Chính vì vậy cường giả Thiên Vô Cấm đều sẽ xây dựng hang ổ của mình trong giới mà mình sáng tạo ra. Bởi vì đó là một chỗ tuyệt đối an toàn, vô cùng ẩn nấp, chỉ cần không chủ động nói ra thì không ai có thể phát hiện ra được.
Chỉ có khi một vị Thiên Vô Cấm chết già hoặc là xảy ra bất trắc thì giới mà hắn hắn sáng tạo ra mới bị cảm ứng được.
Mà tại sao trong giới sẽ có tỉ lệ xuất hiện mạch thuật lưu phái, chuyện này thì phải nói tới một thủ đoạn khác của cường giả Thiên Vô Cấm.
Đó chính là hiểu rõ về mạch thuật hơn.
Khi hoàn toàn hiểu được bản chất của mạch thuật thì có thể sáng tạo mạch thuật lưu phái. Cái gọi là mạch thuật lưu phái, bình thường thì đều do nhiều cái mạch thuật tương tự nhau tạo thành. Nhưng mà loại này là loại tương đối kém.
Mà mạch thuật lưu phái tốt hơn một chút thì nó cũng không phải là do mấy thứ mạch thuật tạo thành. Mạch thuật lưu phái xịn thì từ chiêu thứ nhất đến chiêu cuối cùng, từng chiêu đều liền mạch với nhau, giống như là một bộ.
Quan trọng nhất là chúng nó có thể hỗ trợ lẫn nhau, đồng thời còn có tính đặc biệt mạnh mẽ.
Còn đến cấp độ sau hơn thì không đề cập tới.
Trở lại vấn đề vừa rồi, tại sao trong giới sẽ có tỉ lệ xuất hiện mạch thuật lưu phái?
Bởi vì mỗi một cái giới tự động hiện ra trước mắt mọi người thì đều do nguyên nhân bất đắc dĩ, chỉ vì người sáng tạo ra nó đã chết đi. Khi một cường giả Thiên Vô Cấm tử vong ngoài ý muốn thì chắc chắn là cũng không kịp xử lý đồ vật trong giới.
Chỉ có cường giả Thiên Vô Cấm tự nhiên chết già thì bọn họ mới có thời gian rảnh rỗi trở lại giới mà mình sáng tạo, sau đó xử lý từng món di vật, cường giả Thiên Vô Cấm chân chính chết già ít càng thêm ít, cho nên mỗi một cái giới bị phát hiện thì xác suất không có mạch thuật lưu phái cũng vô cùng thấp.
Trở lại chuyện chính, khi tin tức Nam Bố giới sắp mở ra truyền về mười bốn tòa thành thì mọi người trong Bất Hủ Tông còn đang bận bịu tìm kiếm lệnh bài.
Mọi người đều dùng cảm giác dò đường, triển khai truy quét trong Phong Gian Nguyên.
Dương Nhạc Nhạc đã bỏ lỡ lệnh bài một lần, quanh đi quẩn lại, lại đánh bậy đánh bạ đi tới chỗ giấu một tấm lệnh bài trong đó. Nhưng mà lần này Dương Nhạc Nhạc cũng không có chệch hướng.
Mà là hết sức may mắn trực tiếp đi vào trong một cái sơn cốc, nơi giấu lệnh bài.
Nhưng mà ngay lúc Dương Nhạc Nhạc vừa vào sơn cốc không bao lâu thì một đám người bỗng nhiên tụ tập bên ngoài sơn cốc.
Đồng thời theo thời gian trôi qua, người bắt đầu tăng nhiều.
Cuối cùng, tất cả có mười mấy người tụ tập.
Nam nữ đều có, trên mặt bọn họ tràn đầy tự tin.
Biểu cảm này người bình thường không có.
Người tự tin như thế này, hoặc là chưa từng trải qua thất bại hoặc là thiên chi kiêu tử.
Đương nhiên, bọn họ thuộc về cái sau.
Mười mấy người này, nhìn tướng mạo thì không quá hai mươi tuổi, nhưng bọn họ đã là Thần Huyền Cảnh.
Người như vậy, bất kỳ người nào xuất hiện ở Hồ Thiên Địa thì đều là thiên tài đỉnh tiêm.
“Đến đông đủ hết rồi chứ?”
“Những người ta gọi đều tới.”
“Người của ta cũng đến cả rồi.”
“Được, vậy thì đi vào Cửu Quy Cốc thôi, mấy ngày này chính là thời điểm Cửu Quy Hổ sinh con, mục tiêu của chúng ta là con non Cửu Quy Hổ. Chỉ cần tìm được thì ta sẽ thua mua theo giá cao nhất trên thị trường!”
Một tên thiếu niên mày kiếm mắt sáng vỗ ngực cam đoan, sau đó hưng phấn đi vào Cửu Quy Cốc.
Về phần Cửu Quy Hổ mà bọn họ nói tới, đó là một loại yêu vật có huyết mạch không tệ.
Chỉ cần thành niên, đồng thời bồi dưỡng thoả đáng thì có thể dễ dàng có được thực lực sánh ngang nửa bước Địa Vô Cấm.
Nhưng mà tương ứng với đó là nó rất khó tìm.
Muốn tìm thì cũng chỉ có thể thử vận may trong mấy ngày mà Cửu Quy Hổ sinh con.
Sau khi bọn họ đi vào Cửu Quy Cốc, lúc này Dương Nhạc Nhạc đang phóng cảm giác ra, cẩn thận từng li từng tí đi trong sơn cốc, sợ sẽ bỏ qua bất kỳ ngóc ngách nào. Cũng không biết đã qua bao lâu, Dương Nhạc Nhạc dừng bước trước một cái vách đá thẳng tắp.
Nụ cười chậm rãi hiện ra trên mặt, lúc này, Dương Nhạc Nhạc ngẩng đầu nhìn lên, hưng phấn suýt chút nhảy dựng lên.
Hắn cảm giác được, lệnh bài ở ngay phía trên!
Đang lúc muốn bò lên trên vách đá thì đột nhiên có mười mấy người từ phía sau lao đến, sau đó không nói lời gì, giận dữ hét lên với Dương Nhạc Nhạc: “Tiểu tử, ngươi là ai, dám giật đồ với chúng ta.”
Mười mấy người hùng hùng hổ hổ tới gần Dương Nhạc Nhạc.
Mười mấy người này chính là đám người vừa rồi. Tìm kiếm nửa ngày trong Cửu Quy Cốc, bọn họ may mắn cảm ứng được khí tức của Cửu Quy Hổ ngay ở trên vách đá này.
Không ngờ khi đến đây thì phát hiện ra có người đã nhanh chân tới trước.
Khi cảm giác được Dương Nhạc Nhạc chỉ là Thông Huyền Cảnh thì mọi người thở dài một hơi.
Sau đó có người đột nhiên nói một câu.
“Hình như là đệ tử của Bất Hủ Tông, y phục này... ta nhớ rồi!”
Mọi người tập trung nhìn vào.
Đúng vậy!
Đang định đuổi Dương Nhạc Nhạc đi, trong nháy mắt bỏ ngay ý định đó.
Bởi vì trưởng bối trong tộc đã hạ lệnh bắt buộc, không thể xảy ra xung đột với người của Bất Hủ Tông.
“Vậy làm sao bây giờ?”
“Vậy có bắt Cửu Quy Hổ hay không?”
“Bắt! Chỉ cần không động thủ với hắn là được!”
“Ừm, vậy cứ như thế đi!”
Mọi người ăn nhịp với nhau, ngẩng đầu một cái, chỉ thấy Dương Nhạc Nhạc đã bò lên nửa vách đá.
Hết cách rồi, mọi người chỉ có thể tranh thủ trèo lên trên, cố gắng vượt qua Dương Nhạc Nhạc.
“Đuổi theo, hắn sắp đến rồi.”
“Mặc dù trong lúc Cửu Quy Hổ sinh con thì thực lực mười không còn một, nhưng hắn dám một mình tới thì chắc chắn là có chuẩn bị, tuyệt đối không thể để cho hắn nhanh chân đến trước. Ai có thể đuổi theo hắn thì ta cho người đó một trăm miếng bạch tinh.”
“Nhanh lên, tốc độ leo của cái tên này rất nhanh!”