Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 982 - 【Vip】 Kỳ Thứ Hai Của Bất Hủ Nhật Báo

【VIP】 Kỳ thứ hai của Bất Hủ Nhật báo 【VIP】 Kỳ thứ hai của Bất Hủ Nhật báo

“Lôi Thiên Sơn, ngươi chết không yên lành!”

“Môn chủ chết không yên lành? Ngươi, cái tên phản bội này, lúc trước ngươi phản bội Long Môn thì sao lại không nghĩ tới sẽ có một ngày như vậy!”

Có một tên đột nhiên xông tới, triển khai toàn bộ bốn cái mạch môn, lấy khí hóa roi quất vào người Nhất Kiếm, quất đến hắn da tróc thịt bong.

Nhưng mà Nhất Kiếm hoàn toàn không quan tâm chút đau đớn này.

Hai mắt đỏ ngầu nhìn thẳng vào Lôi Thiên Sơn, trong đôi mắt đã sớm đục ngầu vì tuổi già đó lại tỏa ra ngoan ý kinh người. Nếu không bị trói thì chắc chắn Nhất Kiếm sẽ nhào tới như một con sói đói, sau đó dùng răng cắn xé Lôi Thiên Sơn.

Nhưng mà Lôi Thiên Sơn lại nở một nụ cười rất vui vẻ, nụ cười này như một cây châm một hung hăng đâm vào lòng Nhất Kiếm.

“Yên tâm, chắc chắn người không phải chờ nữ nhi ngươi lâu đâu. Kỳ hạn năm ngày bây giờ còn có ba ngày, cho nên nhiều nhất là ba ngày!”

“Lôi Thiên Sơn, có ngon chúng ta một đánh một!”

Nhất Kiếm cắn răng, hung tợn phun ra một ba chữ một đánh một.

Nhưng mà Lôi Thiên Sơn vẫn làm như là không nghe thấy, chỉ hỏi ngược lại một câu: “Nói cho ta biết, Tẫn Tri Lâu chân chính ở đâu?”

“Ta chết cũng sẽ không nói cho ngươi!”

“Ngươi cũng mặc kệ con gái của ngươi?”

Bành!

Nhất Kiếm đột nhiên giãy dụa một cái, trong mắt chảy ra huyết lệ.

Hắn muốn giết Lôi Thiên Sơn!

Chém Lôi Thiên Sơn thành muôn mảnh!

Lôi Thiên Sơn sừng sững bất động, một lúc lâu sau mới nói ra: “Nếu không nói vậy thì tiếp tục chờ đi, chờ khi con gái của ngươi bị ta bắt được, lúc đó lại nói cũng không muộn.”

Dứt lời, Lôi Thiên Sơn nhìn Chấp Pháp giả của Long Môn bên cạnh một chút, nói: “Không cần đánh hắn, hắn đã điên rồi!”

Vì một cái Tẫn Tri Lâu, thậm chí ngay cả nữ nhi của mình cũng không để ý.

Vậy không phải là điên rồi thì là cái gì nữa?

“Môn chủ, vậy chúng ta?” Chấp Pháp giả của Long Môn hỏi.

Lôi Thiên Sơn nói: “Đi bắt Nhất Nghi đó tới, nàng còn ở Tiễn Thủy Thành. Bắt được thì đưa tới đây, từng đao róc xương lóc thịt nữ nhân đó ở ngay trước mặt hắn, ta cũng không tin lòng hắn cứng như vậy thật!”

“Vâng, môn chủ!”

Lúc này, Chấp Pháp giả của Long Môn nhận lệnh.

Một đêm này, Tiễn Thủy Thành bị lật tung lên, cho dù là chỗ nào thì người của Long Môn cũng đến tìm, đồng thời còn treo giải thưởng kết xù cho Nhất Nghi.

Cung cấp tin tức chính xác thì thưởng vạn viên bạch tinh.

Nếu như có thể bắt được Nhất Nghi thì sẽ có tư cách tu luyện mạch thuật lưu phái của Long Môn.

Cái trước đối với tán tu thì có mị lực không nhỏ.

Cái sau đối với tán tu thì mị lực phải nói là trí mạng.

Đến đây, gần như có bảy thành người đang tìm kiếm tung tích của Nhất Nghi.

Ba thành còn lại, trong lòng bọn họ vẫn có cảm kích với những gì mà Nhất Kiếm tiền bối làm, cho nên cũng không có tham dự vào.

Liên tục như vậy một ngày.

Kỳ hạn năm ngày, chỉ còn lại hai ngày.

Vẫn đi theo Diệp Vô Hoan nấp trong khách sạn, Nhất Nghi thấy hôm nay Diệp Vô Hoan muốn ra cửa thì vội vàng hỏi: “Tiền bối, ngài muốn đi đâu?”

Diệp Vô Hoan ném một cái trái cây đầy hoa văn màu xanh cho nàng, nói: “Ăn nó đi, nó có thể để cho ngươi tạm thời biến thành Yêu tộc, phóng ra yêu khí. Nếu không phải cường giả Địa Vô Cấm dùng cảm giác dò xét ngươi thì tuyệt đối sẽ không biết diện mạo chân thực của ngươi.”

Nhất Nghi gật gật đầu, cầm lấy quả trám ăn.

Ăn mấy miếng, mạch khí trong thân thể co đầu rút cổ lại, thay vào đó là một luồng yêu khí thuần khiết từ trong cơ thể tản ra.

Khi ăn hết quả trám, mặt Nhất Nghi thay đổi, hình thể cũng cao hơn rất nhiều.

Cho dù là người quen đến đâu, giờ đứng bên cạnh nàng cũng không nhận ra nàng là Nhất Nghi.

“Không tệ.”

Diệp Vô Hoan gật đầu, đẩy cửa đi ra ngoài.

Một cây quạt giấy nơi tay, đong đưa đi ra khỏi khách sạn.

Một tuyên theo sau lưng, thấy Diệp Vô Hoan đi thẳng ra ngoài thành thì nhịn không được hỏi: “Tiền bối, chúng ta đi đâu?”

“Đi mua báo.”

Diệp Vô Hoan lạnh nhạt đáp.

Nhất Nghi sửng sốt một chút, sau đó vội vàng tăng tốc mấy bước đi theo Diệp Vô Hoan.

Chỉ chốc lát, nàng nhìn thấy một cửa hàng, một cửa hàng đột nhiên mở cửa, đang bán Bất Hủ Nhật báo.

“Bất Hủ Nhật báo phát hành kỳ thứ hai rồi!”

“Nhất Kiếm tiền bối bị bắt, ta còn tưởng rằng Bất Hủ Nhật báo kỳ thứ hai sẽ không ra!”

Những người từ trong cửa hàng đi ra, từng người đều vui vẻ cầm Bất Hủ Nhật báo, sau đó nhanh chóng cao khỏi cửa hàng, giống như là chuột tránh mèo, vô cùng sợ người Long Môn đột nhiên xuất hiện.

Nhất Nghi ngẩng đầu nhìn Diệp Vô Hoan tiền bối một chút, thấy biểu cảm đắc ý của Diệp Vô Hoan thì dần dần hiểu rõ nguyên nhân.

Đây là người của Diệp Vô Hoan tiền bối làm!

Nhưng mà tại sao Diệp Vô Hoan tiền bối lại làm như thế?

Bây giờ là thời kỳ phi thường.

Thấy Nhất Nghi có chút không hiểu, Diệp Vô Hoan đi qua cầm lấy một tờ báo, đưa cho Nhất Nghi, sau đó để lại một tấm kim phiếu.

“Ngươi xem một chút.”

Diệp Vô Hoan dùng quạt giấy chỉ vào chính giữa Bất Hủ Nhật báo, chỗ bắt mắt nhất.

U lịch, ngày hai mươi lăm tháng bảy, năm một ngàn ba trăm bốn mươi bảy.

Tinh Kiếm Sơn, mười bốn thành, tổng cộng bảy mươi hai nhà thế lực ngũ tinh hợp lại thảo phạt Bất Hủ Tông, gần tám mươi vị cường giả Địa Vô Cấm tề tụ. Nhưng mà, một đêm trước khi xuất phát, tin tức phó môn chủ Hồng Diệp Môn bị giết truyền đến, ngày đó, hơn một nửa thế lực ngũ tinh bị dọa lùi, còn lại ba mươi bốn cường giả Địa Vô Cấm hồn nhiên không biết tình huống, vẫn chọn tiến công Bất Hủ Tông.

Dưới sự chứng kiến của mấy chục vạn người, trong Bất Hủ Tông xuất hiện một cường giả Địa Vô Cấm Thượng Cảnh Đao Ma. Một khắc đồng hồ sau, ba mươi bốn cường giả Địa Vô Cấm chỉ còn có mười bảy người sống sót. Lúc này, mười bảy người này đều bị Bất Hủ Tông cầm tù ở Bất Hủ Tông, trồng cây cải tạo, đồng thời cần phải bỏ ra một cái giá lớn khổng lồ là bốn trăm ngàn miếng bạch tinh mới có thể còn sống rời đi.

Bình Luận (0)
Comment