Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 873 - 【Vip】 Ma Pháp Tứ Giai —— Mạt Nhật Phong Bạo

【VIP】 Ma pháp tứ giai —— Mạt Nhật Phong Bạo 【VIP】 Ma pháp tứ giai —— Mạt Nhật Phong Bạo

Bởi vì thường thường cường giả Địa Vô Cấm chiến đấu thì ít nhất cũng là một ngày.

Cường giả Địa Vô Cấm chiến đấu, trong Bái Nguyệt Thành cũng không thường xuyên gặp được, cho nên dù có như thế nào thì bọn họ cũng phải quan sát từ đầu đến cuối!

Vạn Trường Thanh thấy cảnh này thì khịt mũi coi thường, thu tầm mắt lại, không khỏi lẩm bẩm một câu: “Không biết trong đầu đám người này chứ cái gì nữa, lẽ nào bọn họ cho rằng đây là trò vui thật?”

Không cần nhìn kỹ cũng biết, trong số đám người này thì có rất nhiều người của ba nhà Đan gia.

Nhưng bọn họ còn nhàn nhã xem kịch.

Nếu như bọn họ biết tông chủ Bất Hủ Tông cố ý chặn đám người Đan Hồn ở nửa đường thì bọn họ còn xem kịch nữa không? Đoán chừng cơm cũng không ăn được!

Bên cạnh, Hạo Thanh nhịn không được hỏi: “Tông chủ, ngươi cảm thấy kết quả sẽ như thế nào?”

“Tóm lại, nhất định sẽ làm cho đám khán giả này trợn tròn mắt.”

Vạn Trường Thanh thu tầm mắt lại không nhìn đám người vô tri đó nữa, đồng thời trong lòng rất khinh thường, giống như lúc trước khi Hạo Thanh nói về mạch thuật lưu phái của Khanh gia với Ôn Bình vậy.

Khi Vạn Trường Thanh nói xong câu đó thì Đan Hồn đã dẫn theo người nhào tới Ôn Bình.

Mười lăm nửa bước Địa Vô Cấm, cộng thêm một Yêu Vương Dực tộc thực lực nửa bước Địa Vô Cấm, trùng trùng điệp điệp ép tới. Lực lượng này, nếu ở Hồ Thiên Địa thì đủ nghiền ép tất cả.

Nhưng ở Triều Thiên Hạp thì đây chỉ là một góc của băng sơn.

Thân là cường giả Địa Vô Cấm, Đan Hồn ở bên cạnh áp trận, bốn cái mạch môn kim sắc vừa mở. Một cái phi hoàn màu vàng kim xoay tròn quanh người hắn, khi phi hoàn bổ về phía Ôn Bình thì mạch môn chấn động, quanh người Đan Hồn xuất hiện hai cái phi hoàn màu vàng kim.

Đoạt Mệnh Liên Hoàn của Đan gia, khi bát hoàn đều hiện thì chính là lúc mạnh mẽ nhất. Trước mắt chỉ xuất hiện một đến hai hoàn, cho nên có thể thấy, mục đích của Đan Hồn bây giờ là thăm dò.

Đan Hồn lập tức lạnh giọng nói: “Để cho ta kiến thức một chút xem mạch thuật lưu phái của Bất Hủ Tông ngươi có gì đặc biệt hơn người, để cho ngươi có can đảm chỉ trỏ Đoạt Mệnh Liên Hoàn của Đan gia ta !”

Phi hoàn nhanh chóng lướt qua, bỏ cường giả nửa bước Địa Vô Cấm của hai nhà Phong, Tàu lại đằng sau. Cường giả nửa bước Địa Vô Cấm của hai nhà thấy thế thì vội vàng mở mạch môn ra, phóng thích mạch thuật, công tới Ôn Bình đã gần trong gang tấc.

Đối diện với mấy người này, Ôn Bình không có ý tránh né, vẫn đứng tại chỗ: “Các ngươi biết cái gì là ma pháp không?”

“Ngươi còn không mở mạch môn sao?” Đan Hồn không thèm để ý đến câu nói của Ôn Bình, hỏi ngược lại một câu.

Nói xong, bỗng nhiên thấy Ôn Bình miệng lẩm bẩm, lại nghe không hiểu là đang nói cái gì. Vừa muốn tiếp tục ném hai cái phi hoàn màu vang kim quanh người ra thì cảm thấy một cảm giác lạnh lẽo thấu xương theo gió mà tới.

Đã một hai trăm năm rồi không có cảm nhận được lạnh lẽo, Đan Hồn lập tức biết ngay là có gì đó là lạ.

Nhưng mà những cường giả nửa bước Địa Vô Cấm hai nhà Đan Hồn lại không hề hay biết, còn tưởng rằng chỉ là ảo giác của mình.

Phanh ——

Trong chớp mắt, một đám hàn băng thấu xương nổ tung trên đỉnh đầu Ôn Bình, sau đó thế giới màu bạc lập tức lan tràn ra xung quanh. Chỉ trong chớp mắt, phạm vi ngàn trượng trên bầu trời lập tức hóa thành thế giới băng tuyết.

Từ dưới nhìn lên thì trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một cái đảo băng lơ lửng.

Từ trên nhìn xuống thì con Yêu Vương Dực tộc to lớn đó bị đóng băng lại, cánh chim vốn giương cao nhưng bây giờ lại hoàn toàn không thể động đậy. Còn những người sau lưng cự yêu thì đương nhiên là ngay cả cơ hội đào tẩu cũng không có.

Mạch khí, đao kiếm và phi luân của Đan Hồn đều biến thành tượng băng cùng với tất cả xung quanh.

Từ xa nhìn lại, lúc này, có một hòn đảo băng thật to lơ lửng trên bầu trời.

Một giây sau, đảo băng to lớn này bắt đầu mất đi cân bằng, rơi xuống dưới như một con chim nhỏ gãy cánh.

Mấy hơi sau, đảo băng rơi xuống mặt đất, đập ra một cái hố cực lớn.

Oanh ——

Sau khi rơi xuống, đảo băng vẫn không có vỡ ra, nó dựng đứng trên mặt đất, hứng lấy ánh mặt trời chói chang, hoàn toàn không bị nhiệt độ ảnh hưởng. Ngược lại lại thôn phệ hết toàn bộ hơi nóng xung quanh, đồng thời không ngừng tỏa ra hơi lạnh.

Thấy cảnh này, đám người lấy băng ghế ra ngồi nhàn nhã xem trò vui ở nơi xa đều trợn tròn mắt.

“Người của Đan gia, Tào gia đều bị lạnh tới đóng băng lại!”

“Đây là mạch thuật gì? Lại có thể điều khiển hàn băng!”

Trong biểu cảm thất sắc và tiếng kêu lên kinh ngạc khó tin của mọi người, người của Đan gia và người của Tào gia đều hoảng hốt.

Ngay cả Hạo Thanh thương khinh bỉ mạch thuật lưu phái thấy cảnh này thì cũng cả kinh không khép miệng lại được: “Rốt cuộc là Ôn tông chủ này thi triển mạch thuật gì vậy? Lại có thể điều khiển hàn băng! Nhiều cường giả như vậy mà thậm chí ngay cả thời gian phản ứng cũng không có thì đã bị đông lại.”

Vạn Trường Thanh sắc mặt nghiêm túc, sau khi tự hỏi một lúc thì nói: “Ôn tông chủ cũng không mở ra mạch môn... cái này hẳn là ma pháp mà hắn vừa nói! Quả nhiên, Bất Hủ Tông là chúng ta không thể tưởng tượng!”

Vạn Trường Thanh cảm thán một câu, sau đó nhìn về phía Đan Hồn.

Mặc dù Đan Hồn tránh thoát Băng Phong Thiên Địa nhưng bởi vì phản ứng quá chậm cho nên một chân đã hàn băng đông cứng. Cho dù Đan Hồn có gõ kiểu gì thì hàn băng đã đông cứng chân trái của hắn cũng không hề vỡ ra chút nào.

Giọng Ôn Bình vang lên: “Đừng uổng phí sức lực, hàn băng này ngay cả Khúc Cảnh Chi Thủy cũng có thể đông cứng lại được, với lực lượng của ngươi thì có lẽ có thể đập nát, nhưng mà hàn băng nát thì chân trái của ngươi cũng nát theo. Cho nên, nghĩ kỹ lại rồi hẳn đập...”

Lúc này, sắc mặt Đan Hồn cực kỳ khó coi, trong lòng bắt đầu muốn rút lui, hắn không muốn tiếp tục đánh nữa.

Nếu đã cảm thấy không thể thắng nổi thì hắn sẽ không tiếp tục liều mạng.

Nhưng hắn biết Ôn Bình sẽ không thả hắn đi dễ dàng như vậy, cho nên chỉ đành nói chuyện kéo dài thời gian.

“Đây là mạch thuật gì?”

“Ma pháp!” Ôn Bình chỉ nói ra hai chữ.

Bởi vì hắn không cần giải thích quá nhiều.

Khi cái hạt giống này ném ra ngoài thì sẽ nảy mầm trong lòng tất cả những người nghe được.

Bình Luận (0)
Comment