Hệ Thống Trung Y (Bản Dịch Full)

Chương 215 - Chương 215 - Thời Tiết Còn Có Thể Làm Cho Thân Thể Cô Ấy Nhiễm Trùng Chăng?

Chương 215 - Thời Tiết Còn Có Thể Làm Cho Thân Thể Cô Ấy Nhiễm Trùng Chăng?
Chương 215 - Thời Tiết Còn Có Thể Làm Cho Thân Thể Cô Ấy Nhiễm Trùng Chăng?

Thổ cam cũng chính là cái lẹo, thổ ngữ chính là mắt kim.

Nó cũng không phải chứng bệnh phức tạp gì, có điều là mọc lên ở vị trí không quá đúng, đặc biệt ảnh hưởng tới mỹ quan của người ta.

Có vài người, khi vừa bị bệnh này, đã lập tức chạy đến bệnh viện khai đao, cứng rắn lấy thứ ở bên trong ra ngoài.

Có không ít người sau khi làm giải phẫu xong, bệnh này sẽ hết, nhưng cũng có những người sau khi làm xong sẽ bị tái đi tái lại nhiều lần.

Trong《 Tạp Bệnh Chứng Trị Chuẩn Thằng 》[1] có ghi lại: "Người mắc chứng thổ cam là bởi tỳ thượng sinh độc, cách gọi dân dã ‘Châm nhãn’ – mắt kim cũng là nó."

[1] : tạm dịch là tiêu chuẩn, căn cứ để điều trị các loại tạp bệnh. Đây là tác phẩm của Vương Khẳng Đường, tự Vũ Thái, hiệu Tổn Am, lại hiệu Niệm Tây cư sĩ, người Kim Đàn nay là Giang Tô Kim Đàn, là thầy thuốc trứ danh đời Minh.

Cho nên, theo những gì trung y hiểu được, kỳ thật tình huống mắt mọc lẹo này chỉ là tỳ thượng sinh độc, tỳ độc không rõ, nên mắt kim cứ lặp đi lặp lại mà thôi.

Có vài người mắc tỳ độc khá là nhẹ, cho nên sau khi cắt bỏ nó xong, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không tái phát, đợi cho đến lúc bệnh khí bị chính khí mài mòn hầu như không còn, cũng tương đương với chữa khỏi.

Mà có vài người mắc tỳ độc khá là mạnh, cho nên không cần biết là cắt bỏ như thế nào, qua vài ngày, nó lại mọc ra thôi.

"Bình thường cô có thích ăn cay không?" Trần Khánh hỏi.

Phan Tịnh Tịnh gật gật đầu: "Thích, nhưng tôi không dám ăn. Kể cũng lạ, chẳng biết năm nay làm sao nữa, chỉ cần tôi ăn cay một lần, trên mặt sẽ mọc mụn, phiền muốn chết."

Trần Khánh nghe vậy chỉ cười cười. Bởi vì tình huống này rất bình thường.

Thời tiết năm nay sẽ làm cho tất cả mọi người xuất hiện tình huống can thấp tỳ hư, chỉ cần chịu một chút cay nóng thôi là kiểu gì cũng thượng hỏa, đó là bởi vì tỳ vị tích nhiệt, lửa từ tâm can sẽ theo kinh mạch mà viêm lên trên, từ đó làm cho doanh vệ [2] mất cân đối, dẫn đến mưng mủ cục bộ.

[2] : trong trung y từ này chỉ doanh khí và vệ khí, hai khí đồng nguyên đều là tinh khí từ Thủy Cốc hóa sinh mà thành. Doanh đi mạch trong, vệ đi mạch ngoài..

Rất nhiều người, sau khi ăn mấy món cay nóng, ví dụ như cái lẩu chẳng hạn, khẳng định là ngày hôm sau trên mặt sẽ mọc ra những nốt mụn đỏ ửng. Chờ đến lúc nốt mụn vỡ ra, bên trong sẽ có nước mủ màu vàng trắng, kỳ thật nguyên nhân của tình huống này chính là như vậy.

Đương nhiên, đó cũng không phải vấn đề gì quá lớn.

Theo trung y đánh giá, hết thảy những loại bệnh ngoài da đều là bệnh nhỏ.

Bởi vì một khi bệnh đã biểu lộ ra ngoài, mà không phát ở bên trong, thì khẳng định là nó sẽ không tích lũy ở trong thân thể.

Cho nên, ở thời điểm chúng ta có bệnh ngoài da, tuyệt đối không được chữa lung tung, lại càng không được áp chế độc tố, từ đó bắt nó phải tích lũy vào trong thân thể.

Thoạt nhìn làn da bên ngoài bóng loáng, nhưng nếu ở bên trong tích lũy quá nhiều, lúc này mới dễ dàng sinh ra vấn đề lớn.

"Một tháng gần đây cô có ăn đồ cay nóng hay không?" Trần Khánh hỏi.

Phan Tịnh Tịnh lắc đầu: "Không có, thời tiết quá nóng, tôi sợ ăn lẩu sẽ nổi mụn càng nghiêm trọng hơn."

"À, vậy tình huống của cô hẳn là tỳ vị uẩn nhiệt, phong nhiệt khách tạo thành thổ cam với mí mắt, chỉ cần trừ phong thanh nhiệt, tháo hỏa giải độc, rất nhanh có thể ổn rồi." Trần Khánh nói.

Gì cơ?

O_o?

Phan Tịnh Tịnh hoàn toàn không nghe hiểu những gì Trần Khánh vừa nói.

Cái gì mà tỳ vị uẩn nhiệt?

Cái gì mà phong nhiệt khách với mí mắt?

Còn cái gì mà thổ cam?

Cam ở đây là cam gì chứ? [3]

[3] : Có rất nhiều bệnh đều có từ cam - 疳 bên trong. Ví dụ như tì cam 脾疳 (máu trắng kém mà tỳ rắn), cam tích - 疳積 (trẻ con ăn bậy sinh bệnh gầy còm), nha cam - 牙疳 (thối chân răng), hạ cam -下疳 …

Đây là lần đầu tiên Phan Tịnh Tịnh cảm thấy bản thân, một tiến sĩ văn học, lại kém trên phương diện tri thức dự trữ thế này.

"Ách, bác sĩ, anh có thể nói rõ ràng hơn một chút được không?" Phan Tịnh Tịnh hỏi.

Trần Khánh cười nói: "Ý tứ chính là, cái lẹo của cô chủ yếu là do nguyên nhân thời tiết, mà bản thân cô có chút can thấp tỳ hư, cho nên phong nhiệt mới tiến đến tỳ vị của cô, từ đó tấn công lên mắt, cũng chính là thứ mọc trên mắt cô đó. Và muốn chữa trị chỉ cần trừ sạch nhiệt độc, sau đó bệnh của cô sẽ tốt hơn rồi."

Từ sau khi cấp bậc biện chứng của Trần Khánh tăng lên, hắn ít khi dùng tới bắt mạch, chỉ cần dựa vào một chút vọng chẩn cũng tìm đủ dữ liệu để phân tích ra chứng bệnh của Phan Tịnh Tịnh rồi.

Đương nhiên, muốn làm được như thế cũng phải dựa trên một điều kiện tiên quyết.

Nếu không phải Trần Khánh đã biết được năm vận sáu khí năm nay từ trong miệng Dương Hữu Lâm, hắn cũng không thể đưa ra kết luận nhanh như vậy được, có lẽ vẫn phải bắt mạch một phen, hỏi ngũ tạng một chút, mới có thể xác nhận xem rốt cuộc là vấn đề nằm tại bản thân cô ấy, hay là do nhân tố bên ngoài gây nên.

"Thời tiết sao?" Phan Tịnh Tịnh không thể tưởng tượng nổi: "Chẳng lẽ không phải nhiễm trùng?"

Cô còn nhớ bác sĩ trong bệnh viện đã nói rất rõ ràng với cô rằng, cái lẹo này của cô là chứng viêm sinh mủ cấp tính, phần lớn đều do tụ cầu khuẩn bị lây nhiễm gây nên…

Nhưng vì sao khi tới gặp bác sĩ trung y ở nơi này, đối phương lại nói với cô rằng, nguyên nhân là ở thời tiết?

Thời tiết còn có thể làm cho thân thể cô ấy nhiễm trùng chăng?

"Đúng là bên trong tri thức của tây y, căn bệnh này là nhiễm trùng, nhưng nếu cô đến khám trung y, đương nhiên tôi không thể dùng cách giải thích của tây y để nói với cô rồi. Còn nữa, tôi cứ giả thiết cô đang bị nhiễm trùng nhé, vậy cái gì đã làm cô nhiễm trùng? Có phải là một loại nấm gì đó hay không? Nếu là nấm, có phải nó tồn tại bên trong không khí hay không? Thời tiết biến ảo, trong không khí sẽ sinh ra một vài thứ chúng ta không nhìn thấy, có phải thân thể sẽ sinh ra vấn đề hay không?"

"Lại ví dụ như, bên cạnh cô có người cao tuổi nào thi thoảng lại bị bệnh đau nhức do thời tiết hay không? Hoặc là cô từng nghe nói qua loại tình huống này cũng được. Thế loại bệnh này của bọn họ, có phải do thời tiết thay đổi khiến các khớp xương bắt đầu đau hay không? Mà gần như mỗi lần thời tiết biến đổi, bọn họ đều bị đau nhức, có đôi khi còn chuẩn hơn cả dự báo thời tiết nữa. Loại chuyện này có tính là do nguyên nhân thời tiết biến hóa hay không?"

Bình Luận (0)
Comment