“Ừm.”
Kiếm Trần Tâm khoát tay, mạch khí xoắn nát báo chí trong tay.
Lại nhìn tù thất một chút, hắn cũng lười đi vào đóng kịch nữa, chuẩn bị phái người đi tới xung quanh Tinh Kiếm Sơn.
Chuyện này can hệ trọng đại, liên quan đến tồn tại thượng cảnh, hắn không dám sơ suất.
Nếu như Bất Hủ Tông có thượng cảnh thật, vậy thì nếu không có cường giả của Hồng Diệp Môn ra tay thì bọn họ sẽ nguy hiểm.
Hai nhà cách Bất Hủ Tông gần cỡ nào?
Mười bốn thành bị chinh phục.
Sau đó là tới bọn họ.
Kiếm Trần Tâm ngự không bay lên, tan biến trên Tiễn Thủy Thành.
Lôi Thiên Sơn cũng lập tức phái Yêu Vương Dực tộc dưới trướng cả ngày lẫn đêm chạy tới dãy núi Tinh Kiếm Sơn tìm hiểu tin tức.
...
Tiễn Thủy Thành.
Nhạc Vạn Lâu.
Trần Hiết vội vàng dẫn theo người từ Cảnh Sơn Thành chạy tới Nhạc Vạn Lâu ở Tiễn Thủy Thành, đồng thời còn bày sẵn một bàn cơm rau dưa, chỉ đợi Mộc Long đến.
Theo tin tức, vị Mộc trưởng lão này là trưởng lão mới của Bất Hủ Tông, xuất phát từ hôm mà hắn liên hệ với tông chủ.
Đi cả ngày lẫn đêm, khoác tinh che nguyệt, đến bây giờ nước cũng không kịp uống một ngụm!
Ngoại trừ đám người Trần Hiết ra thì còn có Diệp Vô Hoan cũng tới, hắn cũng lười ẩn giấu nữa.
Quang minh chính đại dẫn Nhất Nghi đi tới Nhạc Vạn Lâu, chờ người của Bất Hủ Tông tới.
“Mộc trưởng lão, ngài vào thành chưa?”
Lúc này, Trần Hiết vẫn đang lẳng lặng chờ đợi đột nhiên cầm Truyền Âm Thạch lên, tất cả mọi người trong quán rượu không khỏi đứng lên.
Bên kia Truyền Âm Thạch, giọng Mộc Long vọng ra.
“Đã vào thành. Nói mới nhớ, ta cũng không nhớ được đã bao nhiêu năm ta không có đi vào trong thành trì của nhân loại đi dạo.”
Trần Hiết cười đáp: “Đợi chuyện này xong, Trần mỗ nhất định sẽ dẫn Mộc trưởng lão đi dạo một vòng Tiễn Thủy Thành.”
Trần Hiết cười cười, sau đó đi ra khỏi quán rượu nghênh đón Mộc Long đến.
Một khắc đồng hồ sau, Mộc Long từ đầu đường đi tới.
Râu xanh bồng bềnh, vừa đi Mộc Long vừa thưởng thức tiểu thương ven đường, Trần Hiết thấy thế thì lập tức dẫn người nghênh đón.
“Mộc trưởng lão, tại hạ Trần Hiết, chờ đã lâu.”
Mộc Long đáp: “Ta không có tới chậm chứ?”
“Không chậm.”
Trần Hiết vội nói, sau đó đón Mộc Long vào trong quán rượu, muốn mời Mộc Long đi suốt ngày đêm ăn chút gì trước.
Nhưng mà Mộc Long từ chối: “Nguyên nhân ta đã biết, cứu Nhất Kiếm ra trước rồi nói. Long Môn, Tại Thủy Nhất Phương này đúng là không biết tốt xấu, Bất Hủ Nhật báo là để tạo phúc thương sinh, bọn họ lại muốn ngang ngược ngăn cản! Đúng là đáng chết!”
Bên cạnh, Nhất Nghi nghe xong lời này thì cũng không đoái hoài tới vấn đề thân phận, vội vàng đi lên cảm ơn: “Mộc trưởng lão, cảm ơn ngài! Đại ân đại đức của ngài, Nhất Nghi đời này sẽ không quên, sau này Nhất Nghi sẽ cố gắng báo đáp ngài!”
Lúc này, Mộc Long nhìn về phía Nhất Nghi đang kích động.
Trần Hiết vội vàng giải thích: “Mộc trưởng lão, nàng là ái nữ của Nhất Kiếm tiền bối.”
Mộc Long nhìn Nhất Nghi, nở một nụ cười hòa ái, nói: “Ta tới chậm, để phụ thân ngươi chịu khổ nhiều mấy ngày, ngươi đừng trách ta đó!”
Nhất Nghi vội vàng lắc đầu: “Ngài có thể tới thì Nhất Nghi đã rất vui vẻ rồi.”
Mộc Long đưa thay sờ sờ đầu Nhất Nghi, hòa ái nhìn Nhất Nghi.
“Ta đã nghe Trần trưởng lão chuyện của phụ thân ngươi, không cần biết hắn gia nhập Tẫn Tri Lâu là vì cái gì, nếu như đã chịu làm việc cho Bất Hủ Tông thì chắc chắn Bất Hủ Tông sẽ bảo đảm hắn chu toàn.” Lúc này, Mộc Long nhìn về phía Trần Hiết: “Trần trưởng lão, dẫn đường đi, đi cứu phụ thân của nàng ra trước. Nếu như người của Long Môn muốn chém đầu Nhất Kiếm để răn chúng, giương uy nghiêm của Long Môn bọn họ, vậy thì hôm nay ta sẽ khiến cho bọn họ mất hết mặt mũi!”
“Mộc trưởng lão, mục tiêu của chuyến đi này là bảo toàn cho Nhất Kiếm!”
Trần Hiết dặn dò một tiếng.
Bởi vì hắn sợ người của Long Môn chó cùng rứt giậu.
Nhất Nghi cũng vội vàng nói, đầu cúi sát đến mức sắp dán vào đầu gối.
“Tiền bối, xin nhờ ngài.”
Mộc Long đưa tay phóng ra một luồng yêu lực đỡ Nhất Nghi lên, chợt nói: “Trần trưởng lão, phái một người dẫn đường đi.”
Trần Hiết vừa muốn mở miệng thì Mộc Long lại nói thêm: “Trước khi đi tông chủ giao cho ta một câu, để cho Trần trưởng lão ngươi có thể không lộ mặt thì nhất định đừng lộ mặt thật ra, lâu chủ của Tẫn Tri Lâu không gì không biết thì vẫn nên là một người thần bí thì tốt hơn!”
Trần Hiết hiểu ra gật đầu, sau đó nhìn bốn phía mấy lần, chuẩn bị phái một tâm phúc dẫn đường cho Mộc Long. Chỗ giam giữ Nhất Kiếm, mấy ngày này hắn đã phái người thăm dò được rất rõ ràng, nằm ở Cửu Thiên Ngục của Long Môn.
Cửu Thiên Ngục là cấm kỵ ở Tiễn Thủy Thành. Bất cứ ai cũng biết, đây là một chỗ khủng bố có vào chứ không có ra.
Nó ăn người!
Hơn nữa còn không nhả xương!
Long Môn dùng Cửu Thiên Ngục giam giữ kẻ địch, cho nên phòng giữ cực kỳ sâm nghiêm. Gần như là mười bước một thủ vệ, đồng thời đều là cường giả Trấn Nhạc Cảnh. Người bình thường muốn đi vào thì khá là phiền toái, nhưng đối với cường giả Địa Vô Cấm thì đi vào bên trong vô cùng đơn giản.
Chẳng qua là Cửu Thiên Ngục đề phòng sâm nghiêm như thế, hắn sợ nếu như Mộc trưởng lão cưỡng chế xông vào Cửu Thiên Ngục, tạo thành động tĩnh quá lớn, những người trong Cửu Thiên Ngục đó vừa thấy là thượng cảnh thì tuyệt vọng chó cùng rứt giậu, giết Nhất Kiếm, vậy thì lần hành động này sẽ mất hết ý nghĩa, cho dù có giết sạch người trong Cửu Thiên Ngục cũng là chuyện vô bổ.
Đang suy tư thì người trong Tẫn Tri Lâu bắt đầu xung phong tự tiến cử bản thân mình.
“Lâu chủ, ta nguyện dẫn đường cho Mộc trưởng lão.”
“Ta cũng vậy!”
Nhưng mà đều bị Trần Hiết bác bỏ.
“Diệp Vô Hoan, việc này giao cho ngươi.”
Cuối cùng Trần Hiết chọn Diệp Vô Hoan mà hắn vừa mới lôi kéo được, hắn vẫn rất tín nhiệm Diệp Vô Hoan, dù sao ở đây, hắn đã nhiều lần làm việc cho Tẫn Tri Lâu, đồng thời hắn còn trắng trợn tỏ thái độ phản bội Tại Thủy Nhất Phương.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn nhận nhiệm vụ bảo hộ Nhất Nghi.
Nếu độ trung thành không có vấn đề gì, hắn lại là chiến lực Địa Vô Cấm duy nhất có thể dùng ở Tẫn Tri Lâu.
Trần Hiết cảm thấy xông Cửu Thiên Ngục, không phải Địa Vô Cấm Diệp Vô Hoan thì không thể!
Lúc này, Diệp Vô Hoan nhận lệnh: “Mộc trưởng lão, chúng ta đi ngay bây giờ sao?”
Mộc Long đáp: “Đi ngay bây giờ!”