"Bác sĩ Trần, xoa bóp bấm huyệt cũng có thể chữa trị được bệnh mất ngôn ngữ sao?" Điền Dũng Tuyền kỳ quái hỏi.
Trần Khánh nở nụ cười: "Đương nhiên là không được nha. Cháu đang muốn chữa trị chứng tê liệt cho ba chú đó, còn bệnh hậu thiên mất ngôn ngữ này, chỉ cần chờ ngũ tạng được điều trị cân bằng tự nhiên sẽ tốt hơn thôi, nhưng tê liệt lại không thể dựa vào phương thức tự nhiên này được. Bệnh này phiền toái hơn hậu thiên mất ngôn ngữ nhiều."
Nghe vậy, Điền Dũng Tuyền lập tức lộ ra ánh mắt kinh ngạc: "Bác sĩ Trần, cậu… cậu muốn chữa bệnh tê liệt cho ba của tôi sao?"
Trần Khánh khoát tay: "Cũng không tính là chữa trị, cháu chỉ muốn thử xem phương thức này có hữu hiệu hay không thôi, nếu có đương nhiên là càng tốt hơn, còn không, thực sự xin lỗi, chú cũng đừng trách cháu."
Điền Dũng Tuyền vội vàng lắc đầu: "Không trách không trách, bác sĩ Trần, cậu cứ việc thử đi."
Ông ấy chỉ ước gì Trần Khánh mau mau chữa cho ba mình đi, làm sao còn có thể nghi ngờ và trách móc Trần Khánh chứ?
Vấn đề là… hai người bọn họ đã đi qua đi lại nhiều bệnh viện như vậy, nhưng chứng bệnh tê liệt của Điềm Cường Quốc vẫn không có một chút khởi sắc nào, ngược lại, còn bị thật nhiều bác sĩ phán đoán là tàn tật chung thân không thể chữa trị.
Điền Dũng Tuyền thực sự không dám tưởng tượng có một ngày ba mình lại đủ khả năng đứng dậy!
Không nghĩ tới!
Một lần đi cầu bác sĩ trung y chỉ thuần túy là xem vận khí, vậy mà đối phương lại muốn chữa trị bệnh tê liệt cho ba của ông ấy.
Phải nói là… Điền Dũng Tuyền đang cảm khái không sao tả xiết.
"Chú đến đây nào, hỗ trợ cháu chuyển ba của chú qua cái giường nhỏ kia, sau đó cởi bỏ quần áo, để ông ấy nằm trên đó." Trần Khánh nói.
Điền Dũng Tuyền lập tức lên tiếng trả lời, sau đó hai người bọn họ hợp lực chuyển Điền Cường Quốc lên chiếc giường nhỏ nọ.
Chờ Điền Dũng Tuyền cởi xong quần áo của ba ông ấy, Trần Khánh cũng ở một bên hoạt động, xoa nắn mười ngón tay trên bàn tay của mình một chút.
Cái gọi là xoa bóp bấm huyệt trong trung y, cũng không phải là massage bên ngoài cơ thể, lại càng không phải loại xoa bóp có sử dụng đến những loại thuốc màu.
Món đồ chơi này cần phải căn cứ vào huyệt vị cùng với kinh mạch để thực hiện, tuyệt không phải tùy tùy tiện ấn hai cái xuống là được.
Làm như vậy căn bản không mang đến một chút hiệu quả trị liệu nào cả!
Cho nên, xoa bóp bấm huyệt vô cùng chú trọng tới quá trình lựa chọn và phối hợp các huyệt vị với nhau.
Ví dụ như bệnh nhân đau đầu không dứt, có thể kết hợp xoa bóp bấm huyệt giữa các loại huyệt vị như: huyệt Hợp Cốc, huyệt Thái Dương, huyệt Phong Trì, mỗi huyệt vị đều ấn chừng năm phút đồng hồ, phát lực bằng bụng ngón tay.
Trên cơ bản, sau khi ấn xong những huyệt vị ấy, đau đầu lập tức tiêu tan.
Với người thường, nếu bảo bọn họ học châm cứu, khẳng định là trong quá trình ấy sẽ có chút phiền toái, thậm chí còn cần tới một chút dũng khí nhất định, suy cho cùng, không phải ai cũng dám lấy kim đâm chính mình.
Nhưng học phương pháp xoa bóp bấm huyệt lại là một lựa chọn không tồi.
Trần Khánh hoạt động xong ngón tay, lòng bàn tay cũng bắt đầu nóng lên, chờ đến lúc này, hắn mới bắt đầu tìm huyệt vị này.
Kinh mạch Túc Dương Minh Vị —— huyệt Thừa Khấp, huyệt Tứ Bạch, huyệt Cự Liêu, huyệt Địa Thương, huyệt Đại Nghênh...
Hô ~~
Trần Khánh thở nhẹ một hơi, hai tay chậm rãi buông ra, lập tức dừng lại ở phía dưới mấy huyệt vị đó.
Tốc độ ấn huyệt vị theo kinh mạch không thể quá nhanh, cần nhất là ấn chuẩn từng huyệt vị, đồng thời còn phải quan sát quá trình hô hấp của người bệnh.
Ở thời điểm ấn xuống huyệt vị, có khi phải dừng lại chừng hai đến ba nhịp hô hấp, nhưng cũng có một vài huyệt vị cần dừng lại từ bốn đến năm nhịp hô hấp.
Bác sĩ trực tiếp tiến hành xoa bóp bấm huyệt đều phải nhớ kỹ những điểm này!
"Thả lỏng, đừng nín thở!" Trần Khánh vừa ấn, vừa lên tiếng nhắc nhở Điền Cường Quốc.
Khi tham gia xoa bóp bấm huyệt, người bệnh cần phải hoàn toàn thả lỏng, sau khi thả lỏng, phương hướng lưu thông của các loại khí mới trở nên vững vàng, như vậy sẽ có lợi cho quá trình tiến hành quan sát của bác sĩ.
Kỳ thật quá trình này vô cùng khó, còn khó hơn châm thứ.
Vì sao?
Phải biết rằng, ban đầu khi trung y được sinh ra, đầu tiên sẽ lấy Chúc Do Thuật là chủ, sau này mới có xoa bóp bấm huyệt. Lại chờ đến lúc quần thể trung y dần dần gia tăng, những thủ đoạn chữa bệnh như châm thứ, cứu pháp, thuốc Đông y vân vân… bắt đầu thay đổi, gia tăng nhiều hơn.
Nhất là châm thứ, sự xuất hiện của nó vốn dựa trên cơ sở là xoa bóp bấm huyệt.
Cho nên, nếu ngươi không biết trong cơ thể con người ẩn chứa rất nhiều kinh mạch và huyệt vị, cùng với hướng đi của khí bên trong kinh mạch, khẳng định là dù có học, ngươi cũng sẽ không chân chính hiểu được cái gì gọi là xoa bóp bấm huyệt.
Trên thực tế, ấn huyệt vị và quan sát hướng đi của khí tring kinh mạch, nó chỉ khác một chút quá trình so với châm thứ nhưng lại có cùng công dụng.
Châm thứ có châm hạ Đắc Khí, thì thủ pháp xoa bóp cũng có thuyết pháp về điểm huyệt.
Nhưng tạm thời Trần Khánh còn chưa đọc được loại tri thức này trên bất cứ loại sách thuốc nào cả, cho nên hắn cũng không nắm giữ được bí quyết trong đó.
Sau khi bắt đầu xoa bóp bấm huyệt, Trần Khánh dùng tổng cộng là hơn mười để phút một mực ấn dọc theo kinh mạch Túc Dương Minh Vị, chờ đến thời điểm hắn ấn xong một huyệt vị cuối cùng, mới ngẩng đầu nhìn cái đồng hồ trước mắt.
07:08
Giờ Thìn, thời gian vượng nhất của Vị Kinh (kinh mạch dạ dày)!
"Được rồi, chú mặc quần áo vào cho lão gia tử đi, sau đó đi mua bữa sáng cho ông ấy ăn một chút, ăn xong, chúng ta lại tiến hành một đợt trị liệu tiếp theo." Trần Khánh nói.
"Bác sĩ Trần, ba của tôi có cần ăn kiêng không?" Tuy Điền Dũng Tuyền không rõ vì sao Trần Khánh mới trị liệu được một nửa, lại phải ngừng cho ba của ông ấy ăn chút gì đó, nhưng ông ấy dứt khoát giấu nghi hoặc vào trong lòng, chỉ quay sang hỏi thăm một vấn đề khác.
Điền Dũng Tuyền rất rõ ràng, ông ấy chỉ cần làm theo những lời bác sĩ nói là được, còn ngoài miệng, cố gắng đừng hỏi quá nhiều.
"Chú qua cửa tiệm đối diện mua chút cháo và sữa đậu nành là được." Trần Khánh nói.
"Được rồi." Điền Dũng Tuyền lập tức chạy ra ngoài.