Hệ Thống Trung Y (Bản Dịch Full)

Chương 174 - Chương 174 - Hứng Thú Mới Là Thầy Giáo Tốt Nhất!

Chương 174 - Hứng Thú Mới Là Thầy Giáo Tốt Nhất!
Chương 174 - Hứng Thú Mới Là Thầy Giáo Tốt Nhất!

"Được rồi, nếu Quách gia gia cảm thấy cháu có thể làm được, đương nhiên cháu phải đi rồi!" Trần Khánh nói.

Quách Bạch Gia cười nói: "Khẳng định là cháu sẽ làm được, ít nhất là trong số những bác sĩ trung y mà ta từng gặp, không một ai có thể nắm vững Thiêu Sơn Hỏa và Thấu Thiên Lương ở độ tuổi của cháu đâu, hi vọng sau khi cháu qua bên đó, có thể truyền thụ kinh nghiệm học tập của mình cho những đứa nhỏ kia, nếu Hoa Hạ chúng ta có thể nhiều ra mấy, mấy chục, thậm chí là mấy trăm tới hơn một ngàn bác sĩ trung y giống như cháu... Sách sách, ngay cả ta cũng không dám suy nghĩ tới chuyện này đâu, ha ha ha ha!"

Triệu Ninh Quân bĩu môi: "Ông quá coi trọng thằng nhóc này rồi, Hoa Hạ chúng ta vốn là nơi địa linh nhân kiệt, chỉ cần mở rộng dạy và học trung y, chưa chắc đã không tìm ra người giỏi giang hơn thằng nhóc này."

Ý tứ của Triệu Ninh Quân thực rõ ràng, danh y đại sư có mở miệng khen, thì thằng nhóc con kia, cháu cũng phải thành thật một chút cho ta, không được thấy vậy mà kiêu ngạo, tự mãn!

Trần Khánh lườm ông ấy một cái, còn phải nói nữa sao? Hắn là loại người tính tình hấp tấp, tùy tùy tiện tiện, làm việc không kiên nhẫn như thế sao?

Nếu thật sự là thế thì làm sao hắn có thể thành thành thật thật học trung y tới mười mấy năm, mà chưa bao giờ sinh ra ý niệm bỏ cuộc trong đầu?

Quách Bạch Gia nghe được lời nói của Triệu Ninh Quân, chỉ cười cười: “Cứ hi vọng là thế đi."

“Sau khi ăn xong, ta sẽ đi gặp mấy vị lãnh đạo phủ Giang Hạ, có khả năng đoạn thời gian tiếp theo, ta sẽ không có thời gian gặp mặt hai người nữa, bởi vì bận rộn xong chuyện bên này, ta lại phải trở về Dự Châu, đợi cho bên trên chính thức ra thông báo xuống, ta sẽ theo đó mà bắt đầu thông báo tuyển dụng bác sĩ trung y bước vào vườn trường. Phỏng chừng, sự kiện này sẽ bắt đầu ngay trong một, hai tháng sắp tới, cho nên Trần Khánh, cháu cần phải chuẩn bị sẵn sàng từ trước, nếu đã nhận lời ta rồi, thì nhất định phải làm chuyện này cho thật tốt, thật xuất sắc, nghe chưa?"

"Vừa rồi lão đệ có nói, cháu muốn làm Hán Y Đường lớn mạnh, theo ta, đây đúng là một cơ hội tốt, nhưng mà, có thể nắm chắc cơ hội này hay không lại phải dựa vào bản thân cháu. Tuy trung y chúng ta không thể sản xuất số lượng lớn, nhưng lấy ví dụ, trong trường hợp phủ Giang Hạ làm nơi thí điểm đạt được thành công, như vậy chờ tới khi dự án này được mở rộng trong phạm vi cả nước, lượng biến nhất định sẽ sinh ra chất biến. Cho nên, chuyện này rất quan trọng, hiểu chưa nào?"

Trần Khánh trịnh trọng gật đầu: "Quách gia gia, xin ông cứ yên tâm, cháu nhất định sẽ dốc hết toàn lực!"

Đúng vậy, trung y truyền thừa thực khó khăn.

Nhất là phương thức sư thừa, một vị bác sĩ trung y có thể dạy được chừng bốn, năm học trò đã tính là không tồi, cũng coi như tương đối giỏi rồi, nếu nhiều hơn nữa, bản thân bác sĩ ấy sẽ không đủ tinh lực.

Nhưng… một bác sĩ trung y có thể dạy được bốn, năm người, vậy mười bác sĩ trung y, một trăm bác sĩ trung y, một ngàn bác sĩ trung y thì sao?

Chờ tới khi những bác sĩ trung y giỏi được sinh ra càng ngày càng nhiều, thì vận dụng phương thức sư thừa chưa chắc đã không thể bồi dưỡng được lượng lớn bác sĩ trung y ưu tú.

Lại nói, ưu thế của Hoa Hạ là cái gì?

Chính là nhiều người!

Chỉ cần quốc gia chịu xuất lực, không một chuyện gì không thể làm được!

Và hiện tại, cơ hội này đã đến rồi!

Sau khi ăn xong cơm chiều, hai ông cháu Trần Khánh tạm biệt cùng thầy trò Quách Bạch Gia, rồi nhanh chóng quay trở lại Hán Y Đường.

Trên đường, Triệu Ninh Quân lại lần nữa dặn dò Trần Khánh, nhất định phải coi trọng chuyện lần này.

Cơ hội lần này, không chỉ dành cho Hán Y Đường, còn dành cho tương lai của trung y nữa!

Ông ấy đã già rồi, không đủ tinh lực đi làm loại chuyện này, cho nên chỉ còn cách đặt niềm hy vọng và mong đợi lên người Trần Khánh.

Hai người bọn họ hàn huyên chừng nửa giờ sau đó đều tự về nhà.

Trần Khánh hơi chút nghỉ ngơi, rửa mặt một phen, rồi lập tức ngồi trên sofa ôm lấy cuốn《 Hoàng Đế Nội Kinh 》.

Khi hắn nhìn thấy thể văn ngôn bên trong này, trong đầu chợt nảy ra một ý niệm.

Nếu hắn đi làm thầy giáo, hắn sẽ giảng điều gì đám trẻ nhỏ kia đây?

Hoàng Đế Nội Kinh ư?

Đừng đùa!

Với bọn nhỏ, món đồ chơi này tuyệt đối là thứ buồn tẻ vô vị, phỏng chừng khi hắn giảng những thứ này, bọn chúng có muốn nghe cũng nghe không hiểu, từ đó không còn sót lại một chút hứng thú nào thì học trung y cái gì nữa?

Đúng, hứng thú!

Hứng thú mới là thầy giáo tốt nhất!

Nhưng hắn nên làm như thế nào mới có thể gợi lên n hứng thú học tập trung y của đám nhỏ đây?

Bỗng nhiên Trần Khánh nghĩ tới cái gì, sau đó hắn vội vàng cầm lấy điện thoại di động, lật tìm danh bạ tren Wechat, nhanh chóng tìm được một tài khoản Wechat tên là… Dĩnh Dĩnh!

Hắn còn nhớ hình như Chu Dĩnh học chuyên ngành giáo dục.

"Tiểu Dĩnh, anh muốn hỏi em một chuyện, nên làm như thế nào mới có thể làm cho một đứa nhỏ cảm thấy hứng thú với một thứ gì đó?"

Sau khi hắn gửi tin nhắn qua, không đến năm giây sau, trên khung nói chuyện phiếm lập tức nhảy ra tin nhắn trả lời của đối phương.

"Vui quá nha!"

"Tiểu Khánh ca, anh lại chủ động gửi tin nhắn cho em! ! ! !"

"Thật sự là làm cho người ta ngoài ý muốn! 【 ta khinh 】 "

"Nhưng mà vì sao anh lại hỏi vấn đề này?"

"Chẳng lẽ... Anh muốn dụ dỗ trẻ nhỏ?"

"Oa, thật biến thái..."

"..." Trần Khánh đầy đầu hắc tuyến.

Con bé này, vẫn không đứng đắn như thế.

"Có phải em thiếu đánh hay không?" Trần Khánh nói.

Chu Dĩnh lập tức ném tới một cái biểu tượng cảm xúc mèo phồng má [1].

[1] : nguyên văn 泡芙猫 – phao phù miêu, mọi người có thể tra trên google, mình cũng không biết con mèo này tên là gì.

"Hắc hắc, Tiểu Khánh ca, không phải anh là bác sĩ sao? Tự nhiên hỏi chuyện mấy đứa nhỏ làm gì chứ?"

Dù sao chuyện các bác sĩ trung y tiến vào vườn trường cũng không phải bí mật gì, phỏng chừng qua thêm mấy ngày nữa, cô ấy sẽ biết được tin tức này thông qua kênh truyền thông chính thống của nhà nước thôi, bởi vậy Trần Khánh liền đơn giản kể lại những chuyện mình vừa trải qua.

Chu Dĩnh vừa biết được, có khả năng Trần Khánh sẽ tới các cấp trung tiểu học làm thầy giáo, trong lòng vô cùng kích động.

Bình Luận (0)
Comment