi vào phòng, Đế Thính tiếp tục nói: “Từ giờ trở đi, các ngươi đều đi chuẩn bị kế hoạch công phạt Bất Hủ Tông, nhất định phải vô cùng tàn nhẫn, sáng sớm ngày mai trình lên cho ta xem. Còn những tồn tại trên Địa Vô Cấm thì sẽ do Già Thiên Lâu chúng ta giải quyết.”
“Nghe chưa?”
Ôn Tôn ở bên cạnh lên tiếng phụ họa.
Mọi người mới sáng tỏ.
Bách Tông Liên Minh thay đổi.
Kim cấp chủ sự không còn là lãnh tụ cao nhất.
“Đại nhân, chúng ta sẽ đi nghĩ kế.”
“Xin đại nhân yên tâm!”
Mọi người cùng kêu lên, đều muốn biểu hiện một chút trước mặt lãnh tụ mới một phen, sau đó hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang rời khỏi phòng.
Sau khi bọn họ đi, Đế Thính nói với hai người Ôn Tôn: “Quyền lãnh đạo bọn họ thì ta vẫn giao cho ngươi, hi vọng ngươi có thế làm cho chúng ta hài lòng. Chúng ta hài lòng thì chính là Già Thiên Lâu hài lòng. Hiểu chưa?”
Lúc này, hai người Ôn Tôn gật đầu.
“Đại nhân, chúng ta hiểu rõ!”
Đương nhiên, thật ra thì hai người Ôn Tôn và Cung Tào đều không tham quyền lực gì đó.
Bọn họ muốn thứ khác.
Đó là từ này về sau bọn họ đã có chỗ dựa, cái chỗ dựa này không chỉ có thể giúp đỡ bọn họ quét dọn nỗi lo về sau mà có lẽ còn có thể trợ giúp bọn họ bước vào Địa Vô Cấm!
Thấy thái độ của hai người Ôn Tôn không tệ, Đế Thính hài lòng cười: “Hai người các ngươi nói chuyện của Già Thiên Lâu chúng ta cho bọn họ nghe, cũng để cho bọn họ hiểu rõ, có thể làm thế lực phụ thuộc của Già Thiên Lâu là một chuyện may mắn như thế nào.”
Dứt lời, Đế Thính cất bước rời khỏi phòng.
Chỉ để lại bốn người, hai người chậm rãi nói, hai người khác thì nhỏ giọng phụ họa.
Cứ như vậy, một đêm trôi qua.
Lúc sáng sớm, nhiều đến bảy tám chục cái kế hoạch thảo phạt Bất Hủ Tông, tất cả đều được đưa đến trong tay hai người Ôn Tôn.
Ôn Tôn nhận được thì lập tức đi tìm Đế Thính, trình kế hoạch lên.
Có một cái kế hoạch trong đó được Đế Thính chọn.
Đồng thời còn không ngừng tán thưởng nó!
“Không sai, ngươi rất thích hợp gia nhập Già Thiên Lâu.”
Đế Thính không hề keo kiệt mà khen tặng một Trấn Nhạc Thượng Cảnh trong Bách Tông Liên Minh.
Sau khi liên tục tán dương vài câu, hắn dặn dò Ôn Tôn làm theo kế hoạch.
Sau nửa canh giờ, người của Bách Tông Liên Minh đã vây chặt thành viên của Tán Nhân Dịch còn trong Hạo Hãn Thành.
Không cho bọn họ rời khỏi đây dù chỉ một bước.
Minh chủ Bùi Vu hết cách, chỉ đành chọn tiếp tục ở lại trong khách sạn, biến thành “tù phạm”.
Cùng lúc đó, mệnh lệnh thảo phạt Bất Hủ Tông được phát ra lần nữa, toàn bộ người trong Hạo Hãn Thành đều sôi trào.
Nhất là khi biết sẽ có cường giả Địa Vô Cấm tương trợ thì càng kích động hơn.
Các thế lực tứ tinh cự đầu đều biết mạch thuật của Bất Hủ Tông cực kỳ huyền diệu, Tuyền Qua Đồ của bọn họ là cử thế vô song, bọn họ đều muốn có.
Khi Hạo Hãn Thành đang xôn xao chuẩn bị chuyện thảo phạt thì trong khách sạn, Bùi Vu lòng nóng như lửa đốt.
Bây giờ hắn không rảnh lo cho Bất Hủ Tông gì đó.
Hắn lo cho mình hơn.
Sau Bất Hủ Tông thì sợ là sẽ đến phiên Tán Nhân Dịch.
Đương nhiên, cũng không chỉ một mình Bùi Vu nóng vội, những thành viên khác của Tán Nhân Dịch cũng đều muốn mau chóng rời khỏi Hạo Hãn Thành.