"Anh cũng vậy, hiện giờ tôi viết đơn thuốc cho anh, anh cũng cần uống vào chín giờ đến mười một giờ sáng, cùng với năm điểm đến bảy giờ buổi chiều. Nếu bận đi làm không có thời gian sắc thuốc, anh cứ bớt chút thời gian qua bên này của chúng tôi lấy cũng được, chỉ cần báo cho phòng sắc thuốc một tiếng là xong!" Trần Khánh nói.
Hai canh giờ mà hắn vừa nhắc tới kia, buổi sáng là kinh mạch tỳ, buổi chiều là kinh mạch thận.
Mục tiêu chữa trị chủ yếu của Trương Hiền Lượng chính là bổ thận dưỡng tỳ, cho nên hai canh giờ đó là thời khắc tốt nhất để uống thuốc.
Đương nhiên, nói như vậy cũng không có nghĩa là uống thuốc ở những canh giờ khác sẽ không hiệu quả, chỉ là uống thuốc ở những canh giờ khác, dược hiệu không thể phát huy ra tác dụng lớn nhất mà thôi.
Rất có khả năng vẫn còn người không hiểu vì sao lại phải làm như vậy, chẳng lẽ dựa theo phương thức uống thuốc của tây y, mỗi ngày ba lượt, ở giữa cách chừng mấy giờ là không được sao?
Đương nhiên là không được!
Bởi vì ngũ tạng trong thân thể con người sẽ tuần hoàn theo thời gian, và công năng của chúng nó cũng trở nên mạnh yếu theo thời gian biến hóa.
Lấy ví dụ như có vài người thích ăn khuya, nhưng ở khoảng thời gian này, tỳ vị đã nghỉ ngơi, và kể cả khi người nọ ăn mấy thứ kia vào, thì khẳng định là trong khoảng thời gian ngắn sẽ không tiêu hóa được.
Cứ như vậy, trước khi ngủ người nọ sẽ cảm thấy cái bụng vô cùng căng tức, có đôi khi còn bởi vì ăn quá nhiều mà ngủ không được.
Nhưng chờ đến buổi sáng hôm sau tỉnh lại, sẽ cảm thấy được mình còn đói hơn lúc trước khi không ăn khuya.
Tình huống này cũng giống như lúc bạn đi làm, rõ ràng đã tới giờ tan tầm nghỉ ngơi, nhưng lãnh đạo gọi một cú điện thoại tới, bảo bạn nhanh chóng gửi qua một tệp Powerpoint. Kết quả là bạn bắt đầu chậm rì rì tiếp tục làm việc, tới tận hai, ba giờ.
Công việc vừa hoàn thành, bạn ngó cái đồng hồ một phát, trong lòng chửi thầm khốn khiếp, còn hơn ba giờ, lại phải đi làm rồi.
Giờ này còn ngủ nữa ư? Ngủ cái rắm, cơn buồn ngủ đã tan đi mất rồi, đâu còn ngủ được nữa, vậy là bạn đành phải thức thâu đêm.
Cứ như thế, lâu dần bạn sẽ bước vào một loại tuần hoàn ác tính gọi là ngày đêm điên đảo!
Chung quy lại, con người không thể liên tục làm việc mãi được, và chờ đến khi cơ thể bạn sẽ mệt mỏi tới một trình độ nhất định nào đó, tự nó sẽ cưỡng chế ép bạn phải nghỉ ngơi. Huống chi là ngũ tạng lục phủ?
Nhưng mà tỳ vị lại không quản được cái miệng của bạn, chỉ cần có thứ gì đó từ thực quản tiến vào, nó nhất định phải thừa nhận.
Chẳng qua, đợi cho đến một hôm đẹp trời nào đó, khi mà nó không thể chịu đựng được nữa, muốn bãi công, thì lúc ấy thân thể bạn sẽ xảy ra vấn đề lớn rồi.
Cho nên, người không đảm bảo được thời gian ăn uống nghỉ ngơi theo quy luật, để ngũ tạng được thả lỏng, bồi dưỡng, thường là thân thể đang ngầm nuôi dưỡng thành bệnh nặng mà bản thân không tự biết được.
Cũng chính vì trung y thấy được loại quy luật này, cho nên mới tổng kết ra bộ hệ thống lý luận Tý Ngọ Lưu Chú, để cho mọi người, sau khi sinh bệnh, có thể dựa theo bộ hệ thống lý luận này để uống thuốc, từ đó đạt được tốc độ khôi phục nhanh nhất.
Và sau khi Hippocrates [1], người được phương Tây gọi là cha đẻ của y học thời gian [2] kia, sáng lập nên khái niệm y học thời gian, trong một chuyến tuyên truyền giảng giải ngẫu nhiên đến Hoa Hạ, ông đã ngoài ý muốn phát hiện ra《 Hoàng Đế Nội Kinh 》.
Tới lúc này, ông mới phát hiện ra rằng, sau khi bản thân bỏ ra vài chục năm nghiên cứu, tới cuối cùng, kết quả thực nghiệm kết luận về thời gian sinh lý học kia, lại được ghi lại từ mấy ngàn năm trước trên cuốn 《 Hoàng Đế Nội Kinh 》của Hoa Hạ rồi.
Ngay cả quy luật bệnh tật biến mất trong vòng bảy ngày mà ông dùng tới ba mươi năm để tổng kết ra, cũng có thể tìm được xuất xứ bên trong 《 Thương Hàn Tạp Bệnh Luận 》.
[1] : Hippocrates được xem là cha đẻ của Y học và là người thầy thuốc vĩ đại nhất lịch sử thời Hy Lạp cổ đại. Ông sinh năm 460 TCN tại đảo Kos - Hy Lạp và mất vào khoảng năm 380-370 TCN ở Larissa thuộc vùng Thessaly. Hơn 2000 năm qua, người ta vẫn nhắc tới ông chủ yếu vì ông không chỉ là người sáng lập ra Y học, có tài năng điều trị giỏi, đạo đức nghề nghiệp tốt, mà còn được xem là tác giả của Lời thề Hippocrates (Hippocratic Oath) nổi tiếng mọi bác sĩ đều phải tuân theo.
[2] : Khái niệm y học thời gian (chronomedicne) là bộ môn nghiên cứu mối quan hệ giữa thời gian với những biến đổi sinh lý, bệnh lý của con người, là sản phẩm của sự kết hợp giữa y học hiện đại và khoa học thời gian. (Mình không tìm thấy khái niệm này trên trang Web tiếng Việt)
Trong tác phẩm của mình, triết học gia Hy Lạp cổ Aristotle từng miêu tả tính chu kỳ hoạt động của động vật. Cùng năm đó, Hippocrates cũng đưa ra tác phẩm có chứa nội dung miêu tả mối quan hệ giữa chữa bệnh và mùa…
"Người mắc bệnh đau đầu vùng thái dương sẽ tự lành sau hơn bảy, là vì nó đã dẫn qua kinh mạch hết rồi" (Tiết 8 trong Thương Hàn Luận).
Nhưng không chỉ có duy nhất một nhịp bảy ngày.
Trong Hoàng Đế Nội Kinh còn tổng kết ra nhịp bốn mùa, quy luật hàng năm, quy luật sáu mươi năm, quy luật 360 năm.... vân vân.
Kỳ thật đây chính là năm vận sáu khí trong trung y!
Chẳng qua mấy thứ này đều quá thâm ảo, trong cộng đồng Hoa Hạ còn ít có người đọc hiểu, huống chi là một người ngoại quốc.
"Bác sĩ Trần, tôi nhớ kỹ rồi, chúng tôi sẽ không quấy rầy anh nữa." Trương Hiền Lượng cầm đơn thuốc, liền đứng dậy kéo Trương Thư An.
"Bác sĩ Trần hẹn gặp lại!" Trương Thư An lễ phép vẫy vẫy tay.
Trần Khánh nhìn thấy Trương Thư An đã có tinh thần hơn rất nhiều so với ngày đầu tiên đến đây, tâm trạng cũng tốt hơn không ít.
"Hẹn gặp lại!" Trần Khánh nói.
Hai anh em nhà bọn họ rời đi, cũng vừa vặn đến lúc Trần Khánh hết thời gian trực buổi chiều.
Sau khi tan tầm, hắn lập tức kê cho chính mình vài đơn thuốc, rồi mang chúng nó đến phòng sắc thuốc, chờ hắn cơm nước xong, chắc chỗ thuốc này cũng được sắc xong rồi.
Vì thế anh chàng này trực tiếp ăn một miếng một chén cơm, vội vội vàng vàng muốn đi thử dược!
Phương thuốc đầu tiên không mạnh, nó chính là Quế Chi Thang.