Quách Bạch Gia cười khổ nói: "Cả ông lẫn ta đều rõ ràng, vạn vật trên thế gian đều cần âm dương cân bằng. Nếu một quốc gia chỉ có một loại y thuật tồn tại, khẳng định sẽ đi về hướng cực đoan. Chẳng nói đâu xa, trước khi tây y chưa tiến vào Hoa Hạ, trong nội bộ trung y cũng không thiếu hạng người giả danh lừa bịp, nhưng ở thời điểm đó, dân chúng cũng chẳng còn cách khác, bọn họ chỉ có thể lựa chọn trung y mà thôi. Đây là âm dương mất thăng bằng."
"Tây y xuất hiện vốn không phải chuyện xấu, ngược lại, nó còn bổ sung cho toàn bộ hệ thống chữa bệnh của Hoa Hạ, nhưng nó không nên phát triển tới tình trạng hiện nay. Nếu ví trung y là dương, tây y là âm, như vậy ở thời điểm hiện tại, Hoa Hạ đang ở vào tình cảnh âm thịnh dương suy. Nếu muốn khôi phục Hoa Hạ trở nên khỏe mạnh, phải phù dương cố bản, từ đó đạt đến trạng thái trung tây y âm dương cân bằng. Làm như vậy dân chúng mới có quyền lựa chọn, mà không phải phó mặc cho đám bác sĩ chúng ta tới quyết định sinh tử của dân chúng."
"Quả thật… tính công kích của bài phát biểu hôm nay quá mạnh, nhưng bệnh quá mức nguy kịch, nếu không dùng những loại thuốc mạnh như phụ tử kia, dương khí làm sao sản sinh thêm được? Ở thời điểm hiện giờ, toàn bộ nhóm học sinh trung y đều lấy giải phẫu học làm lý luận cơ sở, tín ngưỡng, coi y học biện chứng là kinh điển, hoàn toàn không tin Âm Dương Ngũ Hành, thiên nhân hợp nhất, nếu ta không vực dậy, làm vững chắc lòng tự tin cho bọn họ, thì biết đến bao lâu, mới có thể phát triển trung y đạt tới quy mô sánh ngang tây y?"
Triệu Ninh Quân thở ra một hơi: "Nhưng vì sao lại là ông, người khác không thể sao?"
Quách Bạch Gia cười tủm tỉm nói: "Lão đệ, ta nhập Đảng đã hơn bốn mươi năm, vẫn chưa làm được điều gì cho quốc gia, hiện tại có cơ hội này, ta đâu thể ngồi xem mặc kệ?"
Triệu Ninh Quân nhíu mày: "Nhưng lỡ như..."
Quách Bạch Gia lắc đầu: "Thị phi ưu khuyết điểm đều có người đời sau đánh giá, Dù bởi vì những lời nói hôm nay của ta, mà khơi lên mâu thuẫn giữa Trung Quốc và phương Tây, chọc cho nhiều người tức giận, bị giới y học đóng dấu mốc vĩnh viễn là nỗi sỉ nhục… chỉ cần dân chúng có thể nắm trong tay quyền lực tự chủ lựa chọn loại thủ đoạn chữa bệnh nào mà bản thân bọn họ tin tưởng, coi như nhiệm vụ của ta đã hoàn thành rồi!"
Triệu Ninh Quân nhìn Quách Bạch Gia một cái thật sâu: "Ông thanh cao, ông rất giỏi, nhưng ông có nghĩ tới những người ở bên cạnh mình hay không, chẳng lẽ bọn họ không sẽ bị liên lụy đến?"
Khi nói câu này, Triệu Ninh Quân lập tức liếc mắt nhìn về phía Hồ Phỉ.
Hồ Phỉ thấy vậy lại cười nói: "Triệu lão, ngài không cần lo lắng cho chúng tôi. Chúng tôi là học trò của thầy, nếu nhận ân cũng phải thừa quả. Thầy dạy cho chúng tôi bản lĩnh, cho chúng tôi danh lợi, nếu ngay cả một chút hậu quả ấy, chúng tôi cũng không dám gánh vác, thì đâu xứng làm học trò của thầy?"
Quách Bạch Gia cười tủm tỉm nhìn Triệu Ninh Quân, Triệu Ninh Quân lại không tìm được lời nào để phản bác, chỉ có cách chịu phục nói: "Ông có đám học trò tốt."
Quách Bạch Gia cười ha ha: "Ha ha ha, ai bảo bọn họ có một người thầy tốt chứ?"
Triệu Ninh Quân nhìn dáng vẻ đắc ý của Quách Bạch Gia kia, vẻ mặt liền trở nên khó chịu.
Muốn so sánh học trò chứ gì?
Triệu Ninh Quân không chút do dự, lập tức quay đầu nhìn về phía Trần Khánh: "Đến đây, Tiểu Khánh, đi tới chào hỏi Quách gia gia của cháu đi, không phải lúc trước cháu từng nói, xem video của ông ta một tháng đã học được Thiêu Sơn Hỏa rồi sao? Còn không mau đến cảm tạ người ta một chút?"
Ách... Cháu còn nhớ lúc trước mình từng nói là hai tháng mà?
Trần Khánh lập tức hiểu được tâm ý của Triệu gia gia. Chẳng mấy khi gặp được bạn tốt, lão nhân gia đang muốn nở mày nở mặt một phen đây mà. Nếu vậy, hắn cũng không thể làm cho lão nhân gia rơi xuống hạ phong được.
Hắn lập tức đi lên, lễ phép cúi chào Quách Bạch Gia: "Chào Quách gia gia!"
Quách Bạch Gia cẩn thận đánh giá Trần Khánh, trong ánh mắt cười tủm tỉm toát ra một tia nghiêm túc: "Lão đệ, ông xác định mình không phải nói đùa chứ? Chỉ xem mỗi video mà trong một tháng lại có thể học được Thiêu Sơn Hỏa?"
Khóe miệng Triệu Ninh Quân xẹt qua một mảnh đắc ý: "Đến, Tiểu Khánh, biểu diễn cho Quách gia gia của cháu xem. À đúng rồi, cháu còn học được cả Thấu Thiên Lương từ trong video của ông ta nữa, cũng nhân tiện biểu diễn luôn đi nào."
Xong đời rồi!
Đã bại lộ!
Quách lão vừa mới phát video Thấu Thiên Lương được một tuần thôi!
Trần Khánh có chút khó xử nhìn Triệu Ninh Quân: "Triệu gia gia, thật sự phải biểu diễn ư?"
Triệu Ninh Quân mỉm cười: "Nhiều lời vô nghĩa, dù sao cũng chưa tới giờ ăn cơm, mau biểu diễn đi, mà đừng có châm chính mình, châm Quách gia gia của cháu kia kìa, bằng không ông ta lại không cảm nhận được."
Trần Khánh nhìn thấy nụ cười xấu xa trên mặt Triệu Ninh Quân kia, trong lòng cứ có cảm giác ông ta đang nhân cơ hội này để trả đũa mình, nhưng lại không có chứng cớ.
Mà dường như Quách Bạch Gia cũng không định lên tiếng ngăn cản, ông ấy chỉ ngồi như vậy, khóe miệng cười tủm tỉm nhìn Trần Khánh, giống như đang chờ hắn đi tới châm kim...
Chỉ có Hồ Phỉ đang đứng một bên vội vàng đi tới nói: "Trần Khánh, hay là châm tôi đi. Nói thật, tôi cũng không quá tin tưởng lại có người chỉ xem video của thầy gần một tháng mà có thể học được Thiêu Sơn Hỏa, ngay cả đại sư huynh thiên phú cao nhất trong đám chúng tôi cũng mất tới năm, sáu năm mới chính thức nắm giữ được môn châm pháp này."
Trong lúc Hồ Phỉ nói chuyện, đối phương đã kéo sẵn tay áo lên rồi.
Trần Khánh khá bất đắc dĩ, đã bị mọi người bắt biểu diễn, hắn cũng chỉ có thể rút ngân châm ra.
Sau khi hắn châm kim, chỉ trong nháy mắt đã Đắc Khí, liền lập tức thi triển thủ pháp Thiêu Sơn Hỏa.
Tốc độ của hắn rất nhanh, thủ pháp thực lão luyện, giống như một vị lão trung y đã nắm giữ Thiêu Sơn Hỏa mười mấy năm rồi.
Quách Bạch Gia chỉ liếc mắt nhìn một cái, trong ánh mắt đã tràn ngập rung động.
Đợi cho đến khi Trần Khánh hoàn thành một lần, Hồ Phỉ lập tức trừng lớn hai mắt: "Thật sự bắt đầu có nhiệt cảm... Chuyện này, quá nhanh rồi!"
Gã vốn không tin Trần Khánh đã học được Thiêu Sơn Hỏa, mà dù hắn thực sự học được rồi, phỏng chừng cũng chỉ biết thủ pháp, chứ chẳng có bao nhiêu hiệu quả trị liệu.
Kết quả là… chỉ qua một lần đi châm, đối phương lại làm cho vị trí châm trên cơ thể gã sinh ra nhiệt cảm.
Chuyện này thật sự làm gã quá đỗi kinh ngạc, không sao tưởng tượng nổi.