Hệ Thống Trung Y (Bản Dịch Full)

Chương 185 - Chương 185 - Thần Côn Trong Giới Trung Y!

Chương 185 - Thần Côn Trong Giới Trung Y!
Chương 185 - Thần Côn Trong Giới Trung Y!

Ngay sau khi Trần Khánh nói xong câu đó, chính hắn cũng ngây ngẩn cả người.

Vì sao câu nói này lại có một chút mùi vị của thuyết định mệnh [1] rồi?

[1] : nguyên văn 宿命论 - túc mệnh luận, tiếng anh Fatalism, tiếng Đức Fatalismus, bắt nguồn từ Fatalis trong tiếng Latin, hoặc là chủ nghĩa chí mạng, thuyết vận mệnh… là một loại thế giới quan. Căn cứ theo loại tư tưởng này, các sự kiện trong tự nhiên và xã hội được điều chỉnh bởi một thứ quyền lực cao hơn (chẳng hạn như các vị thần) được định trước hoặc dựa trên tất yếu logic. Dựa vào quan điểm của những người theo thuyết định mệnh, những sự trùng hợp ngẫu nhiên của số phận là điều không thể tránh khỏi và không thể chống lại được bằng ý chí của con người.

Có phải gần đây, hắn đọc sách của đạo gia nhiều hơn, cho nên tư tưởng cũng bị nó ảnh hưởng hay không?

Nhưng nghĩ đến đây, trong đầu Trần Khánh lại hiện lên nội dung về bốn cấp bậc bác sĩ trung y trong lời nói của Quách Bạch Gia, và dường như một bậc cuối cùng trong đó, cũng ẩn chứa loại tư tưởng này.

Trần Khánh từng đọc được một bài đăng viết về một câu chuyện trên diễn đàn Long Y.

Người viết nói, đối phương từng gặp được một vị lão trung y, trước khi vị trung y nọ xem bệnh, đều sẽ xem bát tự trước, xem xong bát tự, đã có thể nói chính xác về căn bệnh của bệnh nhân kia rồi.

Không chỉ như thế, vị lão trung y nọ còn có thể nói cho bệnh nhân biết trước, rằng vài năm sau, người ấy sẽ mắc bệnh gì, cần dùng phương pháp gì để chữa trị. Nếu có một vài người bệnh không tin tưởng, đối phương sẽ nói thẳng luôn là không thể chữa trị được.

Ở thời điểm Trần Khánh đọc được câu chuyện này, hắn hoàn toàn coi nó là một cuốn tiểu thuyết.

Nhưng tới hiện tại sau khi cẩn thận ngẫm nghĩ lại, hắn mới phát hiện ra rằng, dường như trong câu chuyện này, còn có huyền cơ (đạo lý huyền diệu) khác.

Có phải sau khi một vị bác sĩ trung y học Dịch Kinh, vượt qua được cấp bậc thứ tư kia, người nọ sẽ có thể chuẩn xác biết trước được trong tương lai người bệnh sẽ mắc phải căn bệnh gì hay không?

Nói thật, ngay cả bản thân Trần Khánh cũng cảm thấy loại suy nghĩ này có chút huyền hồ [2]

[2] : huyễn hoặc khó mà nắm bắt được, hoặc là khó có thể tin nổi nhưng lại thực sự tồn tại, sờ được, nắm được, cầm được.

Nhưng nếu hoàn cảnh cuộc sống của một người gần như không có nhiều thay đổi, biến hóa, đối phương cũng tiếp tục duy trì thói quen sinh hoạt như vậy, đồng thời tính cách của người nọ lại cực kỳ bảo thủ, có chết cũng không chịu nghe khuyên bảo.

Như vậy, sau khi phân tích thói quen sinh hoạt của đối phương, lại phối hợp với năm vận sáu khí, đo lường tính toán mỗi một năm sáu khí trong thiên địa sẽ biến hóa nặng nhẹ ra sao, rồi đơn giản diễn biến một chút, xem qua mỗi một năm, thân thể của người này sẽ phát sinh biến hóa như thế nào…

Có vẻ như, vẫn có thể tính toán xem trong tương lai một người sẽ mắc phải căn bệnh gì thật.

Sách, nếu thật sự đi tới một bước này rồi, Trần Khánh có cảm giác chính mình sẽ biến thành phiên bản tiến hóa của Dương Hữu Lâm!

Thần côn trong giới Trung Y!

Ừm, cảm giác có chút trừu tượng!

Sau khi Trần Khánh xác nhận được từ đáy lòng Trang Lượng đã quyết định sẽ thay đổi, coi như hắn cũng yên lòng.

"Nếu anh đã thiệt tình mong muốn thay đổi, như vậy từ hôm nay trở đi, trước mười giờ tối anh phải lên giường đi ngủ. Có khả năng trong vài ngày ban đầu, anh sẽ không quá thích ứng với nó, nhưng không thích ứng cũng phải bắt buộc chính mình ngủ, kể cả khi anh ở trên giường lăn lộn tới hai giờ mới ngủ được, cũng tốt hơn thức suốt đêm nhiều lắm."

"Chỉ cần anh làm được điểm này, anh muốn viết tiểu thuyết như thế nào, tôi mặc kệ. Được rồi, kế tiếp tôi sẽ căn cứ vào tình huống thân thể của anh, để tiến hành một loạt những phương án trị liệu nhất định. Đầu tiên là châm thứ, sau là thuốc Đông y, phối hợp trị liệu có thể làm cho thân thể anh khôi phục lại rất nhanh. Nhưng đương nhiên, tình huống khôi phục ra sao cần phải xem thể chất của chính anh như thế nào, nhưng nếu hết thảy đều thuận lợi, sẽ không mất quá nhiều thời gian đâu."

"Kỳ thật, như lúc nãy anh có nói, buổi sáng không tìm được linh cảm, tới buổi tối mới có thể viết được văn chương. Theo như tôi hiểu, loại tình huống này xảy ra là vì buổi tối anh suy nghĩ quá nhiều, làm cho tâm thần mỏi mệt, sau đó lại mất ngủ, mất ngủ sẽ làm cho mọi suy nghĩ vào buổi sáng trở nên hỗn loạn, không tập trung chú ý được. Vào lúc này, nếu anh lại tiếp tục lướt di động, chơi game, đương nhiên thời gian một ngày sẽ trôi qua rất nhanh."

"Và như thế, đợi cho đến buổi tối, loại cấu tứ đó lại bắt đầu. Tình trạng này sẽ gia tăng gánh nặng cho tâm thần, dần dà lâu ngày, sẽ hình thành nên một loại biểu hiện giả dối, khiến cho anh không thể tìm được linh cảm vào buổi sáng, còn vào buổi tối cấu tứ lại chảy ra. Kỳ thật dưới tình huống bình thường, vào ban ngày mới là thời điểm tư duy của con người chúng ta sôi nổi nhất, đặc biệt là lúc sáng sớm. Cho nên, rơi vào tình huống như của anh chính là dấu hiệu cho thấy tâm thần đã xảy ra vấn đề. Đây cũng là nguyên nhân vì sao tôi lại một lần nữa xác nhận, anh phải sửa đổi giờ giấc làm việc và nghỉ ngơi của mình, tôi mới chữa trị cho anh, nếu không hạ công phu [3] vào tận gốc rễ của vấn đề, thì toàn bộ những thủ đoạn phụ trợ của tôi đều là công cốc cả, anh đã hiểu chưa?"

[3] : vì đạt tới mục đích nào đó mà hao phí rất nhiều thời gian và tinh lực

Trần Khánh tận tình khuyên bảo giải thích như thế, cũng khiến cho Trang Lượng cực kỳ xấu hổ.

Nhưng đến tận đây, rốt cục gã cũng hiểu được rõ ràng căn nguyên của chứng bệnh mà mình đang mắc phải rồi.

Hóa ra hết thảy mọi chuyện, đều do chính gã đã suy nghĩ quá nhiều mà thôi.

Tiểu thuyết cho gã hi vọng về cuộc sống mới, nhưng dưới tình huống bản thân không điều khiển được lịch sinh hoạt của chính mình cho hợp lý, nó cũng chính là đầu sỏ làm tổn hại tới sức khỏe của gã.

"Bác sĩ Trần, nói như vậy có nghĩa là, sau khi anh chữa trị cho tôi, chỉ cần ban ngày tôi viết tiểu thuyết, buổi tối đi ngủ đúng giờ, thì bình thường sẽ không xảy ra bất cứ vấn đề gì nữa?” Sau khi Trang Lượng đã nghĩ thông suốt, tâm trạng cũng trở nên rộng mở trong sáng hơn một chút.

Bình Luận (0)
Comment