Hệ Thống Trung Y (Bản Dịch Full)

Chương 192 - Chương 192 - Không Biết Nên Bắt Đầu Từ Đâu!

Chương 192 - Không Biết Nên Bắt Đầu Từ Đâu!
Chương 192 - Không Biết Nên Bắt Đầu Từ Đâu!

Trong《 Hoàng Đế Nội Kinh 》 Linh Xu · Kinh Mạch Thiên có nói: "Thận, mạch của Túc Thiểu Âm... Nếu bệnh thuộc “Thị động” sẽ gây nên chứng đói nhưng không muốn ăn, mặt như dầu đen, lúc ho nhổ nước bọt thấy có máu, thở khó khè mà suyễn, ngồi xuống lại muốn đứng lên, mắt lờ đờ như không thấy gì, tâm như bị treo lên, lúc nào cũng thấy đói, khi nào khí không đủ sẽ dễ bị sợ sệt, trong lòng lúc nào cũng hồi hộp như sợ có người đến bắt mình, đây là chứng cốt quyết."

Thận chủ cốt, bởi vậy tâm như huyền nhược cơ trạng là chứng bệnh về thận kinh.

Nó không phải tâm bệnh, cũng không phải bệnh bao tử, nhưng bệnh trạng biểu hiện ra lại chính là lồng ngực không thoải mái, sau đó bụng vừa đói vừa căng, không muốn ăn thứ gì.

Loại này cũng tương tự như bệnh trạng tuột huyết áp, cho nên có đôi khi sẽ đánh lạc hướng rất nhiều người!

"Phế kim, bình thường ông ấy có ho khan hay không?" Trần Khánh hỏi.

"Luôn ho, nhất là ban đêm." Phế kim nói.

"Có máu không?" Trần Khánh hỏi.

"Có!" Phế kim nói.

Thận ngũ hành thuộc thủy, phế ngũ hành thuộc kim, kim sinh thủy, tử bệnh cập mẫu [1], cố thận kinh có bệnh nhất định hội ảnh hưởng đến phế kinh.

[1] : chỉ một loại yếu tố trong ngũ hành nào đó sinh ra dị thường, ảnh hưởng tới mẫu hành, làm cho tử mẫu hai hành đều dị thường.

Một loạt vấn đề hỏi xong, Trần Khánh cũng gần như đã xác nhận được bệnh trạng của cha Điền Dũng Tuyền rồi.

Ngọn nguồn gây nên hậu thiên mất ngôn ngữ, đó là tình trạng vong huyết vong tân quá nhiều khi ông ấy gặp chuyện không may lúc trước. Sau khi giải phẫu xuất viện, ngũ tạng lục phủ không nhận được điều trị đúng lúc, dần dần làm cho thận tinh hao tổn nghiêm trọng, mới gây nên tình trạng mất vị giác, sau nói là mất ngôn ngữ.

Manh mối của chứng bệnh thì tìm được rồi, nhưng nên xuống tay từ đâu, Trần Khánh lại có chút không thể xác định được.

Tuy đều là thận tinh không đủ, nhưng tình huống của người bệnh này rất đặc thù, đầu tiên chính vì tê liệt, khiến cho tân dịch trong cơ thể bệnh nhân thiếu hụt, thất thoát, tiếp theo chính là kinh mạch nửa người dưới bị cản trở, nếu dùng châm thứ khẳng định sẽ suy giảm hiệu quả cực kỳ lớn, sau đó chính là thời tiết năm nay, làm tăng thêm tình trạng tỳ hư cho ông ấy.

Nhiều chứng bệnh như vậy hỗn loạn cùng một chỗ, Trần Khánh cần phải kéo tơ quây kén, từng bước dựa theo một đống trình tự giải quyết chúng nó.

Và trình tự này phải tuyệt đối chính xác.

Là vì sao? Đơn giản là vì, nếu ở thời điểm bổ thận tinh, mặc kệ tỳ vị, như vậy chẳng khác nào bổ phí công, bởi vì thủy sinh mộc, mộc khắc thổ, thận thủy bổ túc, can mộc sẽ mạnh mẽ lên, một khi can mộc mạnh, tỳ thổ vốn đã suy yếu, làm sao mà chịu đựng nổi?

Tỳ vị đang hư, vận chuyển tiêu hóa không đủ, không có lực để sinh hoá khí huyết, vậy tương đương với động cơ không đốt cháy được nhiên liệu, thế thì thân thể vận hành bình thường làm sao được?

Còn nếu bổ tỳ vị trước? Cũng không được, thổ khắc thủy, một khi tỳ thổ mạnh lên, thận thủy cũng không đối phó được.

Lại nói, bệnh của cha Điền Dũng Tuyền không thể so sánh với bệnh của những người khác, tạm thời không nói đến tê liệt, chỉ tính tới trình độ tổn thương của ngũ tạng không giống nhau, lại có mấy bộ phận hao tổn cực kỳ nặng thôi, cũng đủ để gây khó khăn khi chữa trị rồi, hơi chút chú tâm đến bất cứ bộ phận nào cũng không thể được.

Cho nên, trình tự chính xác chính là cần phải chú tâm tới tình trạng ngũ tạng cân bằng, hiểu rõ lý luận tương sinh tương khắc của ngũ hành.

Sau đó dựa trên cơ sở này, cần kết hợp kích thích các huyệt vị và các bài thuốc Đông y, làm như vậy mới có thể đưa ra một phương án trị liệu hoàn mỹ phù hợp.

Nhưng nói thì dễ, làm lại cực kỳ khó khăn.

Nhắc tới khó khăn này, có thể tưởng tượng tới tình huống, ngươi chỉ biết làm cái ô tô nhưng người ta lại muốn ngươi chế tạo tên lửa. Nguyên lý vật lý đều là mấy nội dung như vậy, nhưng độ khó của hai sản phẩm kia lại là một cái trên trời, một cái dưới đất.

Nhưng lần này cũng khiến Trần Khánh thấy được người bệnh tê liệt sẽ có tình huống như thế nào, và đến tột cùng thân thể của bọn họ đã tổn hại tới trình độ nào rồi.

Với hắn, coi như đây là một lần học tập!

"Hô ~~ quả thật tình huống cha của chú không hề lạc quan. Ở thời điểm ông ấy gặp chuyện không may trước kia, huyết dịch và tân dịch đã tổn thất rất nhiều, sau khi giải phẫu lại không có điều trị ngũ tạng đúng lúc, làm cho thận tinh thiếu hụt nghiêm trọng, hẳn là một đoạn thời gian rất dài sau đó, ông ấy có ho ra máu, lại thường xuyên thở khò khè, đầu váng mắt hoa, hai mắt biến thành màu đen, đúng không?" Trần Khánh nói.

Cha con Điền Dũng Tuyền lập tức trừng lớn hai mắt!

Quá chuẩn!

Nghe đến đây, trong lòng Điền Dũng Tuyền kích động vô cùng, bởi vì Trần Khánh gần như đã nói rõ hết phân nửa bệnh trạng của cha ông ấy rồi.

"Đúng, bác sĩ Trần, cậu nói rất đúng. Quả thật cha tôi gặp phải tình huống này đã thật lâu rồi, cũng đi bệnh viện kiểm tra vài lần, bọn họ đều nói là có huyết áp thấp và tuột huyết áp, còn có một chút biểu hiện thần kinh suy nhược." Điền Dũng Tuyền nói.

Trần Khánh gật gật đầu: "Toàn bộ đó là biểu hiện ra bên ngoài thôi. Vấn đề chủ yếu của ông ấy vẫn nằm ở thận tinh, nhưng tới hiện giờ, bệnh trạng của ông ấy đã trở nên vô cùng phức tạp, tạm thời cháu cũng không nghĩ ra được phương án trị liệu tốt."

Nghe nói như thế, vốn dĩ tâm trạng của Điền Dũng Tuyền đã chuyển biến tốt lại chỉ trong nháy mắt, lập tức suy sụp xuống: "Làm sao có thể? Bác sĩ Trần, vừa rồi cậu bắt mạch có thể nói ra hầu hết tình huống trong cơ thể cha tôi, thì hẳn là chữa trị rất đơn giản mới đúng chứ?"

Trần Khánh cười khổ lắc đầu: "Chú hiểu sai rồi, biết được và làm được là hai việc khác nhau. Nên nói như thế nào cho chú hiểu nhỉ? Cũng giống như một tờ giấy trên bàn, chúng ta đều biết chất liệu làm ra nó là gỗ, nhưng phải làm như thế nào mới có thể biến gỗ thành giấy, chú có biết không?"

"Xem bệnh cũng giống như vậy. Cháu biết cha của chú xảy ra vấn đề ở đâu, như thế nào, nhưng mà dưới tình huống vấn đề quá nhiều, nên làm như thế nào mới có thể tìm được phương án tối ưu để giải quyết những vấn đề này, lại không phải chuyện dễ dàng."

Bình Luận (0)
Comment