Trước mắt Tô Thiên Long sáng ngời: "Giá trị thì đúng là giá trị, nhưng chủ nhiệm Tiết, vì sao anh lại khẳng định rằng chủ nhiệm Trần sẽ thắng?"
Tiết Thích Kiệt liếc mắt nhìn Trần Khánh bên trong phòng mạch, nói: "Nếu ngay cả loại trình độ trung y này cũng không thể nâng trung y viện đứng dậy, thì về sau không gian sinh tồn của trung y sẽ càng ngày càng nhỏ, anh và tôi còn cần thiết để tiếp tục nữa không?"
Ở trung y viện Giang Hạ, bác sĩ biết trung y cũng sẽ không khám chữa bằng trung y, bởi vì trình độ tiền lương vốn sàn sàn như nhau, thậm chí bác sĩ không khám chữa bằng trung y còn có tiền lương càng cao hơn những bác sĩ dùng trung y để khám chữa bệnh khác, bởi vì bọn họ kê thuốc tây cho bệnh nhân còn được thêm tiền trích phần trăm.
Còn trung y thì sao?
Nói thật, nếu không phải trong lòng vẫn còn điểm mấu chốt, Tiết Thích Kiệt cũng muốn kê thuốc tây.
Bởi vì kê thuốc Đông y chẳng kiếm được bao nhiêu tiền, nhất là không thể kiếm được tiền bỏ vào trong túi của mình.
Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao gã hoàn toàn không phản đối chuyện Khổng Học Quân đến trung y viện Giang Hạ này cải cách.
Chẳng qua lúc ban đầu, gã không rõ ràng lắm đến tột cùng là Khổng Học Quân chỉ đi lướt qua nơi này, hay là thực sự muốn dùng đến thủ đoạn chân chính, chờ sau khi xem hiểu được này một loạt những thao tác của đối phương, Tiết Thích Kiệt cũng hiểu được một điều rằng… Đây chính là một cơ hội, là cơ hội cho những người học trung y chân chính bên trong trung y viện như gã!
"Đi, chủ nhiệm Tiết, làm thôi, tôi và anh cùng nhau!"
...
Nha ~
Mệt nha! ! !
6 rưỡi tối, Trần Khánh kết thúc thời gian tọa chẩn.
Dù bên ngoài vẫn còn người xếp hàng, nhưng Trần Khánh lại thực sự không chống đỡ nổi rồi, chỉ có thể dặn dò bọn họ qua ngày kia lại đến, hôm nay thì thực sự là không thể, dù như thế nào hắn cũng không xem được nữa.
Sau khi những người bệnh này cất bước rời đi, Trần Khánh mới đưa mắt nhìn sang cửa phòng bên cạnh, chợt phát hiện Vương Xuân Lam cũng đang ngồi phịch trên bàn, rồi cứ hữu khí vô lực như vậy mà nằm úp sấp xuống.
"Bác sĩ Vương..." Trần Khánh hắng giọng hô một câu.
Vương Xuân Lam đang nằm lên trên bàn khẽ nhúc nhích một cái, mấy chữ Hán khô quắt chen nhau chui ra từ trong cổ họng: "Tiền không dễ kiếm nha..."
Lời này vừa ra, suýt chút nữa Trần Khánh đã bật cười thành tiếng.
"Chủ nhiệm Trần, chủ nhiệm Vương, uống miếng nước đi." Tuy hôm nay Lý Kim Phong không tọa chẩn, nhưng gã cũng đi theo Trần Khánh và Vương Xuân Lam chạy trước chạy sau, bận không ít viện.
Nhưng tình huống của gã còn tốt một chút, không hao phí quá nhiều tâm thần đi chẩn đoán bệnh như Trần Khánh.
"Không được, bây giờ tôi chỉ muốn nhanh chóng về nhà, nằm lên trên giường ngủ một giác thôi. Tôi về đây." Trần Khánh khoát tay.
"Nhưng mà chủ nhiệm Trần, anh còn chưa ăn cơm trưa đâu, nếu không ăn cơm xong lại trở về nhé?" Lý Kim Phong hỏi.
Đúng nha, đến lúc này, Trần Khánh mới nhớ ra mình đã bận rộn đến mức quên cả ăn cơm rồi.
Nhưng sau khi cơn đói qua đi, có vẻ như lúc này Trần Khánh cũng không muốn ăn lắm!
"Không có việc gì, lúc nào tôi đói bụng lại ăn sau, tất cả trở về đi thôi. Lý Kim Phong, hôm nay, cám ơn anh!" Trần Khánh cười nói.
"Đây là việc tôi phải làm mà." Lý Kim Phong cười nói.
"Nếu ngày mai không có việc gì, anh có thể đến Hán Y Đường tìm tôi!" Trần Khánh nói.
Trước mắt Lý Kim Phong lập tức sáng ngời, gã hiểu mình đánh cược không sai rồi!
"Được, ngày mai tôi nhất định sẽ đi qua."
Trần Khánh cười gật đầu, sau khi nói lời từ biệt cùng Lý Kim Phong và Vương Xuân Lam, hắn lập tức rời đi một mình, trở về nơi ở.
Vừa vào cửa, Trần Khánh đã trực tiếp nhào lên sô pha, sau đó, nằm im không nhúc nhích.
Thoải mái!
Quả nhiên, y điểm không dễ kiếm nha...
Hôm nay đúng là… móa nó quá mệt mỏi mà!
Trần Khánh có cảm giác, nếu mỗi ngày đều trôi qua như vậy, có khả năng là y thuật của hắn còn chưa đạt đến trình độ của những vị thần y cổ đại nhưng bản thân hắn đã xuống bên dưới gặp bọn họ trước rồi.
May mắn một tuần hắn chỉ qua bên kia ba ngày, vẫn là Triệu gia gia có tính toán trước.
Nhưng… nói đi cũng phải nói lại, vì sao giao diện thuộc tính không có thêm điểm thể lực nhỉ?
Chẳng lẽ nó sợ sau khi hắn có được thể chất của một siêu nhân, là có thể không chút cố kỵ mà quét y điểm?
Ai?
Nói đến giao diện thuộc tính, Trần Khánh lập tức bị chủ đề này gợi lên hưng phấn.
Hôm nay hắn đã bận việc cả ngày, hẳn là thu hoạch có thể vượt qua mong muốn?
Xem xét xem xét!
Kết quả là… ngay khi Trần Khánh ấn mở giao diện thuộc tính, ánh mắt hắn lập tức tập trung ngay tại thanh y điểm kia.
76.8! !
“Bành” một chút, Trần Khánh trực tiếp bắn thẳng người dậy từ dưới sô pha.
Móa ơi, một ngày khám chữa bệnh là y điểm sắp tròn tám mươi luôn!
Đây tuyệt đối là lập kỷ lực ghi chép y điểm của hắn ngay từ khi bắt đầu nha!
Trần Khánh còn nhớ ghi chép cao nhất lần trước vẫn là khi Hán Y Đường có nhiều người bệnh nắng nóng. Lần đó, hắn kiếm được hơn bốn mươi y điểm.
Mà hôm nay, con số này lại trực tiếp đạt tới hơn bảy mươi y điểm rồi.
Nếu đổi thành điểm thuộc tính, đó là hơn bảy ngàn điểm.
Sách sách sách, chỉ trong nháy mắt Trần Khánh đã cảm thấy bản thân giàu to rồi!
Như vậy, nên bắt đầu thêm từ đâu đây...
【 ký chủ: Trần Khánh 】
【 biện chứng: 1162/10000(Lô Hỏa Thuần Thanh)】
【 tứ chẩn: Vọng chẩn 237/1000(Đăng Đường Nhập Thất), văn chẩn 3/100(nhập môn), vấn chẩn 162/1000(Đăng Đường Nhập Thất), thiết chẩn 99999/100000(Đăng Phong Tạo Cực)】
【 đơn thuốc: 1149/10000(Lô Hỏa Thuần Thanh)】
【 châm cứu: Châm thứ 10292/1000000(Đăng Phong Tạo Cực), ngải cứu 100/100(Đăng Phong Tạo Cực)】
【 nắn xương: 1/100(nhập môn)】
【 xoa bóp bấm huyệt: 1162/10000(Lô Hỏa Thuần Thanh)】
【 Chúc Do Thuật: 0/100(nhập môn)】
【 kỹ năng: Linh Thức, Đắc Khí, Điều Thần, Quy Nhất, Quan Châm Hai Mươi Sáu Thứ, Thiêu Sơn Hỏa 2423/10000(cao cấp) Thấu Thiên Lương 2026/10000(cao cấp)】
【 y điểm: 76. 8(mỗi 0.1 y điểm có thể tăng lên 10 điểm thuộc tính)】
Châm thứ trong khoảng thời gian ngắn rất khó có bay vọt về chất, thêm này không cần thiết.
Hơn nữa, sau khi có kỹ năng bị động【 Quy Nhất 】 này, hắn cũng có thể thông qua châm thứ cách không trao đổi cùng ngũ tạng.
Như vậy dựa theo những gì hắn từng suy nghĩ lúc trước, lần này cứ tăng lên cơ sở chẩn đoán bệnh, mới là giải pháp tối ưu trước mắt.
Ánh mắt Trần Khánh lập tức tập trung vào hạng mục vọng chẩn.
Cứ chọn nó đi!
Trần Khánh khẽ động ý niệm, tất cả y điểm đều được thêm vào vọng chẩn.
【Vọng chẩn 7917/10000(Lô Hỏa Thuần Thanh) 】