Hệ Thống Trung Y (Bản Dịch Full)

Chương 317 - Chương 317 - Bọn Họ Muốn Cái Gì???

Chương 317 - Bọn Họ Muốn Cái Gì???
Chương 317 - Bọn Họ Muốn Cái Gì???

Nhưng nếu ngươi không hiểu âm dương, lại mù quáng đi kê đơn thuốc, rất có thể sẽ đề nghị bệnh nhân uống nhiều nước ấm.

Như vậy kết quả chính là, tuy bệnh nhân uống nước nóng, nhiệt độ kia tạm thời có thể ngăn khát, nhưng sau khi nước tiến vào cơ thể, bệnh nhân vốn bởi vì dương hư tân thiếu, còn cần tiêu hao lượng lớn dương khí để vận hóa bộ phận nước âm hàn này, thì dù người bệnh có uống thuốc, cũng sẽ không đạt được hiệu quả quá lớn.

Thậm chí có thể vì ngươi đánh lạc hướng, mà mỗi ngày bệnh nhân đều uống một vài ly nước nóng, làm cho vấn đề ban đầu vốn không nghiêm trọng, càng ngày càng chuyển biến xấu đi, cuối cùng trở thành càng uống càng khát.

“Hiểu rồi, cái kia, chủ nhiệm Trần, tôi có thể thỉnh giáo cạu một vấn đề hay không?” Cố Vũ hỏi.

“Anh nói đi.” Trần Khánh nói.

“Dựa theo lời cậu vừa nói, nước thuộc âm hàn, không thể uống nhiều, vậy sữa thì sao? Hình như nó cũng là thứ âm hàn, tôi thấy rất nhiều người từ nhỏ đến lớn đều uống sữa, mà không thấy bọn họ có chuyện gì cả.” Cố Vũ nói.

“Hình như là vậy, tôi đọc 《 Thiên Kim Yếu Phương 》thấy bên trên còn dùng sữa làm thuốc, nói nó là vật đại bổ. Ở thế kỷ trước, đại đa số người Phù Tang bên kia đều là bí đao lùn, nghe nói chính vì uống sữa nên hiện giờ bọn họ mới cao lên.” Hạ Mẫn nói.

“Đúng, tôi cũng đọc được thông tin đó, nhưng trên mạng có rất nhiều bác sĩ trung y đều nói không thể uống được.” Cố Vũ nói.

Trần Khánh cười cười: “Có thể uống, vì sao lại không thể?”

“Thật sự có thể?” Cố Vũ kinh ngạc nói.

Trần Khánh nói: “Dù sao thứ anh uống cũng không phải là sữa thật.”

“Ách... Chủ nhiệm Trần, ý anh nói là những loại sữa kia đều là sữa giả sao?” Cố Vũ nói.

Trần Khánh buông tay: “Cũng không đến mức như vậy. Là loại sữa mà tôi nói không giống với loại sữa mà anh nghĩ. Phải biết rằng, ba thứ cùng được gọi là sữa, nhưng sản phẩm sữa sau khi được gia công, sữa do nhà xưởng kích thích thúc giục rời khỏi nhũ bò, cùng với sữa bò tiết ra bình thường, đều khác nhau.”

“Đúng là loại sữa do bò tiết ra bình thường chính là vật đại bổ, nhưng nó thuộc dạng tăng âm, bình thường chỉ cho trẻ con uống, bởi vì trẻ con đủ dương khí, có thể tiêu hóa sữa. Vừa rồi Hạ Mẫn có nói người ta còn dùng sữa làm thuốc, kỳ thật bọn họ dùng nó cho những em bé vừa sinh ra đã cực kỳ thiếu dinh dưỡng, ở hoàn cảnh cổ đại kia, rất nhiều người cơm cũng không có mà ăn, thì đương nhiên sữa là vật đại bổ.”

“Nhưng hiện tại, phần lớn con người đều thừa dinh dưỡng, hơn nữa mùa hè có điều hòa, mùa đông có hệ thống sưởi ấm, ra khỏi xe có xe đón xe đưa, dương khí vốn không đủ, còn đi uống sữa tư âm, trong thân thể dư thừa một đống chất dinh dưỡng chồng chất lên không có dương khí vận hóa… Loại tình huống như vậy làm sao có thể được?”

“Cho nên, điều này thể hiện tầm quan trọng của tư duy biện chứng, chúng ta chỉ chú ý đến sự cân bằng, không chú ý ngoại vật rốt cuộc là tốt hay xấu, thì dù nó đúng là thứ đại bổ, nhưng chúng ta vốn không cần, mà anh cứ cưỡng ép phải ăn vào, thì đó chính là có hại. Các anh đã hiểu chưa?”

“Về phần hai người nói đến người Phù Tang cao bởi vì bọn họ uống sữa. Tôi đề nghị hai người nên học lại lịch sử cận đại của Hoa Hạ, xem điều kiện sống của bọn họ trở nên tốt hơn rốt cuộc là bởi vì sữa, hay là vì đã cướp đủ tài phú vật chất, hoàn thành tích lũy ban đầu của công nghiệp hóa, từ đó nâng cao chất lượng cuộc sống của cả dân tộc?”

Cũng đúng nha!

Hai người Hạ Mẫn chợt phát hiện đúng là bọn họ đã đi lầm đường rồi. Hoặc là nói… luôn luôn bị người khác dắt mũi kéo đi!

Người ta nói thứ này tốt, thì phải là tốt, người ta nói ngươi thiếu thứ này, ngươi liền thiếu thứ này.

Bọn họ chỉ cần nghe mà không hề suy nghĩ một chút xem, thứ này tốt nhưng ta ăn vào nhất định sẽ có ích sao?

Cơ thể ta thiếu canxi, thì ta bổ sung canxi, nhưng cơ thể thực sự có thể hấp thụ được hay không?

Nếu là một người chưa từng học qua trung y, về tình còn có thể tha thứ, nhưng đối với những người đã học qua trung y, mà trong đầu vẫn còn loại tư tưởng này, đúng là có học mà chẳng học được cái gì.

Tới hiện giờ, sau khi nghe Trần Khánh giảng giải như vậy, bọn họ lại có cảm giác âm dương của trung y rất là đơn giản.

“Lợi hại. Đúng là tư duy biện chứng của chủ nhiệm Trần vận dụng quá tốt, lần sau khi tôi lướt video, cũng viết lời nói của anh vào tranh luận với bọn họ.” Cố Vũ cười nói.

Hạ Mẫn khoát tay áo: “Đừng, bằng không người ta sẽ nói anh là 1450, ngăn cản mọi người ăn thịt trứng sữa.”

Trần Khánh không hiểu Hạ Mẫn đang nói cái gì: “Có ý gì?”

Hạ Mẫn giải thích: “Chính là có người xuyên tạc một vài lời nói của trung y trên mạng, bọn họ nói sở dĩ trung y không cho mọi người uống sữa, chính vì muốn ngăn cản mọi người ăn thịt trứng sữa, đoạn tuyệt khả năng chúng ta trở thành một dân tộc cường tráng, có cùng một cái đức hạnh với những thế lực ngoại quốc thẩm thấu vào truyền thông từ mấy năm trước.”

Cố Vũ gật đầu nói: “Đúng, rất nhiều người còn làm video check in, mỗi ngày đều uống sữa ăn thịt ăn trứng gà, sau đó châm chọc trung y.”

Trần Khánh dở khóc dở cười: “Anh ta không biết đạo lý hăng quá hóa dở sao… Hơn nữa, nếu thật sự suy nghĩ cho dân tộc Hoa Hạ như vậy, tại sao không tiết kiệm tiền, trợ giúp một vài trẻ em nghèo khó hiện tại còn chưa được ăn được thịt trứng sữa? Đúng là những đứa trẻ kia nên được bổ sung, rõ ràng bọn họ có điều kiện vật chất này còn làm như vậy, vừa lãng phí tiền bạc lại tổn hại sức khỏe, đây là muốn cái gì chứ?”

Cố Vũ bĩu môi: “Muốn lưu lượng, muốn trở thành người nổi tiếng trên mạng, muốn kiếm tiền.”

Trần Khánh lắc đầu, đúng là hắn không thể lý giải nổi rốt cuộc những người như vậy đang suy nghĩ cái gì trong đầu.

“Được rồi, nếu hai người đã hiểu được tầm quan trọng của tư duy biện chứng, như vậy kế tiếp tôi sẽ nói cho hai người biết nên học trung y như thế nào. Đầu tiên cần phải học châm cứu, thông qua châm cứu đi nhớ kỹ huyệt vị kinh mạch, hiểu rõ tác dụng của kinh mạch và huyệt vị, như vậy hai người sẽ có một quan niệm chỉnh thể về cơ thể con người.”

Bình Luận (0)
Comment