Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 876 - 【Vip】 Ma Pháp Tứ Giai —— Mạt Nhật Phong Bạo (4)

【VIP】 Ma pháp tứ giai —— Mạt Nhật Phong Bạo (4) 【VIP】 Ma pháp tứ giai —— Mạt Nhật Phong Bạo (4)

Phong Tiêu Thệ nghe vậy thì lại ngồi trở xuống.

Lạc Thâm thỏa mãn cười cười, đang muốn nói tiếp thì có tiếng đập cửa vang lên.

Nhưng mà Lạc Thâm mới dặn dò, trừ phi trời sập xuống, nếu không thì sẽ không có ai tới gần phòng này.

Bây giờ mới chỉ một lát thôi mà đã có người tới gõ cửa.

Chẳng lẽ trời sập thật?

Lạc Thâm đi qua mở cửa ra, nhìn chằm chằm người tới, hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”

Người tới thấy bên trong có nhiều người như vậy thì lời vừa tới miệng lập tức ngừng lại.

Hắn cũng không biết có nên nói hay không.

Lạc Thâm hết cách rồi, chỉ đành chế tạo một cái bình chướng cách âm.

Người tới nói ngay: “Có một vài người xa lạ xuất hiện trong Phong Gian Nguyên, người của chúng ta hỏi thăm được, bọn họ nói mình là người của Bất Hủ Tông. Bọn họ phân tán ra, vừa đi vừa nghỉ, không có mục tiêu, không biết mục đích là cái gì...”

“Biết.”

Lạc Thâm phất phất tay, đuổi người tới đi, sau đó triệt tiêu bình chướng cách âm.

Sau khi triệt tiêu, hắn nhìn về phía mọi người, nói: “Các vị, vừa nhận được tin tức, người của Bất Hủ Tông ẩn hiện trong Phong Gian Nguyên. Người không nhiều, đa số đều là thiếu niên mười mấy tuổi. Các ngươi thấy thế nào?”

“Không phải là nhắm vào Nam Bố giới đó chứ?”

“Có thể lắm!”

Nghe nói người của Bất Hủ Tông xuất hiện ở trong Phong Gian Nguyên, có người bắt đầu hồi hộp.

Nhất là Khanh gia.

Lần này vì chuyện Phong Gian Nguyên mà bọn họ tốn không ít tài nguyên nhận người.

Lạc Thâm nghe vậy thì không có nói tiếp, chỉ để cho mọi người tùy tiện thảo luận.

Suy nghĩ lung tung một hồi lâu, Phong Tiêu Thệ đứng lên nói: “Trong Nam Bố giới tối đa cũng chỉ là một bản mạch thuật lưu phái Địa cấp hạ phẩm. Thứ cho ta nói thẳng, Bất Hủ Tông chướng mắt cái gọi là mạch thuật lưu phái.”

“Nói vậy là ý gì?”

Lạc Thâm hỏi.

Phong Tiêu Thệ đáp: “Ngươi từng gặp ma pháp sao?”

Vừa nói ra, Tào Thiên Tuyệt bên cạnh dở khóc dở cười, sau đó nói: “Nghe Phong huynh nói như vậy ta cũng cảm thấy là Bất Hủ Tông chướng mắt mạch thuật lưu phái có thể tồn tại trong Nam Bố giới. Tông chủ Bất Hủ Tông thi triển ma pháp, lực lượng nó biểu hiện ra mạnh mẽ hơn mạch thuật lưu phái nhiều lắm. Khống chế hàn băng, điều khiển gió lốc, thử hỏi mạch thuật lưu phái gì có thể khống chế được những lực lượng này?”

Phong Tiêu Thệ gật gật đầu: “Đó cũng là điều mà ta muốn nói. Cho nên người của Bất Hủ Tông xuất hiện trong Phong Gian Nguyên thì cứ để mặt bọn họ đi, Bất Hủ Tông còn không đến mức xuất động một ít tiểu hài tử đi xông Nam Bố giới.”

Tào Thiên Tuyệt gật gật đầu.

Ba tên cường giả Địa Vô Cấm còn lại không ngừng suy tư những gì mà Phong Tiêu Thệ và Tào Thiên Tuyệt nói, cuối cùng cũng khẽ gật đầu.

Lực lượng gió lốc bọn họ cũng thấy.

Đúng là không phải mạch thuật lưu phái có thể sánh ngang được.

Lạc Thâm thấy ý kiến của mọi người đều nhất trí thì suy nghĩ một chút, sau đó nói: “Vậy thì truyền lệnh xuống, người của chúng ta nhìn thấy Bất Hủ Tông thì không thể xảy ra xung đột. Bọn họ muốn làm cái gì thì để bọn họ làm cái đó đi.”

“Đồng ý!”

Tào Thiên Tuyệt lên tiếng.

Sau đó những người khác cũng tỏ vẻ đồng ý.

...

Bất Hủ Tông.

Thoáng cái kiếm được bốn trăm ngàn bạch tinh về nhà, Ôn Bình tinh thần sảng khoái.

Trở tay thăng Thính Vũ Các lên mấy cấp liền, chuẩn bị tăng sức chiến đấu của Ác Linh Kỵ Sĩ lên.

Dù sao bây giờ Ác Linh Kỵ Sĩ mới chỉ là Trấn Nhạc Cảnh.

Quá yếu.

Liên tục thăng bốn cấp, bỏ ra một vạn hai ngàn miếng bạch tinh, Ôn Bình bắt đầu chờ đợi.

Chỉ cần thăng cấp xong thì Ác Linh Kỵ Sĩ chính là nửa bước Địa Vô Cấm, chỉ cần bốn trăm ngàn bạch tính của mấy người Tào gia đến tay, đến lúc đó lại tốn ba vạn miếng bạch tinh tăng thêm một cấp, vậy thì Ác Linh Kỵ Sĩ có thể lên tới Địa Vô Cấm.

Sau khi thăng cấp Thính Vũ Các, Ôn Bình hỏi Thời Phong tình huống của Bách Tông Liên Minh. Không ngoài sở liệu, Bách Tông Liên Minh vẫn không có bất kỳ động tác gì, trợ giúp từ Già Thiên Lâu cũng chậm trễ chưa tới.

Đương nhiên, hắn biết ngày đó cũng không xa.

Lúc chạng vạng tối, Ôn Bình gặp được Vi Sinh Tinh Vũ đã tự giam mình mấy ngày.

Sau mấy ngày, trong mắt Vi Sinh Tinh Vũ lóe lên vẻ kiên quyết, tựa như không định rời khỏi Bất Hủ Tông. Đối với chuyện này, Ôn Bình không nói gì, chỉ là hắn cũng không định để cho hắn tiếp tục ăn không ở không thôi.

Càng nghĩ, Ôn Bình để cho hắn nhận lấy nhiệm vụ của Triệu Dịch.

Vì chịu khó làm nhiệm vụ tông môn cho nên Triệu Dịch đã thoát khỏi nghèo khó, bây giờ cả ngày đều đang tu luyện.

Cứ như vậy, nhiệm vụ quét dọn tông môn rơi xuống đầu đám cường giả Trấn Nhạc bị bắt làm tù binh.

Chuyện này sẽ khiến cho thiếu một người trồng cây.

“Ngươi định đi trồng cây hay là quét rác? Bất Hủ Tông ta cũng không nuôi người nhàn rỗi, sẽ không để cho ngươi ăn không ở không.”

Vi Sinh Tinh Vũ suy nghĩ một chút, cầm cái chổi lên, nói: “Ta quét rác...”

“Quét rác chỉ bao ăn ở.”

Dứt lời, Ôn Bình đi về Bất Tử Thụ Lâm tu luyện.

Cùng lúc đó, trong một chỗ nào đó trong Phong Gian Nguyên, mặt đất bắt đầu sụp đổ từng tấc một, nứt ra một cái khe hở sâu không thấy đáy. Sau đó Khúc Cảnh Chi Thủy bắt đầu chảy từ trong đó ra.

Nhưng mà lần này, khi Khúc Cảnh Chi Thủy dâng lên ngang với mặt đất thì ngừng lại không chảy ra nữa, duy trì cân bằng.

Trong nháy mắt khi biến hóa này xuất hiện, ít nhất có trăm người xung quanh biến mất.

Bọn họ lập tức đem tin tức này về Bái Nguyệt Thành và mười ba tòa thành khác.

Bởi vì lối đi vào Nam Bố giới sắp mở ra!

Nói đến đây thì phải giải thích về giới một chút.

Mọi người đều biết, giới là một thứ hoàn thiện và cao hơn bí cảnh, bí cảnh chỉ có thể xem như là một cái không gian, mà giới thì có thể xem như một cái tiểu thế giới. Mà giới xuất hiện thì lại phân làm hai loại, một loại là tự nhiên hình thành còn một loại là cường giả sáng tạo ra.

Cái gọi là giới, sáng tạo nó thì chắc chắn là vô cùng khó khăn, cường giả Địa Vô Cấm không sáng tạo được, chỉ có cường giả trên Địa Vô Cấm, Thiên Vô Cấm mới có thể sáng tạo ra một cái giới độc lập.

Bình Luận (0)
Comment