Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 845 - 【Vip】 Yêu Tộc Khiến Cho Người Ta Rung Động (2)

【VIP】 Yêu tộc khiến cho người ta rung động (2) 【VIP】 Yêu tộc khiến cho người ta rung động (2)

Ở trên bầu trời, miệng nói tiếng người, hét lớn một tiếng: “Giết!”

Tiếng như tiếng sầm, ầm ầm rơi xuống đất.

Hai trăm vạn Yêu tộc lập tức điên cuồng nhào tới, đuổi theo không bỏ.

Mà bên phía Bách Tông Liên Minh, theo Ôn Tôn rút lui, binh lính đang tác chiến ở tuyến đầu lập tức tan rã, vừa định rút lui thì bị Yêu tộc ở phía sau đuổi tới vây lại.

Cứ như vậy, Yêu tộc đuổi theo năm mươi dặm đường, đuổi Bách Tông Liên Minh chạy về trong Minh Kính Hồ.

Trận chiến thứ nhất, hoàn toàn thắng lợi!

Yêu tộc tổn thất không tới hai ba mươi vạn.

Thế nhưng thi thể của liên quân Bách Tông Liên Minh để lại dãy núi Vong Xuyên thì nhiều đến trăm vạn.

Cộng thêm một tên Kim cấp chủ sự!

Người ở Minh Kính Hồ nhìn thấy Bách Tông Liên Minh đột nhiên lui trở về thì đều ngẩn ra.

“Không phải nói đi thảo phạt Bất Hủ Tông sao?”

“Đúng vậy, sao lại lui về rồi?”

“Các ngươi ngốc hả, không thấy người ít đi rất nhiều sao?”

“Không thể nào, mới bắt đầu thì đã chiến bại? Bất Hủ Tông mạnh mẽ như vậy sao?”

Nương theo tiếng bàn tán của người trong Minh Kính Hồ, Ôn Tôn tạm thời xây dựng lại cơ sở tạm ở Minh Kính Hồ, sau đó nhìn hai triệu người đã mất hết sĩ khí.

Sau đó, nói tới chuyện Yêu tộc đột nhiên xuất hiện ở dãy núi Vong Xuyên thì từng người đều run như cầy sấy.

Đối với chuyện Yêu tộc có thể biến thành hoa cỏ, cá thì càng nghĩ càng sợ.

Có vẻ như Yêu tộc đã hoàn toàn không giống như Yêu tộc mà bọn họ biết.

...

Bất Hủ Tông.

Khi Trần Hiết nhận được chiến báo mà Tử Nhiên truyền về thì hắn đưa cho Ôn Bình trước.

“Tông chủ, trận chiến thứ nhất hoàn toàn thắng lợi!”

Trần Hiết có chút hưng phấn.

Bách Tông Liên Minh không ai địch nổi, bây giờ lại ăn một cái thiệt thòi lớn như thế.

Ngay cả hắn cũng bị thủ đoạn của Yêu tộc làm khiếp sợ.

Đồng thời lúc này hắn mới hiểu được, hóa ra Yêu tộc đã mạnh hơn Bách Tông Liên Minh từ lâu rồi.

Ôn Bình liếc mắt nhìn Trần Hiết đang vui sướng, nhắc nhở: “Đừng có mừng vội như vậy, nếu Bách Tông Liên Minh chỉ như vậy thôi thì bọn họ sẽ không kéo Yêu tộc xuống khỏi vị trí chúa tể Hồ Thiên Địa. Kêu người của ngươi chú ý tới động tĩnh của Bách Tông Liên Minh, lần này là do đánh bọn họ trở tay không kịp, lần sau chắc chắn sẽ không dễ dàng như thế.”

Trần Hiết vội vàng thu nụ cười lại, nói: “Thuộc hạ rõ.”

Ngay trong đêm, Trần Hiết viết báo cáo chiến đấu đưa cho Ôn Bình, sau đó rời khỏi Thính Vũ Các.

Ôn Bình cầm lấy báo cáo chiến đấu nhìn mấy lần, sau đó quyết định rời khỏi Bất Hủ Tông, đi dãy núi Vong Xuyên xem thử.

Bách Tông Liên Minh ăn thiệt thòi lớn như thế, chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ.

Đồng thời Già Thiên Lâu sau lưng bọn họ cũng sẽ không từ bỏ ý đồ.

Hắn dám coi thường Bách Tông Liên Minh nhưng cũng không dám coi thường Già Thiên Lâu.

Bởi vì so với Già Thiên Lâu thì bây giờ Bất Hủ Tông còn chưa đủ mạnh.

...

Trong lúc này, Ôn Tôn ở Minh Kính Hồ chỉnh đốn lại, đồng thời lệnh cho nhóm liên quân thứ hai đi Đông Hồ.

Mặc dù nhóm liên quân thứ hai cũng Bách Tông Liên Minh có không tới ba trăm vạn nhưng cũng không ít, có chừng một hai trăm vạn.

Lúc này, Ôn Tôn đã hoàn toàn quên ý nghĩ trước đó, bây giờ trong đầu hắn chỉ có một suy nghĩ.

Tập hợp lực lượng cả tất cả mọi người, nhắm thẳng tới một phương hướng, tiến lên!

Bởi vì tình huống của Yêu tộc khiến cho hắn hơi chột dạ.

Một ngày sau, rốt cuộc Ôn Tôn cũng chờ được đám người Đế Thính của Già Thiên Lâu tới.

Khi đám người Đế Thính nhìn thấy liên quân thấp thỏm thì đều ngẩn cả ra.

Khi biết Bách Tông Liên Minh thảm bại trong trận chiến đầu tiên thì mặt mũi đen lại.

“Không phải đã dặn các ngươi chờ chúng ta tới hay sao?”

Đế Thính cảm thấy chắc chắn là do Ôn Tôn chỉ vì cái trước mắt.

Nếu không thì tại sao mới trận đầu tiên mà đã thua thê thảm?

Ôn Tôn đắng chát thở dài, nói: “Đại nhân, thuộc hạ làm theo dặn dò của ngài. Nhưng mà không ai ngờ được những yêu vật đó, cả đám hóa thành những thứ bình thường như cây cối, hoa cỏ, cá vân vân, chờ chúng ta ở dãy núi Vong Xuyên.”

“Hóa thành cây cối, hoa cỏ?”

Đế Thính sửng sốt.

Sao hắn lại không nhớ là Yêu tộc có năng lực như thế này?

Nhìn ánh mắt chất vấn của Đế Thính, Ôn Tôn kể lại chi tiết chuyện đã xảy ra ở dãy núi Vong Xuyên.

Lúc này, cho dù Đế Thính có không tin thì cũng không thể cho là đó là giả được.

Đế Thính đưa mắt nhìn bốn người bên cạnh mình, sau đó vẻ mặt nghiêm túc nói: “Sợ là phương pháp biến hóa của Yêu tộc có liên quan tới Bất Hủ Tông.”

“Ta cũng cho là như vậy.”

“Cũng không biết thực lực mạnh nhất của Bất Hủ Tông bây giờ là gì, lỡ như năm người chúng ta không giải quyết được?”

“Thử trước một chút đi, nếu như không được thì chắp tay dâng những công lao này cho đám người đại nhân đang trên đường tới.”

Bốn người còn lại cũng đưa mắt nhìn nhau.

Đế Thính cũng gật gật đầu, sau đó nhìn về phía Ôn Tôn: “Đừng nói cho ta là bây giờ ngươi cũng không có cách nào!”

Ôn Tôn quả quyết nói: “Có! Thật ra thì chúng ta đã đoán trước được sẽ có đại chiến với Yêu tộc cho nên đã âm thầm chế tạo tru yêu cường nỏ. Do Tuyền Qua Thần Tượng chế tạo ra, sau đó lại được Long Bích Văn tăng phúc, có thể một tiễn bắn thủng yêu thể của bất cứ yêu vật Thần Huyền Cảnh nào một cách dễ dàng.”

“Có bao nhiêu?”

“Mười vạn cái!”

“Vậy thì đi chuẩn bị đi.” Đế Thính vốn định lâm trận mới mài gươm, dạy cho Bách Tông Liên Minh tu hành một vài mạch trận.

Mấy triệu người, nếu như kết thành mạch trận thì giết chết một tên Địa Vô Cấm cũng không thành vấn đề gì.

Nếu như dùng trong chiến đấu với Yêu tộc thì mấy trăm vạn người này đủ để đối phó với Yêu tộc đã được Bất Hủ Tông cải tạo.

Nhưng mà cuối cùng Đế Thính vẫn từ bỏ ý nghĩ này.

Tại vì thời gian không đợi người.

Muốn cho mấy triệu người đều nắm giữ thì ít nhất cũng phải nửa năm.

Bình Luận (0)
Comment