Hệ Thống Trung Y (Bản Dịch Full)

Chương 113 - Chương 113 - Cấp Cứu!

Chương 113 - Cấp Cứu!
Chương 113 - Cấp Cứu!

"Dì, dì đừng làm như vậy, lỡ như ảnh hưởng tới tính mạng của người ta thì sao? Hay là cứ chờ xe cứu thương đi tới lại nói sau."

Trần Khánh vừa đi ngang qua quảng trường Hoàng Hôn Chư Thần, bỗng nhìn thấy bên kia đang có không ít người vây quanh, hắn lập tức tò mò chen vào xem xét.

Có người té xỉu ư?

Trần Khánh đi đến vòng ngoài cùng nhất trong đám người, nghe được âm thanh mọi người nghị luận, tuy không dám nói là biết được toàn bộ câu chuyện này, nhưng cũng hiểu được đại khái, rút cuộc ở nơi này đã xảy ra tình huống gì rồi.

Có vẻ như một lão nhân đang trong quá trình rèn luyện, đột nhiên té xỉu.

Sau đó, bạn bè của ông ấy nhanh chóng gọi 120, hiện tại người ta đang chờ xe cứu thương đến.

Nhưng đang trong quá trình chờ đợi, đột nhiên có một dì công nhân môi trường chừng hơn năm mươi tuổi, đi tới nói bà ấy biết cách cấp cứu người gặp nạn, vì thế, bạn bè của lão nhân kia mới cho bà thử nghiệm một hồi.

"Ối chà chà, chảy ra nhiều máu thế kia, thật đáng sợ."

"Vốn dĩ ông ấy đã hôn mê, còn chảy ra nhiều máu như vậy, mong rằng đừng thực sự xảy ra chuyện nha."

"Đây là lần đầu tiên tôi gặp được có người dùng phương thức của trung y cấp cứu người khác, món đồ chơi này có dùng được không đây?"

"Không biết có dùng được hay không, nhìn vừa nhìn đã thấy có chút dọa người rồi."

"Nên chờ xe cứu thương tới ..."

"..."

Phạm Tổ Nhân thấy ngón chân của ông bạn mình vẫn còn đang từ từ đổ máu, trong lòng vô cùng lo lắng, hỏi: "Thế nào? Bà có thể cầm máu lại được không?"

Ông ấy thật sự sợ bạn của mình sẽ gặp chuyện không may!

Cam Lộ vừa bắt mạch vừa nói: "Không có việc gì, cứ để ông ấy nằm trong này hơn mười phút nữa, chờ cho đến lúc khí trong thân thể thuận, là người có thể tỉnh lại."

"Thật sự?" Phạm Tổ Nhân có chút hoài nghi hỏi.

Cam Lộ, cũng chính là dì công nhân môi trường hơn năm mươi tuổi kia, nhanh chóng đứng dậy thu kim châm vừa lấy máu, nói: "Máu trong cơ thể ông ấy đã thông, nhưng khí trong thân thể còn có chút loạn, nếu ngay bây giờ, lập tức cứu tỉnh, sẽ dễ dàng tạo thành nội thương. Suy cho cùng, vừa nãy lúc ông ấy hôn mê, đã trực tiếp ngã xuống đất."

Vẻ mặt Phạm Tổ Nhân đầy mờ mịt nhìn Cam Lộ.

Ông ấy không hiểu Cam Lộ đang nói cái gì.

Cái gì gọi là máu đã thông?

Cái gì gọi là khí trong thân thể còn có chút loạn?

Mà những thứ này thì có liên quan gì với chuyện vừa ngã xuống sau khi hôn mê?

Mà không chỉ một mình ông ấy, rất nhiều người đang có mặt ở đây đều không hiểu.

Ngoại trừ Trần Khánh.

Kỳ thật, có rất nhiều người không biết, người đang bình thường, lại đột nhiên ngã sấp xuống, hoặc là gặp phải loại va chạm mãnh liệt nào đó, rõ ràng ngay lúc ấy, không xuất hiện ngoại thương rõ ràng, nhưng sau khi xong việc rồi lại phát hiện ra nội tạng bên trong hao tổn.

Hầu hết những loại trường hợp như vậy, đều do sau khi bị thương, lại đứng dậy quá nhanh tạo thành.

Bởi vì khi thân thể đột nhiên thay đổi một tư thế với tốc độ không bình thường, sẽ làm cho khí huyết toàn thân không thích ứng được với loại động tác như vậy, nếu sau đó, bản thân lại muốn thay đổi tư thế theo bản năng, như vậy khí huyết sẽ trùng kích xuống phía dưới, làm thân thể bị thương.

Cho nên, ở thời điểm gặp phải loại tình huống này, biện pháp tốt nhất chính là cứ nằm nguyên tại chỗ không nên cử động, chờ chừng ba, bốn phút sau khi khí huyết đã thích ứng với loại động tác này, mới từ từ đứng dậy, sẽ không làm thân thể bị thương.

Đây cũng là lý do vì sao có tin tức nói rằng, một cô gái ngã xuống từ lầu bốn, đập thẳng vào một chiếc xe taxi, khiến toàn bộ cửa kính xe đều bị đập nát, người cũng hôn mê bất tỉnh. Chừng mười phút sau, cô gái nọ tỉnh lại, lập tức chạy tới bệnh viện kiểm tra, nhưng chỉ phát hiện bản thân bị thương ngoài da, mà không có một chút ảnh hưởng nào khác.

Tình huống này đã dạy cho chúng ta hiểu được rằng, ngã ở nơi nào, nên nằm luôn chỗ ấy.

Tút tút tút tút~~

"Xe cứu thương đến rồi!"

Ngay tại lúc Cam Lộ vừa thu châm, rốt cục một chiếc xe cứu thương cũng đi tới quảng trường Tàng Long. Rất nhanh, một vị bác sĩ mặc áo dài màu trắng, cùng với hai cô y tá lập tức đi xuống khỏi xe.

Bọn họ nâng một cái cáng từ đằng sau xe xuống, rồi nhanh chóng chạy qua bên này.

"Người bệnh đâu?" Bác sĩ dẫn đầu hỏi.

"Ở đây." Phạm Tổ Nhân nói.

Bác sĩ vừa thấy tay chân người bệnh đều là huyết, lập tức nhíu mày, hỏi: "Chuyện gì vậy? Không phải đã nói có người bị té xỉu sao? Vì sao tay chân người bị nạn lại đầy máu như vậy?"

"Chuyện này..." Phạm Tổ Nhân cũng không biết nên nói như thế nào.

Cam Lộ lập tức giải thích: "Là tôi làm. Tôi đã dùng Thập Tuyên lấy máu trong trung y, hiện tại người bệnh đã không sao nữa rồi, chờ ông ấy nằm thêm chừng mười phút, có thể tỉnh lại."

Bác sĩ liếc mắt nhìn Cam Lộ, lập tức giận dữ nói: "Làm loạn, mau nâng ông ấy lên cáng đi."

Cam Lộ lập tứ nóng nảy: "Không thể động, nếu hiện tại động tới người ông ấy, sẽ làm loạn khí huyết trong cơ thể!"

Bác sĩ vừa nhìn thấy toàn thân người bệnh đều là máu, trong lòng đã bực bội vô cùng, vậy mà người công nhân bảo vệ môi trường trước mắt này còn cản trở bọn họ cứu giúp nữa? Gã lập tức nổi trận lôi đình: "Bà có chứng chỉ tư cách làm nghề y hay không? Bà dựa vào cái gì mà làm nghề y? Nếu ông ta xảy ra chuyện, bà có trách nhiệm được hay không?"

"Nâng đi!" Bác sĩ hét lớn một tiếng, sau đó, lén lút đưa mắt nhìn một đống lỗ máu trên ngón tay người bệnh, trong đầu không khỏi nhớ tới liệu pháp lấy máu từng xuất hiện thật sớm trong y thuật phương Tây, lập tức khinh miệt mà hừ một tiếng: "A, trung y..."

Nhưng ngay khi hai cô y tá, chia nhau ra một trước một sau, muốn nâng người bệnh đi, bỗng nhiên Trần Khánh lại chen vào giữa đám người, nói lớn: "Từ từ, hình như người bệnh đã tỉnh rồi."

Tỉnh rồi?

Mọi người lập tức nhìn lại, nhưng vừa nhìn đã thấy người bệnh kia căn bản chưa có tỉnh, hai mắt ông ấy vẫn nhắm chặt như cũ.

Bác sĩ lập tức dựng thẳng hàng chân mày mày, cơn giận không thể kiềm chế nổi, lập tức nhìn chằm chằm vào Trần Khánh: "Anh muốn làm gì hả? Có phải có bệnh hay không? Này … móa nó chính là nhân mệnh quan thiên, cút ngay đi!"

Bình Luận (0)
Comment