Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 875 - 【Vip】 Ma Pháp Tứ Giai —— Mạt Nhật Phong Bạo (3)

【VIP】 Ma pháp tứ giai —— Mạt Nhật Phong Bạo (3) 【VIP】 Ma pháp tứ giai —— Mạt Nhật Phong Bạo (3)

Ôn Bình hỏi: “Thế nào, các vị cũng có ý kiến với Bất Hủ Thanh Vân Bảng?”

Lạc Thâm lắc đầu: “Lão hủ cũng không có ý kiến, Bất Hủ Thanh Vân Bảng có thể xếp hạng chính xác mạch thuật lưu phái của các thế lực lớn chúng ta, có thể nói là một chuyện công đức. Cử động lần này của Bất Hủ Tông công đức vô lượng!”

Từ cách nói chuyện thì có thể nhìn ra được, Lạc Thâm vẫn rất lão đạo, vừa xuất hiện thì cái gì cũng không nói, khen Bất Hủ Tông trước đã.

Thật ra thì Ôn Bình dùng chân nghĩ cũng biết bọn họ tới làm gì.

Không phải là cầu tình hay sao?

Cho dù nói như thế nào thì mấy người Tào Thiên Tuyệt cũng là thế lực trong Bái Nguyệt Thành, đồng thời đại biểu cho thực lực của Bái Nguyệt Thành. Không có một Đan Hồn đã là bất hạnh với Bái Nguyệt Thành, nếu như lại không có Tào Thiên Tuyệt, Phong Tiêu Thệ, vậy thì Bái Nguyệt Thành xui xẻo.

Nghe Lạc Thâm nói, Ôn Bình hài lòng gật gật đầu: “Cuối cùng cũng có một người hiểu chuyện tới. Tẫn Tri Lâu của Bất Hủ Tông ta phí hết tâm tư làm ra Bất Hủ Thanh Vân Bảng, chỉ vì tạo phúc cho mọi người, mục đích là vì để cho mọi người có thể hiểu rõ hơn về mạch thuật lưu phái, nhưng bọn họ lại cho là bản tông chủ làm sai. Đúng là khiến người ta thất vọng đau khổ!”

Dứt lời, Ôn Bình ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía hai người Tào Thiên Tuyệt còn đang bị đánh.

Tào Thiên Tuyệt nghe vậy thì vội vàng nói: “Tiền bối, vẫn bối không dám ý kiến nữa, ta biết sai rồi!”

Lạc Thâm cười cười, nói tiếp: “Tiền bối, có thể tha thứ cho mấy người Tào Thiên Tuyệt một lần hay không? Quý tông mới tới Tinh Kiếm Sơn, sau này cũng có không ít chuyện phải làm, có mấy người Tào Thiên Tuyệt tương trợ thì khi Bất Hủ Tông làm mấy chuyện này cũng có thể thuận lợi không ít.”

Ôn Bình nhìn về phía Lạc Thâm, không gật đầu, cũng không có nói tiếp, mà nhằm vào hai người Tào Thiên Tuyệt, nói: “Một người hai mươi vạn miếng bạch tinh, sau ba ngày đưa đến Bất Hủ Tông, bằng không thì bổn tông chủ sẽ tự mình đi lấy.”

Lạc Thâm thấy Ôn Bình nơi tay, không muốn lấy mạng hai người Tào Thiên Tuyệt mà chỉ muốn một chút bạch tinh thì lập tức thở phào nhẹ nhõm. Hai mươi vạn miếng bạch tinh, mặc dù không ít nhưng nếu dùng để mua mạng thì vẫn đáng giá.

Hai người Tào Thiên Tuyệt nghe vậy thì cũng vội vàng đồng ý.

Lúc này, Ôn Bình mới lệnh cho Đọa thiên sứ dừng tay, về tới bên cạnh mình.

Hai người Tào Thiên Tuyệt nhất thời như trút được gánh nặng, buông lỏng một hơi, sau đó vội vàng cảm ơn Ôn Bình.

Cảnh tượng này đập vào trong mắt người đứng xem ở xa xa, có vẻ như vô cùng châm chọc. Nhưng bọn họ cũng không cảm thấy hai người Tào Thiên Tuyệt hèn nhát, bởi vì Bất Hủ Tông mạnh mẽ vượt quá tưởng tượng.

Đối mặt với cường giả như vậy, ngoại trừ cúi đầu thì còn có thể làm cái gì nữa chứ?

Lạc Thâm thấy chuyện kết thúc, vội vàng nói với Ôn Bình: “Tiền bối, chúng ta đã sắp xếp yến hội, ngươi xem...”

Ôn Bình ngắt lời Lạc Thâm, nói: “Sau này có cơ hội thì bàn lại, giờ ta không rảnh.”

Ôn Bình cũng không phải loại người khó chơi.

Mấy người Lạc Thâm không oán không thù với mình, vậy thì nhiều một người bằng hữu vẫn tốt hơn nhiều một kẻ địch.

Thấy Ôn Bình từ chối, Lạc Thâm cũng không kiên trì: “Tiền bối đi thong thả, có rảnh gặp lại.”

“Tạm biệt.”

Ôn Bình ngự kiếm rời khỏi đây.

Mấy người Lạc Thâm chăm chú nhìn một hồi, cũng quay người rời khỏi đây.

Khi quay người rời đi thì không ai nhắc tới Bất Hủ Tông một câu, bởi vì lúc này, biểu cảm trên mặt từng người đều rất nghiêm túc.

Ai cũng không nói rõ được, Tinh Kiếm Sơn xuất hiện một thế lực mạnh như thế thì là tốt hay là xấu với Bái Nguyệt Thành.

Ngay lúc đó, mấy người Vạn Trường Thanh nhìn đám người vây xem đang đi về thì không khỏi xem thường cười một tiếng.

“Đoán chừng người của Đan gia cũng trợn mắt há hốc mồm.”

“Cây đổ bầy khỉ tán, Đan gia, đoán chừng không tới mấy ngày thì sẽ bị xoá sổ.”

Tất cả trưởng lão của Nghịch Thiên Tông không khỏi cảm thán.

Không phải lúc trước Lăng Tiêu Kiếm Phải cũng như vậy sao?

Thu ánh mắt xem thường lại, Vạn Trường Thanh nói tiếp: “Thông báo cho đệ tử Nghịch Thiên Tông, địa bàn của Đan gia, có thể lấy thì lấy. Cho dù chỉ kiếm lời được một chút thì cũng là chuyện tốt với Nghịch Thiên Tông ta.”

Hạo Thanh gật đầu: “Lát nữa ta sẽ dẫn người đi Bái Nguyệt Thành.”

Sau khi người của Nghịch Thiên Tông cũng đi, cường giả Địa Vô Cấm của năm nhà còn lại đều tụ tập ở Lạc gia.

Không có những mục đích khác, hình như bọn họ đang thương lượng chuyện Bất Hủ Tông.

Khi ở trên đường bọn họ không nói câu nào là sợ bị nghe được, dù sao năng lực của Tẫn Tri Lâu của Bất Hủ Tông quá khủng bố.

Ở Lạc gia thì không đến mức cũng có người của Tẫn Tri Lâu chứ?

“Lão Tào, đầu óc ngươi nghĩ như thế nào? Không biết không rõ về Bất Hủ Tông mà dám giết đến tận cửa?”

“Đầu óc Đan Hồn có hố, ngươi cũng đầu óc có hố hả?”

“Nếu không phải chúng ta kịp thời chạy tới thì ngươi còn ngồi được ở đây sao?”

Cường giả Địa Vô Cấm của ba nhà khác bắt đầu răn dạy Tào Thiên Tuyệt.

Nếu là ngày thường, bọn họ nói mình như vậy thì chắc chắn là Tào Thiên Tuyệt sẽ nhảy dựng lên, không phục thì đánh!

Nhưng mà hôm nay vừa thoát khỏi miệng hổ, hắn cũng không có tâm trạng đó.

Tào Thiên Tuyệt bất đắc dĩ nói: “Còn không phải là bởi vì ma sát ngày hôm qua, hai người chúng ta đều không muốn mâu thuẫn giữa hai nhà trở nên gay gắt, sử dụng bạo lực, cũng chỉ đành trút giận lên Bất Hủ Tông...”

Tào Thiên Tuyệt nhìn Phong Tiêu Thệ ngồi bên cạnh không nói một lời, lại thở dài một hơi.

Ai mà ngờ được, Bất Hủ Tông lại quá mạnh!

Lúc này, Phong Tiêu Thệ không muốn nói gì cả, đứng dậy muốn đi: “Nếu như các ngươi thích nói mấy lời vô nghĩa này thì ta đi đây.”

Lạc Thâm chậm rãi đứng dậy, ngăn Phong Tiêu Thệ lại, nói: “Hôm nay mọi người đến là muốn thảo luận chuyện liên quan tới Bất Hủ Tông một chút. Phong huynh, thiếu ngươi, chúng ta cũng không tiện bàn.”

Bình Luận (0)
Comment