Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 881 - 【Vip】 Dị Mạch Song Sinh

【VIP】 Dị mạch song sinh 【VIP】 Dị mạch song sinh

Nghe vậy, mấy người Tào Thiên Tuyệt cũng cười theo.

Quả nhiên không ngoài sở liệu!

Bây giờ động tác của Bất Hủ Tông khiến cho bọn họ có thể khẳng định Bất Diệt Thánh Hỏa Lệnh cực kỳ trọng yếu.

Nghe tên thì biết là rất trọng yếu!

Bất Diệt ——

Thánh Hỏa ——

Ai dám nói bất diệt?

Loại hỏa nào dám xưng Thánh Hỏa?

Tào Thiên Tuyệt đắc chí cười nói: “Lạc huynh, xem ra chúng ta phải tự mình đi Phong Gian Nguyên một chuyến.”

Lạc Thâm gật đầu, đồng ý với quan điểm của Tào Thiên Tuyệt: “Ngụy trang một chút, chúng ta cũng đi vào Phong Gian Nguyên, tìm kiếm Bất Diệt Thánh Hỏa Lệnh.”

Nói là làm ngay, lúc này, Lạc Thâm và mọi người tách ra, đi vào mật thất của mình, bắt đầu ngụy trang.

Lúc chạng vạng tối, trong Phong Gian Nguyên xuất hiện sáu người không đáng chú ý.

Ngay lúc đó, Ôn Bình xua tan dòng chữ trên bầu trời, nhưng không xua tan được khát vọng trong lòng mọi người.

Người ở Bái Nguyệt Thành gần như dốc toàn bộ lực lượng, mục đích là vì tìm kiếm Bất Diệt Thánh Hỏa Lệnh.

Bởi vì sức hấp dẫn của gia nhập Bất Hủ Tông quá lớn.

Lực lượng của ma pháp, bọn họ cũng biết.

Một chiêu giết Địa Vô Cấm!

Trong lúc càng ngày càng nhiều người đi vào Phong Gian Nguyên thì mấy người Long Nguyệt vốn khổ vì tìm không thấy lệnh bài càng ngày càng lo lắng. Bởi vì thời hạn chỉ còn lại có hai, ba ngày.

Tìm không thấy, vậy thì cơ hội miễn phí đi vào Hải Niệm Các này sẽ không còn.

Khi phát hiện càng ngày càng có nhiều người giống như nàng thì Long Nguyệt ngẩn ra.

Gọi mấy tiểu cô nương lại, Long Nguyệt ép hỏi: “Các ngươi đang tìm cái gì?”

“Tiền bối... chúng ta đang tìm Bất Diệt Thánh Hỏa Lệnh.”

Tiểu nữ hài vội vàng trả lời.

Long Nguyệt ngơ ngẩn mấy giây, sau đó lại hỏi: “Bất Diệt Thánh Hỏa Lệnh là cái gì?”

Nữ hài trả lời khiến cho Long Nguyệt ngây dại: “Là thứ mà Bất Hủ Tông muốn tìm, nghe nói vô cùng trân quý, còn trân quý hơn mạch thuật lưu phái. Chỉ cần tìm được, giao nó cho Bất Hủ Tông thì có thể có được cơ hội gia nhập Bất Hủ Tông tu luyện ma pháp.”

Nghe lời này, Long Nguyệt khóc.

Cái gì chứ.

Mới đầu thì lệnh bài đã không dễ tìm.

Bây giờ lại có nhiều đối thủ cạnh tranh như vậy.

Ôn Bình muốn làm gì?

Sau khi đuổi mấy tiểu nữ hài đi, Long Nguyệt không có liên hệ với Ôn Bình, bởi vì nàng biết chắc chắn hắn sẽ không trả lời. Cho nên lúc này, nàng dùng Truyền Âm Thạch liên hệ với người làm việc cho Ôn Bình gần đây là Trần Hiết.

“Trần trưởng lão, Bất Diệt Thánh Hỏa Lệnh là chuyện gì?”

“Long tiền bối, ngượng ngùng, tông chủ nói không thể nói, sợ tin tức tiết lộ ra ngoài. Nhưng mà tông chủ đã thông báo, nếu như ngươi hỏi thì nói cho ngươi là tiếp tục tìm lệnh bài, không tìm thấy thì chờ lần sau vào Hải Niệm Các. Còn lần sau khi nào Hải Niệm Các mở thì tông chủ nói hắn cũng không biết.”

“Ta...”

Long Nguyệt tức giận cất Truyền Âm Thạch.

Sau đó nhanh chóng bay nhanh trong Phong Gian Nguyên, mở cảm giác ra rộng nhất.

Cơ hội mất đi thì sẽ không trở lại!

Đối thủ cạnh tranh nhiều thì nhiều đi, bọn họ lại không biết lệnh bài tỏa ra khí tức như thế nào, chỉ có thể dựa vào con mắt để tìm. Nói tóm lại, trước mắt nàng vẫn chiếm ưu thế vô cùng lớn.

Cùng lúc đó, Ôn Bình lại ngự kiếm đi vào Phong Gian Nguyên.

So với chỗ để ba cái lệnh bài, ba cái lệnh bài mới thì Ôn Bình sẽ để ở chỗ nguy hiểm trong Phong Gian Nguyên.

Đồng thời, vị trí cũng vô cùng dễ thấy.

Cái thứ nhất, Ôn Bình dùng tinh thần lực đưa đến cửa địa động, chỗ ở của một con Yêu Thần Địa Vô Cấm. Yêu Thần này mặc dù không mạnh, không sánh bằng hai con yêu tộc ở dưới Triều Thiên Hạp, nhưng cũng không phải là Địa Vô Cấm bình thường có thể đối phó được.

Nếu có người có thể nhổ răng cọp, vậy thì người này có tư cách đi vào Bất Hủ Tông.

Trước khi đi, Ôn Bình để lại một tia Hình Phạt Chi Hỏa.

Cứ như vậy, chỉ cần không phải mù lòa thì đều có thể nhìn thấy.

Cái thứ hai, Ôn Bình đặt nó ở một khu vực đặc thù trong Phong Gian Nguyên, đó là một cái đầm lầy màu đen.

Dưới đầm lầy có vô số yêu vật qua lại, người bình thường đặt chân tới thì hầu như chỉ có thể bị bọn chúng kéo xuống.

Cái thứ ba, Ôn Bình đặt nó ở lối vào Nam Bố giới.

Mục đích đúng là để cho càng nhiều người nhìn thấy cái lệnh bài ——Bất Diệt Thánh Hỏa Lệnh này hơn!

Giấy kỹ ba cái lệnh bài, Ôn Bình lên phi thuyền, ở trên không trung quan sát Phong Gian Nguyên.

Cũng ngay lúc này, có tin tức từ Truyền Âm Thạch truyền đến.

Vẫn là Trần Hiết.

Nhưng mà lần này có vẻ như là bên kia Truyền Âm Thạch, Trần Hiết rất vui: “Tông chủ, nói cho ngươi, ta phát hiện bảo bối! Bảo bối chân chính!”

Ôn Bình đáp: “Nói thẳng.”

Đối với bảo bối trong mắt Trần Hiết, Ôn Bình giữ vững thái độ quan sát.

Dù sao Trần Hiết cũng chưa từng thấy vật gì tốt.

Trước kia, Truyền Âm Thạch cũng là bảo bối với hắn.

Trần Hiết vui vẻ nói: “Tông chủ, ta nói cho ngươi, vừa nãy khi chỉnh lý tin tức ở Tẫn Tri Lâu thì ta phát hiện một vị thiên tài tuyệt thế chân chính. Đều nói dị mạch là thiên tài, nhưng mà tiểu tử này lại là trời sinh song dị mạch. Mới đầu ta còn tưởng là tin tức của Tẫn Tri Lâu bị sai, nhưng ta vừa mới phái người đi kiểm chứng, đúng là có một người như thế.”

“Trời sinh song dị mạch, cũng là thiên phú không tồi.” Ôn Bình thừa nhận, người này có thể xem như một thiên tài: “Nói tỉ mỉ ta nghe một chút.”

Trần Hiết thuật lại những tin tức mà mình nhận được: “Người này tên là Ngôn Sinh, hai mươi ba tuổi, là hài tử của một gia đình bình thường trong Bái Nguyệt Thành, trước mắt chỉ có trình độ Thần Huyền, phụ mẫu cũng chỉ là Thần Huyền Cảnh. Mặc dù đã gia nhập thế lực tứ tinh nhưng lại không có lộ ra cái dị mạch thứ hai, cho nên người ngoài chỉ biết hắn là một thiên tài dị mạch...”

“Kêu người của ngươi đi tìm hắn, ta muốn đích thân đi gặp hắn một chút!”

Trần Hiết cam đoan chuyện không có ai biết Ngôn Sinh là trời sinh song dị mạch, nhưng Ôn Bình biết, những tin tức mà Tẫn Tri Lâu lấy được đều là tin tức được ghi chép lại.

Bình Luận (0)
Comment