Hệ Thống Trung Y (Bản Dịch Full)

Chương 104 - Chương 104 - Chúc Mừng! Cô Đã Có Thai!

Chương 104 - Chúc Mừng! Cô Đã Có Thai!
Chương 104 - Chúc Mừng! Cô Đã Có Thai!

Rốt cục Chu Tuệ Mẫn cũng biết vì sao lúc vừa vào cửa, cô ấy lại có cảm giác Trần Khánh và Lạc Tiểu Khê rất xứng đôi.

Bởi vì hai người này đúng là CP trong tưởng tượng của cô ấy!

Nhất là thái độ lạnh nhạt của Trần Khánh kia, cùng với cảm giác đúng mực, không hề có chút tâm lý muốn chiếm lợi nào.

Loại tư thái này tuyệt đối là hiếm thấy trong đám nam sinh thời hiện đại, nhất là vòng giải trí, đủ để tôn xưng là động vật quý hiếm luôn rồi.

Và trong lúc Chu Tuệ Mẫn đang mải gặm CP vô hình, Trần Khánh cũng dồn tất cả tâm thần vào cuộc nói chuyện với ngũ tạng của Lạc Tiểu Khê.

Nhưng lúc này ngũ tạng của cô vô cùng im lặng, không có bất cứ âm thanh gì xuất hiện.

Cũng đúng, lúc này đã sắp chín giờ, đúng là thời gian nghỉ ngơi của ngũ tạng lục phủ, không có âm thanh mới là bình thường.

Chuyện này có nghĩa là tình huống thân thể Lạc Tiểu Khê đã quay về trạng thái khỏe mạnh.

Một lát sau, Trần Khánh rút tay lại, nhẹ giọng nói: "Cô khôi phục không tồi, cứ tiếp tục duy trì nhé."

Tâm trạng Lạc Tiểu Khê lập tức tốt lên, cô vui vẻ hỏi: "Thật ư?"

Tuy cô cũng biết thân thể của mình đã chuyển biến tốt đẹp, Chu Tuệ Mẫn cũng nói ra những lời cùng loại, nhưng mọi người nói đều không thể khiến người ta an tâm như nghe Trần Khánh nói.

"Nền tảng thân thể của cô vốn rất tốt, khôi phục mau cũng là chuyện rất bình thường." Sau khi Trần Khánh nói xong, đáy mắt hắn lại xẹt qua một mảnh tiếc nuối, Lạc Tiểu Khê đã khỏe lại rồi, chuyện này có nghĩa là Trần Khánh không thể đạt được y điểm từ trên người cô nữa, nhưng mà rất nhanh, chút tiếc nuối này đã bị Trần Khánh ném ra sau đầu.

Ngay sau đó, Trần Khánh nhìn về phía Âu Dương Tiểu Mật: "Âu Dương Tiểu Mật, đến lượt cô."

Âu Dương Tiểu Mật đang khoái trá quét di động, vừa nghe Trần Khánh gọi như vậy, lập tức có chút sững sờ: "Tôi sao?"

Trần Khánh gật đầu: "Cứ kiểm tra lại cho hai cô trước đã, sau đó tôi sẽ chẩn đoán bệnh cho bạn của hai cô.”

Âu Dương Tiểu Mật cực kỳ không tình nguyện nhích người từ trên sofa tới, vẫn còn cố vớt vát một chút hy vọng mỏng manh: "Tôi khôi phục rất tốt, không cần phải kiểm tra lại đâu, thật sự đó. Đoạn thời gian này, tôi vào Tiểu Khê đều ăn uống như nhau!"

Nói thật, khi đối mặt với thiết bị thấu thị hình người mang tên Trần Khánh này, trong đầu Âu Dương Tiểu Mật dâng lên một loại sợ hãi phát ra từ nội tâm, cô ấy cứ có cảm giác, sau khi bị Trần Khánh chạm vào tay một cái, toàn bộ những thông tin riêng tư của mình sẽ bị hắn biết sạch sành sanh, không thể giấu giếm nổi.

Trần Khánh nói: "Thể chất của mỗi người đều có khác biệt, dù chế độ ăn uống giống nhau, nhưng tình huống khôi phục vẫn cần phải suy xét."

Âu Dương Tiểu Mật không muốn nghe Trần Khánh thao thao bất tuyệt, cô ấy vội vàng nói: "Được rồi được rồi, cho anh bắt mạch."

Trần Khánh lập tức bắt mạch cho cô ấy!

Lần này thời gian bắt mạch dài hơn Lạc Tiểu Khê.

Bởi vì ngay khi ngón tay Trần Khánh chạm vào cổ tay của Âu Dương Tiểu Mật, âm thanh ồn ào kia lại xuất hiện.

Ba phút sau, Trần Khánh đen mặt trừng mắt nhìn Âu Dương Tiểu Mật, nhìn đến toàn thân cô ấy đầy sợ hãi, sau đó hắn mới hỏi: "Có phải hai ngày trước, cô lại thức đêm chơi game hay không?"

Sắc mặt Âu Dương Tiểu Mật đại biến: "Tôi, tôi, là năm ngày rồi tôi không leo rank, nên chơi một chút thôi mà..."

Cô ấy hoàn toàn không phát hiện ra, hiện tại, khi ngồi đối diện trước mặt Trần Khánh, ngay cả hoảng sợ cô ấy cũng không dám.

Trần Khánh trực tiếp vung tay nói với cô ấy: "Tùy cô, nếu không chịu nghe lời dặn của bác sĩ thì lần sau đừng có tới tìm tôi."

"Đến cô."

Chu Tuệ Mẫn nhìn thấy gương mặt lạnh lùng của Trần Khánh, trong lòng lập tức khẩn trương lên.

Kỳ quái!

Vì sao một Âu Dương Tiểu Mật luôn luôn ỷ thế làm càn, ngang ngược bá đạo, lại có biểu hiện như vậy khi đối mặt với vị bác sĩ Trần Khánh này... Nên hình dung như thế nào đây? Đúng rồi, là khúm núm, là bảo sao nghe vậy.

Dù y thuật của đối phương rất tốt nhưng không nên sợ đến mức này chứ?

Mấu chốt là vị bác sĩ này vừa nổi cáu, trực tiếp quát cho một câu, thế mà Âu Dương Tiểu Mật kia còn không dám thở mạnh tới một cái, đừng nói tới chuyện phản bác, tranh cãi.

Chuyện này thực sự rất tà môn (kỳ quái).

Phải biết rằng, đạo diễn của tổ kịch cũng không dám nói chuyện cùng Âu Dương Tiểu Mật như vậy.

Chu Tuệ Mẫn vừa miên man suy nghĩ vừa thành thật vươn bàn tay ra.

Trần Khánh vẫn giữ nguyên sắc mặt như thường mà tiếp tục chuyển qua cho chẩn đoán bệnh Chu Tuệ Mẫn, nhưng vừa bắt mạch được hai phút, gương mặt vốn hơi chút tức giận của hắn lập tức biến ảo, ban đầu là kinh ngạc, sau đó là hoài nghi, rồi tiếp theo, bỗng nhiên khóe miệng khẽ cong lên một chút.

Tình huống gì đây?

Chu Tuệ Mẫn và Lạc Tiểu Khê đều cực kỳ tò mò.

Rút cuộc là anh chàng này đã nhìn ra cái gì rồi?

Ngay tại lúc hai người vô cùng nghi hoặc, bỗng nhiên Trần Khánh nhếch miệng cười nói: "Chúc mừng, cô đã mang thai!"

A! ?

Ba người đều lộ ra vẻ mặt đồng dạng.

! ! ! ∑(゚Д゚ ノ) ノ

Ta mang thai ! ?

Chu Tuệ Mẫn hướng ánh mắt không thể tin nổi nhìn Trần Khánh, sau đó lại chuyển ánh mắt xuống cái bụng cực kỳ bằng phẳng của mình.

Thế này thì lấy đâu ra dấu hiệu mang thai chứ?

Hơn nữa hai tháng gần đây, cô ấy chỉ gặp mặt bạn trai đúng hai lần, cũng mới làm chuyện đó từ ba ngày trước mà thôi, thời gian ngắn như vậy dù mang thai cũng không thể nhìn ra được mới đúng.

Trước đây Chu Tuệ Mẫn và bạn trai cũng từng lên kế hoạch để mang thai, nhưng lần này cô ấy cần phải theo tổ kịch đi quay phim, nên thời gian hai người gặp nhau khá ít ỏi.

Có điều, bởi vì đã lên kế hoạch mang thai, nên cô ấy cũng bắt đầu chịu khó tìm hiểu một chút tri thức về chuyện mang thai rồi.

Nhất là loại thông tin có nội dung kiểu như: sau khi mang thai bao lâu thì có thể kiểm tra ra.

Bình thường là sau khi thân mật trước thời kỳ rụng trứng, nếu kỳ kinh nguyệt tiếp theo tới trễ chừng mười ngày, thì dùng que thử hai có thể kiểm tra được.

Nhưng loại kiểm tra này cũng không quá chuẩn xác, muốn xác nhận chân chính được lại phải chờ thêm một tuần nữa, rồi thông qua siêu âm y khoa mới có thể biết kết quả chính xác nhất.

Nhưng quãng thời gian đó, ít nhất cũng phải kéo dài tới 35 ngày mà???

Bình Luận (0)
Comment