Hệ Thống Trung Y (Bản Dịch Full)

Chương 163 - Chương 163 - Bởi Vì Bọn Họ Không Có Gan Làm Điều Này…

Chương 163 - Bởi Vì Bọn Họ Không Có Gan Làm Điều Này…
Chương 163 - Bởi Vì Bọn Họ Không Có Gan Làm Điều Này…

“Khoảng hai thế kỷ trước, người phương Tây từng phát minh ra một loại định luật khuếch tán. Bọn họ nói rằng khu vực có nồng độ cao sẽ khuếch tán đến khu vực có nồng độ thấp, nhưng trường hợp như con cá đầu tiên lại không ăn khớp với định luật này. Là vì sao? Bởi vì những gì bọn họ nghiên cứu chẳng qua chỉ là một chiều, hai chiều, cũng có thể là ba chiều, mà sinh mệnh lại nằm trên vĩ độ cao xa hơn như vậy. Bên trong sinh mệnh còn ẩn chứa những thứ mà chúng ta không nhìn thấy. Và trung y gọi chúng nó là tinh khí thần!"

"Từ trước tới giờ, chuyện sinh tử của một con người vốn không do khí quan quyết định, mà là tinh khí thần tụ tán quyết định, tụ tức sinh, tán tức chết. Khí quan suy kiệt chỉ là biểu tượng cho tình trạng tinh khí thần tán đi mà thôi.”

“Rất nhiều người cho rằng trung y không khoa học, chính vì trung y chuyên môn nghiên cứu những thứ không phải mắt thường có thể nhìn thấy. Nhưng không nhìn thấy, thì sẽ không tồn tại sao?"

Giọng nói của Quách Bạch Gia không lớn, nhưng trong lúc này, thứ âm thanh ấy lại vang vọng khắp bên trong hội trường.

Những ngôn ngữ kia khiến cho không ít bác sĩ trung y vừa mới nhập môn, được tuyên truyền giác ngộ (lời nói làm người ta tỉnh ngộ).

Kỳ thật ở thời hiện đại này, rất nhiều sinh viên theo học trung y, nhưng bản thân lại không tin tưởng vào trung y, bởi vì rất nhiều thứ mà trung y nói tới lại hoàn toàn khác biệt so với mắt thường nhìn thấy.

Điều này khiến cho lúc bọn họ học tập, thường xuyên rơi vào trạng thái rối rắm, giống như tín ngưỡng trong lòng mình sẽ đi đến biên giới sụp đổ bất cứ lúc nào vậy.

Và phía sau, Quách Bạch Gia nói thêm mấy câu nữa, không thể nghi ngờ rằng, những lời này đã thành lập nên lòng tự tin cho rất nhiều người học trung y.

Chúng ta trung y. Đúng vậy, nó không phải là khoa học, bởi vì nó còn cao hơn khoa học.

Nhưng lại có một số người, bắt đầu trầm mặt xuống...

"Lão già này, điên rồi, lão điên rồi..." Triệu Ninh Quân nhìn thấy rất nhiều camera được trang bị trong hội trường, lại hướng ánh mắt đầy ý vị thâm sâu chăm chú nhìn vào Quách Bạch Gia trên sân khấu, trong miệng không nhịn được khẽ thì thào tự nói.

Lúc này, sắc mặt của Trần Khánh cũng không dễ coi.

Bởi vì hành động này của Quách lão chính là nã thẳng một pháo vào tây y.

Trên thực tế, những lời ông ấy vừa nói đều là chuyện mà rất nhiều các bác sĩ trung y khác đều hiểu được, nhưng vì sao tất cả mọi người đều ngậm miệng, không hề có ý định lên tiếng?

Rất đơn giản, bởi vì bọn họ không có gan làm điều này.

Dưới tư bản [1] khống chế, trung y vốn không có quyền lên tiếng, đương nhiên tây y cũng không có, nhưng bọn họ đã bị trói trên sợi xích lợi ích, đã sớm không thể làm theo ý mình.

[1] : nguyên văn 资本, từ này có rất nhiều nghĩa, là tiền vốn, là vốn liếng, là tư bản, là tư sản….

Nếu buổi tọa đàm của Quách lão bị lan truyền ra ngoài, không thể nghi ngờ là nó đã chọc thẳng vào ống phổi của tây y.

Lại gia tăng thêm hiệu ứng thân phận của chính ông ấy, những phát ngôn ngày hôm nay tuyệt đối sẽ nhấc lên sóng to gió lớn trong giới y học.

Đến lúc đó, khẳng định rằng bản thân ông ấy sẽ lọt vào công kích đến từ các thế lực khắp nơi, thậm chí hệ lụy của chuyện này còn khiến Quách lão, một người đã gần tám mươi, phải thân bại danh liệt, khó giữ được khí tiết tuổi già.

Chẳng lẽ Quách lão không biết hậu quả khi ông nói và làm như vậy hay sao?

Trên thực tế, ở ngay thời điểm Trần Khánh tự đặt hỏi ra vấn đề này, trong lòng hắn đã có đáp án rồi.

Quách lão biết, nhưng đến tột cùng là vì cái gì đã khiến cho ông ấy quyết tâm nghĩa vô phản cố (vì việc nghĩa quên thân) như thế?

Hắn lại không nghĩ ra được.

"Tây y dùng người chết để nghiên cứu sinh mệnh, dùng động vật để thực nghiệm thuốc, dùng phản ứng trên con chuột để nêu lên tác dụng phụ, là có thể dùng trên con người? Bọn họ đã hoàn toàn từ bỏ thực tính và dược tính thiên nhiên của những sự vật ấy, thì có thể chân chính chữa khỏi tật bệnh trên cơ thể con người ư?”

“Trong khi đó, từ xưa đến nay, thuốc Đông y của trung y đều dùng người sống để nghiên cứu. Ban đầu là Thần Nông nếm bách thảo, tới những người học trung y đời sau đều noi theo cổ nhân, cả quá trình trải nghiệm đó là mấy ngàn năm. Tổ tiên để lại cho chúng ta tài phú quý giá như thế. Các vị, mọi người không cảm thấy kiêu hãnh sao?"

"Nói về cá nhân ta đi, học nửa đời tây y, mãi cho đến lúc năm mươi mới bắt đầu chân chính tiếp xúc với trung y. Cũng về sau này, ta mới ý thức được, bản thân đã đi lầm đường rồi.”

“Khi đó, ta từng suy nghĩ về khí quan, về vi khuẩn gây bệnh, về hết thảy những vật chất hữu hình, nhưng lại không biết, chí tiểu vô nội, chí đại vô ngoại [2], dù nghiên cứu vật chất đến hạt vi lượng, thì bên trong nó vẫn là một thế giới vô biên vô hạn, căn bản không có điểm cuối, hơn nữa, cũng càng ngày càng xa rời sinh mệnh. Mà trên thực tế, thứ chủ đạo bên trong thân thể chúng ta vốn không phải vật chất, mà là cảm xúc, là tư tưởng, là niệm ở một duy độ (chiều không gian, phương diện…) càng cao hơn. Tất cả chúng nó đều là thứ được hình tượng nên, chúng nó vốn không có thật thể, cũng không giải phẫu được, nhưng từ lúc chúng ta sinh ra, chúng nó đã tồn tại ở bên trong sinh mệnh của chúng ta rồi, không thể tách rời được!"

[2] : không có gì ở bên trong nó nữa, không có gì ở bên ngoài nó nữa.

"Từ xưa đến nay, Hoa Hạ ta cũng có giải phẫu học, nhưng vì sao chưa bao giờ, chúng ta dùng tri thức giải phẫu đến để chữa bệnh? Chỉ một câu thôi, được ý này thì sót hình kia. Phản ứng của nội tạng trong cơ thể chúng ta đều biểu hiện theo tình huống bên ngoài. Trung y lấy ti ngoại sủy nội [3], và biện pháp truy nguyên [4], là có thể từ phản ứng bên ngoài của thân thể, biết được chứng bệnh của ngũ tạng bên trong. Nói cách khác, không cần phải nhìn thấy bệnh biến biểu hiện ra thành hình, cũng có thể biết được hết thảy."

[3] : Ngoại chỉ bệnh trạng mà tật bệnh biểu hiện ra bên ngoài. Nội chỉ bản chất bệnh lý ở bên trong tạng phủ. Thông qua chẩn đoán, tra xét những biểu hiện bên ngoài, có thể đo lường được những biến hóa của tình huống bên trong.

[4] : Nghiên cứu đến cùng để biết nguồn gốc của sự vật.

Bình Luận (0)
Comment