Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 945 - 【Vip】 Ngươi Là Tông Chủ Bất Hủ Tông!

【VIP】 Ngươi là tông chủ Bất Hủ Tông! 【VIP】 Ngươi là tông chủ Bất Hủ Tông!

Một tiếng vang thật lớn từ chỗ Mộc Long vọng ra.

Long cốt đâm vào kim chung, quả nhiên không có chút kết quả nào.

Kim chung hoàn toàn chặn long cốt lại, cho dù long cốt có cứng rắn, cho dù Mộc Long có thi triển lực lượng của mình như thế nào đi nữa thì vẫn không thể đâm vào dù chỉ một chút.

Giống như Bình Lang nói, kim chung sáu tầng một thể, trừ phi lực lượng lớn đến đồng thời đánh vỡ được sáu tầng, nếu không thì công kích tầng thứ nhất hoàn toàn vô dụng.

Bình Lang thấy thế, cười to không ngừng!

“Ha ha ha!”

“Sáu tầng một thể, chỉ là trung cảnh thì không đánh tan được. Thế nhưng ngươi có biết tại sao kim chung lại có sáu tầng không? Tại sao lại không phải là một tầng!”

Bình Lang khoát tay, mạch môn của mấy ngàn người lại chấn động.

Phanh.

Kèm theo mạch môn chấn động thì từ tầng kim chung bên ngoài rồi đến tầng thứ hai... cho đến khi kéo dài đến tầng kim chung trong cùng.

Tiếng chuông vang tăng thêm gấp trăm lần!

Sáu tầng cùng chấn động, trực tiếp đánh bay Mộc Long.

Mà tất cả những gì bị kim chung bao phủ thì đều bị chấn thành bột phấn, vách đá to lớn hóa thành tro bụi đầy trời, bị gió thổi bay đi.

Lại nhìn lối vào Chích Vô giới, lăng không mà đứng, Khúc Cảnh Chi Thủy cũng chảy từ trên không xuống.

Trong khoang thuyền, những đệ tử Hồng Diệp Môn nghe được tiếng chuông vang to lớn này thì cả đám đều ghé vào cửa sổ, nhìn cảnh tượng xung quanh, kích động đến lệ nóng doanh tròng.

Hồng Diệp Môn, vô địch!

Kim Chung Mạch Trận, vô địch!

Rốt cuộc bọn họ cũng được cứu rồi!

Tiếng chuông vang gấp trăm lần vẫn còn tiếp tục, Mộc Long vẫn còn đang lui lại, Ôn Bình cũng mở bình chướng của phi thuyền ra, ngăn cách chín mươi phần trăm tiếng chuông bên ngoài.

Cho dù là một tầng cuối cùng thì vẫn khiến cho Ôn Bình đang ngồi trên boong thuyền cảm thấy như là lôi âm.

“Mạch trận này cũng thú vị lắm, người xây dựng mạch trận chỉ có mấy Địa Vô Cấm thôi mà lại có thể phóng ra lực lượng không kém gì trung cảnh, suy cho cùng thì vẫn là thế lực ở Triều Thiên Hạp.” Ôn Bình nhìn về phía Mộc Long còn đang lui về phía sau, hai con ngươi lập tức nhíu lại.

Hắn thấy được sừng rồng!

Hai cái sừng rồng màu xanh từ trong tóc xanh của Mộc Long mọc ra, kèm theo sự xuất hiện của nó, thân thể Mộc Long cũng bắt đầu bành trướng.

Lúc này, nụ cười trên mặt đám người Bình Lang hơi cứng lại.

Trong khoang thuyền, đám thiên kiêu Hồng Diệp Môn cũng trợn mắt há hốc mồm nhìn Mộc Long.

Một tiếng long ngâm cao vút vang vọng chân trời!

Gấp trăm lần tiếng chuông vang, cũng chỉ như thế thôi!

“Hắn không phải người!”

Bình Lang nhìn cảnh tượng trước mắt, ngẩn ra.

Đông phó môn chủ và những trưởng lão khác đang ngồi xem ở bên ngoài kim chung cũng tỏ vẻ kinh ngạc.

Chân Long!

Lại là Chân Long!

“Không phải Long tộc đã biến mất lâu rồi sao?” Đông Tân kinh ngạc, còn có nghi hoặc.

Long tộc mai danh ẩn tích ở Triều Thiên Hạp bao lâu rồi?

Hẳn là có ngàn năm rồi chứ?

Vậy hôm nay lại đột nhiên xuất hiện!

“Các ngươi chỉ có nhiêu đó thôi sao?”

Mộc Long cúi đầu, đôi mắt thất thải lạnh lẽo nhìn đám người Bình Lang đang ở ngoài trận chủ trì đại trận.

Nói xong, Mộc Long đánh thẳng tới kim chung.

Giờ phút này, gấp trăm lần chuông vang đã không còn chút ý nghĩa nào, ngay cả quấy nhiễu Mộc Long cũng không làm được!

Ầm!

Mộc Long đụng kim chung!

Kim chung lại vang!

Phanh.

Nhưng mà lần này, sau một tiếng vang, ba tầng trong ba tầng ngoài của kim chung bắt đầu tan rã.

Mấy ngàn cường giả Trấn Nhạc Cảnh, có một nửa bay ngược ra, hai mắt tối sầm, ngã xuống đất, bất tỉnh nhân sự.

Một đòn của Chân Long!

Uy lực khủng bố như vậy!

“Long.”

“Một con Thanh Long.”

Đám người Chiêm Đài Diệp nhìn cảnh tượng trước mắt, vừa mừng vừa sợ.

Bọn hắn ngàn vạn lần không nghĩ tới lão giả râu xanh đứng bên cạnh tông chủ lại là Chân Long.

Chân Long cũng theo tông chủ!

Oa!

Ôn Bình ở bên cạnh giải thích: “Đây là Mộc Long.”

“Mộc Long?”

Chiêm Đài Diệp vò đầu khó hiểu, nhìn phía trước.

Ôn Bình tiếp tục nói: “Mộc Long có năng lực điều khiển lực lượng tự nhiên, hoa cỏ cây cối, tất cả đều có thể xem như vũ khí. Đây là điểm khác biệt với những Long tộc khác.”

Chiêm Đài Diệp kinh hỉ nhìn Mộc Long, mê muội lẩm bẩm: “Tông chủ, thậm chí ngay cả Chân Long mà ngài cũng thu phục được, quá lợi hại! Nãi nãi nói ngài là người lợi hại nhất Hồ Thiên Địa, ta cảm thấy không phải, ngài phải là người lợi hại nhất trong thiên địa này mới đúng!”

Ôn Bình cười không nói.

Thu phục một con Chân Long thì có lợi hại gì.

Nha đầu này.

...

Cùng lúc đó, Kim Chung Mạch Trận bị phá, không riêng gì những cường giả Trấn Nhạc Cảnh đó bị thương cực kỳ nghiêm trọng, ngay cả mười cường giả Địa Vô Cấm hỗ trợ đó cũng bị một đòn này làm cho chật vật không chịu nổi, đầu xoay như chong chóng.

Một giây sau, người Hồng Diệp Môn chưa kịp phản ứng lại thì trong nháy mắt, hoa cỏ cây cối trong thiên địa thay đổi hình dáng.

Dây leo lan tràn, như kẻ săn mồi cuốn lấy người Hồng Diệp Môn.

Cổ thụ che trời vụt lên từ mặt đất, cành lá to lớn quét về phía mọi người.

Lần đầu tiên, những thứ trong tự nhiên ra tay công kích con người!

Lá đỏ bay đầy trời, chôn giấu từng đệ tử Hồng Diệp Môn.

Thông Huyền Cảnh.

Thần Huyền Cảnh.

Cho đến Trấn Nhạc Cảnh.

Mấy chục vạn người, trong thời khắc này, tất cả đều bị cuốn vào trong tai nạn.

Mà người làm ra tất cả những chuyện này là Mộc Long lại cao ngạo quan sát cường giả Hồng Diệp Môn bên dưới, nói: “Đây là thực lực của các ngươi? Hồng Diệp Môn, đúng là tàn lụi đến đáng sợ, thật là đáng buồn!”

Đám người Đông Tân không hiểu ý trong lời Mộc Long, chỉ cho là Mộc Long đang chế giễu bọn họ cho nên người nào người nấy tức tới nổi gân xanh.

Nhưng mà bây giờ Đông Tân cũng không dám mạo muội đi lên.

Long tộc tái hiện!

Môn chủ lại không có mặt ở đây!

Nên làm như thế nào mới được?

Chân Long nhất tộc, tồn tại huyết mạch chí cao, tuyệt đối không phải là một nhân loại trung cảnh bình thường như hắn có thể đối phó được.

Nếu như huyết chiến thì hôm nay Hồng Diệp Môn sẽ máu chảy thành sông, tổn thất nặng nề.

Bình Luận (0)
Comment