Trần Khánh cũng không bực bội khi phải đối mặt với câu tức giận mắng chửi của vị bác sĩ nọ, hắn cầm lấy tay người bệnh, dùng lời lẽ mềm nhẹ giải thích: "Ông ấy té xỉu vốn không phải trong cơ thể mắc bệnh gì, chỉ là khí huyết lưu thông không thuận, lại thêm vận động quá sức, ngay lập tức đã làm máu bị nghẽn lại mới ngất đi thôi."
Trần Khánh vừa nói, vừa dùng hai cây ngân châm đã sớm lấy ra từ trước, một cây đâm vào huyệt Hoàn Cốt ở sau tai người bệnh, một cây đâm tại huyệt Dũng Tuyền trên người ông ấy.
(Huyệt Hoàn Cốt; vị trí: Ở tai vào trong chân tóc 4 phân, lấy ở chỗ lõm sau mỏm trâm-chũm phía sau tai, sát bờ sau cơ ức đòn chũm, tên khác: Hoàn Cốc,
Tác dụng: tại chỗ: Đau đầu, đau cứng cổ gáy, theo kinh mạch: Sưng má, đau răng, liệt mặt, đau họng.)
Bác sĩ thấy được thủ pháp của Trần Khánh, cơn tức giận không giảm, ngược lại còn tăng thêm, gã cất giọng khinh miệt, nói: "Mọi người thấy hết rồi nhé. Người gặp nạn đã bị bọn họ động tay động chân trước rồi, nếu lúc sau đưa đến bệnh viện, ông ấy có xảy ra chuyện gì, chúng ta sẽ không chịu trách nhiệm."
"Anh cứ yên tâm, tôi cũng là bác sĩ, hơn nữa, tôi còn có chứng chỉ tư cách hành nghề y đây." Trần Khánh đứng dậy, hướng ánh mắt nhìn qua vị bác sĩ đang phẫn nộ kia, nhẹ giọng nói: "Tôi có thể hiểu được tâm trạng đang muốn cướp thời gian nhanh chóng cứu người bệnh của anh, cũng biết trình tự của bệnh viện. Anh có thể mang người đi, nhưng tạm thời cứ chầm chậm một chút trước đã. Tôi đảm bảo là không quá lâu đâu, chỉ chừng hai, ba phút thôi. Có được không?"
Với tính tình của Trần Khánh, nếu ai dám chỉ vào mũi hắn mắng một tràng giang đại hải như vậy, nếu hắn không đáp trả, thì không phải là hắn rồi. Nhưng vị bác sĩ này khẩu bất trạch ngôn như vậy, lại không làm Trần Khánh tức giận.
(Khẩu bất trạch ngôn: trong tình thế cấp bách nói chuyện không biết giữ mồm)
Suy cho cùng, nếu đổi lại là hắn, một khi hắn đã tiến đến cứu giúp người bệnh, lại phát hiện bác sĩ tây y nào đó tự cho bản thân cái quyền mổ xẻ bệnh nhân ra, hắn cũng sẽ mắng cho đối phương một trận nhớ đời.
Nói trắng ra, cả hai bên đều suy xét vì người bệnh mà thôi, chẳng qua là y thuật mà hai người bọn họ học lại có chút khác biệt, coi như nhận thức không cùng một tần số, mới sinh ra nông nỗi này.
Nhưng đúng là lời nói của vị bác sĩ kia có chút khó nghe thật.
Thậm chí còn có một chút ý tứ trào phúng nữa!
Phỏng chừng người này đã nhầm lẫn giữa Thập Tuyên lấy máu của trung y với liệu pháp lấy máu trong tây y rồi.
Kỳ thật, có vẻ như từ rất lâu trước kia, trong tây y cũng có liệu pháp lấy máu, nhưng mà loại lấy máu kia thực sự không coi con người là con người…
Chính vì bị đau răng mà vị Washington nổi tiếng kia, đã bị tây y dùng liệu pháp lấy máu. Bọn họ thúc giục ông ấy không ngừng phun ra, sau đó người đàn ông đáng thương nọ đã bị một loạt những thủ pháp chữa bệnh rửa ruột kia, tươi sống tra tấn đến chết.
Trải qua mấy thế kỷ tiến bộ, gần như tây y cũng buông tha cho loại kỹ thuật lạc hậu mang tên là liệu pháp lấy máu này rồi.
Nhưng trung y lấy máu lại không phải là lấy máu lung tung, cũng không phải tùy tùy tiện đâm vài lỗ máu là được. Ngược lại, phương thức lấy máu của trung y cần phải căn cứ vào huyệt vị hoặc là những vị trí đặc thù để tiến hành lấy máu!
Ví dụ như phát sốt, có thể lấy máu ở huyệt Thiếu Thương và huyệt Thương Dương nhằm hạ sốt.
(Huyệt Thiếu Thương; vị trí: nằm ngay trên bàn tay của mỗi người. Cụ thể là nằm ở bờ ngoài của ngón tay cái nơi tiếp giáp giữa mu bàn tay và đường ngang qua góc chân móng tay, tác dụng: làm thông kinh khí, thanh phế nghịch, trúng gió, hôn mê…
Huyệt Thương Dương; vị trí: nằm ngay góc ngoài của chân móng tay trỏ, khoảng cách 1mm, tác dụng: Giải biểu, tán nhiệt, sơ tiết nhiệt độc)
Nhiễm trùng hạch cửa họng (nhiễm trùng amidan) cũng có thể dùng phương thức lấy máu ở huyệt Thiếu Thương.
"Hai, ba phút? Được, chỉ cần người nhà của ông ấy đồng ý, tôi sẽ không ý kiến." Bao Lập Anh dùng hai tay ôm ngực, tỏ vẻ không sao cả mà nhìn Trần Khánh.
Phạm Tổ Nhân đang đứng một bên lập tức sững sờ.
Rút cuộc là ông ấy nên nghe theo ai đây?
Mà vị bác sĩ kia cũng thật là… vừa nãy còn nói phải lập tức đưa người gặp nạn tới bệnh viện ngay, thế mà ngoảnh mặt đi một cái lại bảo không có ý kiến rồi?
Chuyện này...
Đây cũng lần đầu tiên những người vây xem được nhìn thấy khung cảnh trung y và tây y cùng nhau cướp người kiểu này.
Khỏi phải nói, đúng là bọn họ rất muốn nhìn một chút xem kết quả cuối cùng sẽ như thế nào.
"Lão Phạm, ông mau gọi điện thoại cho con trai của lão Lý đi." Bên cạnh lập tức có người nhắc nhở.
Phạm Tổ Nhân vỗ trán. Đúng vậy, việc này cần phải nói cho con trai của ông ấy mới được, dù sao con trai của ông ấy cũng đi làm ở ngay gần đây, rất nhanh có thể chạy tới rồi.
Kết quả là, Phạm Tổ Nhân lập tức lấy ra di động từ trong túi Lý Đại Hùng, tìm được số điện thoại của con trai ông ấy, lập tức ấn gọi.
Mà sau khi Phạm Tổ Nhân gọi xong điện thoại, Lý Đại Hùng bên kia vốn đang hôn mê lại dần dần tỉnh táo.
Cam Lộ nhìn thấy biến hóa này, lập tức có chút kinh ngạc liếc mắt nhìn Trần Khánh.
Dựa theo phỏng chừng của bà, người bệnh này cũng phải chờ ít nhất là mười phút nữa mới có thể tỉnh lại được.
Vì sao sau khi chàng trai trẻ này tới đâm một châm ở sau tai và dưới lòng bàn chân ông ấy, lại có thể làm cho người bệnh tỉnh lại trước thời hạn rồi?
Đúng là huyệt Hoàn Cốt có tác dụng thanh não thông khiếu, thông lạc ninh thần, (nôm na là làm cho đầu óc minh mẫn, thông kinh mạch an thần) nhưng tác dụng đâu có lớn đến vậy?
Còn nữa, huyệt vị dưới lòng bàn chân kia, hẳn là huyệt Dũng Tuyền. Huyệt vị này có rất nhiều tác dụng, tạm thời Cam Lộ còn chưa hiểu thấu ý đồ của Trần Khánh khi châm vào nơi này.
"Lão Phạm..." Lý Đại Hùng chớp chớp mắt, ông ấy thoáng nghiêng đầu, đã nhìn thấy một đám đông đầy người lạ đang đứng vây quanh mình, mãi cho đến khi ông ấy bắt gặp bóng dáng của bạn thân, mới mở miệng kêu gọi.
Phạm Tổ Nhân thấy Lý Đại Hùng tỉnh lại, sắc mặt lập tức trở nên vui vẻ: "Lão Lý, ông tỉnh lại rồi. Cảm giác ra sao? Có chỗ nào không thoải mái hay không?"