Ôn Bình nói tiếp: “Tẫn Tri Lâu có tất cả ba lầu, lầu một là kho chứa đựng tình báo, bên trong có toàn bộ tin tức tư liệu đã được ghi chép lại của Nguyên Dương Vực trước mắt. Những thứ này không cần ngươi tốn thời gian đi tìm tòi nghiên cứu, cần thì cứ đứng tại chỗ nói ra tin tức tư liệu mà ngươi muốn thì chúng nó sẽ được Ảnh Nhân tự mình đưa đến trong tay ngươi. Ngươi thử một chút...”
Trong lòng Trần Hiết thất kinh, sau đó thử nói một câu: “Ta muốn tin tức về mạch thuật lưu phái của Khanh gia.”
Nói xong, bỗng nhiên một luồng khói đen bay tới trên đỉnh đầu.
Không có chân, giống như là u linh, nhưng lại có hai cánh tay. Chúng nó đưa tay vươn vào trong hai bên ngăn tủ, sau đó lấy ra một trang giấy —— trên đó viết tin tức về mạch thuật lưu phái của Khanh gia.
Trần Hiết nhìn qua, kinh ngạc.
“Tông chủ, hóa ra ngươi đã chuẩn bị trước những thứ này rồi.”
Ôn Bình nói tiếp: “Đây đều là những thứ đã được ghi chép lại, còn có rất nhiều thứ không được ghi chép. Cho nên nhiệm vụ của mạng lưới tình báo của ngươi là đi ghi chép những tình báo chưa được ghi chép lại. Bởi vì ta giao Tẫn Tri Lâu cho ngươi, mục đích không chỉ là để ngươi biết một chút gì đó đơn giản như vậy.”
“Tông chủ, vậy ta cần phải làm những gì?”
“Nhiệm vụ của ngươi là mượn nhờ Tẫn Tri Lâu, trong tương lai chế tạo Tẫn Tri Lâu của Bất Hủ Tông thành cái tồn tại không gì không biết. Sau này người ở Nguyên Dương Vực nhắc tới thì sẽ biết ngay Bất Hủ Tông có một cái Tẫn Tri Lâu biết rõ tất cả mọi chuyện. Sau này, thậm chí có thể tuyên bố hàng loạt bảng danh sách, giống như Linh Thể Bảng vậy, chế tạo Tẫn Tri Lâu thành một cái tổ chức quyền uy. Tóm lại, Tẫn Tri Lâu cần phải làm là chưởng khống tất cả tin tức! Sau này, xếp hạng cường giả Địa Vô Cấm có chúng ta ra, xếp hạng mạch thuật cũng do chúng ta ra, vẫn là câu nói đó... làm được không gì không biết!”
“Tông chủ, mục tiêu này của ngày quá khủng bố!” Trần Hiết nghe Ôn Bình nói, càng nghe càng rùng mình.
Ôn Bình đưa mắt nhìn qua: “Ngươi sợ mình không làm được?”
Trần Hiết vội vàng đáp: “Không không... thuộc hạ có lòng tin sẽ làm được! Chẳng qua là mục tiêu lớn có chút đáng sợ.”
Ôn Bình gật gật đầu, tiếp tục nói: “Bây giờ ta giới thiệu tiếp cho ngươi về lầu hai và lầu ba. Lầu hai tương đối đặc biệt, là nơi bồi dưỡng Hắc Ảnh. Nếu như phát hiện ra cường giả Địa Vô Cấm đã chết thì có thể mang thi thể của bọn họ về lầu hai chuyển hóa thành Hắc Ảnh, giúp ngươi tăng thêm nhiều ‘con mắt’ hơn.”
Nói đến đây, Ôn Bình đau lòng một hồi.
Toàn bộ tin tức tư liệu của Nguyên Dương Vực trong tầng thứ nhất của Tẫn Tri Lâu này là do Ôn Bình bỏ ra ba vạn miếng bạch tinh để mua.
Lại thêm xây dựng Tẫn Tri Lâu cần có năm ngàn miếng bạch tinh.
Như vậy, hắn đã tốn ba vạn năm ngàn miếng bạch tinh rồi.
Lại thêm còn sử dụng hai bộ thi thể của cường giả Già Thiên Lâu chế tạo thành hai Hắc Ảnh, mỗi bột tốn năm ngàn miếng bạch tinh, cộng lại thì là một vạn. Trước mắt Ôn Bình đã bỏ ra bốn vạn năm ngàn miếng bạch tinh!
Nếu như sau này Trần Hiết lại tìm được thi thể của cường giả Địa Vô Cấm thì nhất định phí chuyển hóa vẫn là do hắn ra.
Khi mỏ bạch tinh của Yêu tộc còn chưa có khai thác ra thì Ôn Bình vẫn rất đau lòng khi dùng bạch tinh trong tay mình.
Trần Hiết vội đáp: “Tông chủ, thuộc hạ đã rõ.”
“Tóm lại, nếu như cần Hắc Ảnh thì có thể tùy ý chuyển hóa.” Mặc dù đau lòng nhưng lúc cần thì Ôn Bình cũng sẽ không keo kiệt.
Nếu như cần mười Hắc Ảnh, chỉ cần Trần Hiết có thể tìm được mười bộ thi thể của cường giả Địa Vô Cấm thì năm vạn bạch tinh phí chuyển đổi sẽ do hắn ra.
Trần Hiết đáp: “Trước mắt hai Hắc Ảnh hẳn là cũng đủ rồi, thật ra thì giai đoạn bây giờ cũng không cần dùng đến chúng nó.”
Ôn Bình tiếp tục nói: “Lúc cần thì chỉ cần có thi thể là có thể dùng để chuyển hóa. Còn lầu ba, ngoại trừ ngươi ra thì ko có bất cứ ai vào được. Phía trên có rất nhiều mặt tường màu đen, trên mỗi một mặt tường đều sẽ hiện ra hình ảnh mà một Hắc Ảnh chứng kiến được và tiếng động mà Hắc Ảnh nghe được. Nếu có cần thì ngươi có thể tuyên bố chỉ lệnh ghi chép. Cũng giống như vậy, đứng tại chỗ hô một tiếng ghi chép thì những hình ảnh và âm thanh này sẽ bị ghi lại trong một quả cầu thủy tinh, thuận tiện cho ngươi quan sát lại.”
“Tông chủ, có phải là những hình ảnh đó tương tự như phim trong Quan Ảnh Thất không?” Trần Hiết tràn đầy chờ mong.
Ôn Bình gật gật đầu: “Không sai biệt lắm.”
“Tông chủ, cái này thuộc hạ rất thích.” Trần Hiết vui vẻ.
Tục ngữ nói, trăm nghe không bằng một thấy!
Có đồ vật đặc thù như thế này, vậy thì tương lai khi kẻ địch thương lượng nên làm gì để đối phó Bất Hủ Tông, trực tiếp phái Hắc Ảnh qua đó thì hắn có thể ngồi ở lầu ba xem như xem phim.
Tẫn Tri Lâu.
Có nó tương trợ thì quả nhiên là muốn biết cái gì thì biết được cái đó!
Khóe miệng Trần Hiết không khỏi nở một nụ cười hưng phấn!
Hắn vô cùng thích cảm giác như vậy!
“Có Tẫn Tri Lâu, bây giờ còn cần bao lâu?” Ôn Bình lặp lại câu hỏi mà hắn từng hỏi khi ở Bái Nguyệt Thành.
“Tối đa một tháng, nếu như thuận lợi thì không tới nửa tháng là thuộc hạ có thể hoàn toàn nắm giữ bất cứ gió thổi cỏ lay của bất cứ một tòa thành nào xung quanh Tinh Kiếm Sơn, sẽ không chỉ là một tòa thành như Bái Nguyệt Thành.” Trần Hiết mở miệng khẳng định.
Ôn Bình hài lòng gật đầu: “Trước đó, ngươi đi làm ra một cái bảng xếp hạng về mạch thuật lưu phái của tất cả thế lực ở bên này, sau đó đóng chúng lại thành sách, lan truyền trong mấy tòa thành này, nhất định phải làm cho mọi người đều biết.”
“Tông chủ, như vậy là có ý gì?” Trần Hiết không hiểu.
Ôn Bình đáp: “Để chúng nó làm náo động, cứ như vậy, ma pháp của Bất Hủ Tông chúng ta mới dễ ra sân.”