Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 853 - 【Vip】 Đọa Thiên Sứ Đối Kháng Với Mạch Trùng Trận (3)

【VIP】 Đọa thiên sứ đối kháng với Mạch Trùng Trận (3) 【VIP】 Đọa thiên sứ đối kháng với Mạch Trùng Trận (3)

Cảm nhận được công kích của Trùng Trận lại bị tan rã, đồng thời có chút không địch lại thì năm người Đế Thính cũng không có bối rối.

Bởi vì bọn họ càng tức giận hơn.

Chuyện này năm người đều không có ý thức được, lại càng không nghĩ tại sao mình càng ngày càng nổi giận.

“Chuẩn bị phóng thích Nộ Trùng!”

Lúc này, Đế Thính hạ lệnh.

Bốn người còn lại gật gật đầu, sau đó mạch môn sau lưng bắt đầu không ngừng tụ lực, sau đó run lên bần bật.

Kèm theo động tác của bọn họ, mạch môn màu vàng kim to lớn cũng đồng thời chậm rãi tụ lực, sau đó run lên bần bật. Không giống như năm người Đế Thính, khi mạch môn màu vàng kim to lớn run lên bần bật thì mạch khí trụ lớn hơi ngừng phóng thích.

Một đoạn mạch khí trụ lớn còn lại phóng tới chỗ Khiển Trách Giả thì mạch môn màu vàng kim to lớn tuôn ra ra một đám sóng mạch khí. Uy lực của nó mạnh mẽ hơn mạch khí trụ lớn nhiều.

Phạm vi của sóng mạch khí từ trăm mét trong nháy mắt hóa thành ngàn mét, sau đó ập tới Khiển Trách Giả.

Dưới một kích này, khí thế thẳng tiến không lùi của hắc sắc tử khí do Ác Lai Kiếm thả ra bị đánh gãy, tản ra từng mảnh bị thổi ngược về sau. Đồng thời, thân thể Khiển Trách Giả cũng bị sóng mạch khí đánh cho lui về sau.

Đế Thính thấy thế thì lập tức vui vẻ, nhưng còn chưa kịp cười thành tiếng thì cánh đen sau lưng Khiển Trách Giả khẽ vỗ.

Sau một khắc, Khiển Trách Giả hóa thành một tia chớp màu đen trực tiếp đâm vào trong sóng mạch khí mênh mông.

“Tăng nguồn phát!” Đế Thính cả giận nói, căn răng bắt đầu phóng thích mạch khí nhiều hơn.

Nhưng mà, mỗi lần cánh đen của Khiển Trách Giả khẽ vỗ thì có thể để cho Khiển Trách Giả tiến lên trước thêm một khoảng cách nữa, trong chớp mắt thì đã đến trước mặt mạch môn màu vàng kim, Tội Lai vốn đang không ngừng tụ lực trực tiếp bổ vào mạch môn màu vang kim.

Mạch môn màu vàng kim to lớn run lên bần bật, nhộn nhạo lên, lực trùng kích đánh cho núi bên dưới cũng sập mất, nhưng lại không tạo thành bất cứ tổn thương thực tế nào. Đế Thính vừa muốn cười nhưng một giây sau, nụ cười hơi cứng lại.

Bởi vì một lực lượng khổng lồ không biết từ chỗ nào đến, bỗng nhiên đập vào trên người hắn, đập bay hắn, trực tiếp thoát ly khỏi Trùng Trận. Trước khi bay ngược ra ngoài, hắn liếc nhìn người bên cạnh, kết quả phát hiện bốn người còn lại cũng giống như thế.

Năm người tản ra, mạch môn màu vàng kim to lớn cũng chậm rãi tiêu tán theo.

Cảnh tượng này đập vào trong mắt Hoài Không, hoàn toàn đúng như trong dự liệu của hắn: “Quả nhiên là như vậy.”

“Nam nhân cánh đen này quá mạnh! Không phải là cùng một cấp bậc với chúng ta và đám người của Già Thiên Lâu này.” Thời Phong cũng không nhịn được mà cảm thán một câu, trong lòng dâng lên kính nể nồng đậm.

Trong lúc hai người Hoài Không cảm thán thì trong bóng tối, đại quân Yêu tộc đang đi tới cũng bị động tĩnh này hấp dẫn sự chú ý.

Khi nhìn thấy mạch môn màu vàng kim to lớn trên bầu trời tan biến thì tất cả đều gào lên, tăng tốc chạy về phía Bách Tông Liên Minh. Đám Yêu Vương vọt ra khỏi dãy núi Vong Xuyên trước thì vọt thẳng vào trong liên quân.

Trong chớp mắt, hàng đầu tiên của liên quân Bách Tông Liên Minh bị va nát, nương theo đám Yêu Vương phi tốc va chạm vào, chỉ với hơn hai ngàn con Yêu Vương mà đánh cho liên quân gần ba trăm vạn người không ngừng lui về sau.

Có thể nhìn ra được, Bách Tông Liên Minh đã không còn chút chiến ý nào, sĩ khí cũng đã xuống đến mức thấp nhất.

Khi nghe tiếng hành quân chấn động thiên địa của đại quân Yêu tộc ở phía xa thì cả đám đều xông vào mặt hồ, sau đó nhanh chóng rút lui lại. Rút lui chậm thì chỉ đành ở lại chém giết với Yêu tộc.

Nhưng vẫn là câu nói cũ, sĩ khí đã tan.

Không có chỉ huy.

Cho dù có nhiều người như thế nào đi nữa thì cũng chỉ làm năm bè bảy mảng.

Có Hà Niên thống lĩnh, lại thêm Thái Sơn mở đường, đại quân Yêu tộc thế như bổ trúc, đánh cho đa số liên quan phải chạy tới mặt hồ. Mười mấy vạn còn lại thì bị hơn trăm vạn đại quân Yêu tộc vây công.

Đợt công kích thứ hai của Bách Tông Liên Minh hoàn toàn thất bại.

Đồng thời đợt tấn công thứ nhất của Già Thiên Lâu cũng thất bại.

Sau khi năm người bị đánh bay, mặc dù không trọng thương nhưng cũng biết được Trùng Trận không làm gì được kẻ địch trước mặt. Cho nên chỉ đành chọn rút lui, đánh không lại nhưng có thể chạy được!

Nhưng Đế Thính phát hiện, bốn người khác đều xông về phía đối thủ.

“Cùng tiến lên, giết hắn!”

Bốn người còn kêu gọi Đế Thính qua hổ trợ, nhưng mà, lúc này mặc dù Đế Thính phẫn nộ nhưng vẫn còn có một ít lý trí.

Lúc này, Đế Thính cũng đã nhận ra một chút vấn đề.

Bởi vì khi đối phương vừa xuất hiện thì mấy người bọn họ đều trở nên vô cùng dễ giận, đồng thời vô cùng thù hận người của Bất Hủ Tông. Trước khi nam nhân cánh đen đó xuất hiện thì những tâm tình tiêu cực này không có nhiều như vậy.

“Không được, nhất định phải đi, người này có gì đó quái lạ!” Lúc này, Đế Thính tuyệt không muốn quan tâm bốn người đó nữa.

Vừa định quay người rời đi thì thấy nam nhân cánh đen đột nhiên đưa tay chỉ một cái, một cái bóng người màu đen chậm rãi hiện ra ở trong khói đen. Nhìn kỹ lại thì chính là Vi Sinh Thương Lam bọn họ đã giết!

Thấy cảnh này, Đế Thính càng hoảng hốt hơn.

Người chết rồi còn có thể sống lại được!

Giết không chết thì còn đánh cái gì nữa!

Lúc này, Đế Thính nhanh chóng bỏ chạy, hoàn toàn không để ý tới mấy người ở sau lưng kêu gọi hay nhục mạ như thế nào.

Đúng lúc này, bỗng nhiên một đạo bạch mang giết tới.

Đế Thính nhìn kĩ lại thì thấy đó là một thanh kiếm.

“Ôn Bình!”

Đế Thính nhìn Ôn Bình ở phía xa xa, triển khai toàn bộ tốc độ của yêu thể, bắt đầu liều với phi kiếm.

Nhưng mà so với tốc độ của phi kiếm thì tốc độ của hắn vẫn hơi chậm.

Bình Luận (0)
Comment