Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 919 - 【Vip】 Đi Tới Hồng Diệp Môn (4)

【VIP】 Đi tới Hồng Diệp Môn (4) 【VIP】 Đi tới Hồng Diệp Môn (4)

“Đúng vậy, kim tệ, bạch tinh chỉ là những thứ để cho kí chủ làm quen thôi, khi kí chủ trưởng thành tới nhất định trình độ thì bạch tinh sẽ bị thay thế. Danh vọng thành chủ lưu, cho nên tốt nhất là kí chủ cẩn thận xài danh vọng.”

“Quả nhiên, ta biết ngay mà.”

Ôn Bình bất đắc dĩ thở dài.

Giải quyết xong vấn đề bạch tinh, bây giờ lại phải giải quyết vấn đề danh vọng.

Hệ thống này, thật hố!

“Thừa dịp bây giờ còn có thể dùng bạch tinh xây kiến trúc, thăng cấp kiến trúc, ta phải tranh thủ xây nhiều một chút, thăng nhiều một chút.”

Ôn Bình đóng cửa hàng trong chủ điện lại, lập tức chuẩn bị xây dựng những kiến trúc mà hắn muốn xây.

Pháp Nguyên Sơn Cốc!

Pháp Nguyên Sơn Cốc, một chỗ giống như Phong Chi Cốc, nhưng mà ở bên trong là hoàn cảnh tu chân đường đường chính chính. Tu luyện pháp thuật ở trong đó thì làm ít công to, đồng thời trong đó còn có đủ loại phúc địa.

Trong phúc địa có không thua kém pháp thuật không thua kém Ngự Kiếm Thuật một chút nào, còn có pháp khí chân chính.

Đương nhiên, muốn lấy được chúng nó thì cũng không phải là một chuyện đơn giản.

Tại sao lại không đơn giản, trên giới thiệu sơ lược về kiến trúc cũng không có viết.

Cho nên chỉ có thể chờ khi kiến trúc được xây dựng xong thì xem lại.

Giá cả xây dựng —— một trăm ngàn miếng bạch tinh.

Ôn Bình nghĩ cũng không thèm nghĩ, nhấn xây dựng luôn.

“Pháp Nguyên Sơn Cốc, đang xây dựng...”

“Thời gian còn lại: Hai mươi ngày.”

“Hai mươi ngày, Pháp Nguyên Sơn Cốc này lại xây dựng lâu như vậy.” Ôn Bình nhịn không được cảm thán một câu.

Nhưng mà, chỉ hai mươi ngày mà thôi.

Ôn Bình vẫn chờ nổi.

Sau khi xây dựng kiến trúc mới, Ôn Bình không tiếp tục ở lại chủ điện nữa, Ôn Bình cũng không có vội vã dùng quyền xây dựng địa bàn mới có được sau khi chủ điện liên tục thăng ba cấp.

Lần trước, địa bàn mới khi chủ điện thăng cấp thì Ôn Bình cho Thương Ngô Thành.

Lần này, Ôn Bình quyết định chờ một thoáng.

Không thể tùy tiện dùng.

Dù sao phân chia địa bàn mới cũng không phải là một chuyện nhỏ.

Bây giờ Bất Hủ Tông không thiếu, cho nên địa bàn mới không thể tùy tiện phân chia đến một cái bình nguyên, một cái thành lớn nào đó được .

Sau khi giải quyết chuyện này, Ôn Bình trở lại Thính Vũ Các, tiếp tục tu hành. Đồng thời hỏi thăm động tĩnh của Bách Tông Liên Minh một phen.

Biết Bách Tông Liên Minh vẫn đang tập kết người thì Ôn Bình cũng không quan tâm, không có cho Yêu tộc tiếp tục tập kết nữa.

Dù sao trận chiến tranh này đã không còn là dựa vào số lượng là có thể thay đổi được nữa.

Cuối cùng, quyết định thắng thua thì vẫn là câu nói đó, là cường giả của Già Thiên Lâu.

...

Mười bốn thành.

Khi Nam Hoa Môn xuống dốc, đồng thời dần dần suy bại, những thế lực chia cắt địa bàn của Nam Hoa Môn tiếp tục nhìn chằm chằm vào Bất Hủ Tông.

Mặc dù Bất Hủ Tông không có tới cướp tài nguyên nhưng vẫn là một thanh lợi kiếm treo ở trên đỉnh đầu bọn họ.

Không ai muốn ngồi chờ chết.

Khi Hồng Diệp Môn phát ra cảnh cáo, mười bốn thành, bảy mươi cái thế lực, tất cả đều bàng quan mà nhìn.

Khi Hồng Diệp Môn đã phát ra cảnh cáo với thời hạn ba ngày, bảy mươi cái thế lực vẫn không tin, đồng thời lại tổ chức một lần tập kết lớn.

Đại biểu của bảy mươi cái thế lực đều có mặt.

Trần Hiết phải hắn ảnh lẻn vào đó, sau đó ở tầng ba Tẫn Tri Lâu quan sát.

“Gan lớn lắm, vậy mà muốn công kích chúng ta trước khi Hồng Diệp Môn ra tay, lấy danh nghĩa là phân ưu thay cho Hồng Diệp Môn, thực chất là ngấp nghé ma pháp, muốn chia cắt Bất Hủ Tông chúng ta.” Trần Hiết sắc mặt lạnh lùng, trong lòng thoáng chút lo lắng.

Bảy mươi cái thế lực hội tụ lại với nhau, lực lượng không thể khinh thường!

Nếu như động thủ thật thì sợ là Bất Hủ Tông sẽ gặp phải một tràng hạo kiếp.

Sau khi ghi lại quá trình bọn họ thương thảo chung phạt Bất Hủ Tông vào quả cầu thủy tinh, Trần Hiết lập tức đi tìm Ôn Bình.

Ôn Bình nhìn một hồi, sắc mặt lạnh lùng, sau đó mở miệng dò hỏi: “Trần trưởng lão, ngươi cảm thấy chúng ta nên làm như thế nào?”

“Tông chủ, bảy mươi cái thế lực ngũ tinh hội tụ lại với nhau, thực lực không thể khinh thường. Mặc dù phần lớn đều yếu nhược nhưng bảy tám chục cường giả Địa Vô Cấm Hạ Cảnh tụ lại, lại thêm gần mười vị cường giả trung cảnh, sợ là Bất Hủ Tông chúng ta cũng chịu không được. Bây giờ thuộc hạ cảm thấy nhất định phải tránh mũi nhọn của bọn họ.”

“Tránh như thế nào?”

Ôn Bình nhìn Trần Hiết, chờ câu trả lời của Trần Hiết.

Trần Hiết suy nghĩ một chút, sau đó do dự nói: “Đóng cửa không ra! Sau đó thuộc hạ thử ly gián bọn họ. Dù sao cũng là tạm thời đạt thành hiệp nghị, thật ra thì mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được, lúc này chỉ cần chúng ta có thể ly gián bọn họ thì chắc chắn bọn họ sẽ sụp đổ.”

“Cách này cũng được, ngươi đi làm đi.” Ôn Bình đồng ý với cách của Trần Hiết.

Trần Hiết gật đầu, vội vàng rời khỏi Thính Vũ Các.

Chuyện này cấp bách, Trần Hiết nhất định phải lập tức bắt đầu hành động.

Bảy mươi cái thế lực, ngoài hòa thuận trong lòng bất hòa, cho nên chỉ cần khiến cho bọn họ ngờ vực lẫn nhau là được.

Nhưng mà chuyện này cũng là một chuyện vô cùng khó khăn.

Nói thật, Trần Hiết không có nắm chắc.

Nhưng hắn biết, nhất định phải làm như thế, hơn nữa nhất định phải thành công.

Sau khi Trần Hiết đi, Ôn Bình lẩm bẩm: “Ly gián bọn họ thì cũng không tệ, nhưng vấn đề hoàn toàn không nằm ở chỗ bọn họ. Một đám người ô hợp, chung quy thì chỉ là đám ô hợp, Hồng Diệp Môn mới là then chốt.”

Lúc này, Ôn Bình sinh ra một ý nghĩ, đó chính là đi Hồng Diệp Môn một chuyến.

Thời hạn một tháng lập sơn môn ở Triều Thiên Hạp còn thừa lại sáu bảy ngày, Ôn Bình không muốn xảy ra bất cứ chuyện ngoài ý muốn gì.

Hồng Diệp Môn.

Bọn họ nghĩ mình là quái vật khổng lồ có thể chúa tể tất cả sao?

Lúc này, Ôn Bình gọi hệ thống lấy tư liệu của Hồng Diệp Môn từ Tẫn Tri Lâu ra.

Tông môn mạnh nhất Hồng Vực!

Áp đảo trên không ít thế lực ngũ tinh cự đầu, hơn nữa hình như vẫn có cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm.

Nửa bước Thiên Vô Cấm...

Bình Luận (0)
Comment