Hệ Thống Trung Y (Bản Dịch Full)

Chương 364 - Chương 364 - Cũng Không Phải Họ Không Muốn Sinh Con!!!

Chương 364 - Cũng Không Phải Họ Không Muốn Sinh Con!!!
Chương 364 - Cũng Không Phải Họ Không Muốn Sinh Con!!!

Nhưng ngược lại, một khi đã tranh thủ được địa phương ủng hộ rồi, thì tiến trình đưa trung y dược tiến vào trung tiểu học chẳng những thuận lợi vô cùng, còn có thể phát huy ra tác dụng vượt xa những gì bọn họ tưởng tượng trước đây.

Nói không chừng trong tương lai, bọn họ có thể chân chính thông qua một địa phương nhỏ như phủ Giang Hạ này, để thay đổi địa vị của trung y trong giới y học hiện đại.

Đương nhiên, đây chỉ là một loại khả năng thôi!

Trước khi chưa thực hiện, hết thảy mọi quá trình đều có biến số.

"Thầy, con biết, con nhất định sẽ hoàn trả nhân tình này." Khổng Học Quân nói.

Quách Bạch Gia cười cười gật đầu, sau đó nói: "Giờ con đưa ta đến Hán Y Đường. Ta tìm Triệu lão đệ tự ôn chuyện, các con không cần đi theo đâu."

Hồ Phỉ quay đầu lại nói: "Thầy, chuyện này..."

Quách Bạch Gia biết ý tứ của Hồ Phỉ, bởi vậy không đợi đối phương nói xong đã trực tiếp cắt ngang:"Bảo con đừng đi theo thì đừng đi theo, nói nhiều như vậy làm gì? Con nhìn ta giống một người sắp chết đến thế hả?"

Hồ Phỉ nhíu mày, khuyên nhủ: "Thầy, ôn chuyện thôi mà, cùng lắm thì con đến Hán Y Đường đứng bên ngoài chờ thầy cũng được. Thầy không cho con đi theo, con lo lắng."

Quách Bạch Gia nói: "Không được."

Khổng Học Quân kỳ quái hỏi: "Thầy, Hồ sư huynh vẫn một mực đi theo bên người thầy, vì sao đột nhiên thầy lại không cho Hồ sư huynh đi theo vậy?"

Quách Bạch Gia lập tức nói, tựa như một đứa nhỏ bướng bỉnh: "Là thằng nhóc này quá mức dong dài. Lúc bà bạn già của ta còn sống cũng không nói nhiều như nó, không cho nó đi theo, để ta được thanh tịnh một ngày, thế cũng không được hay sao?"

Khổng Học Quân hé miệng cười, lại thoáng liếc mắt nhìn Hồ Phỉ một cái.

Quả thật, tính cách của vị Hồ sư huynh này có chút lải nhải giống mấy bà mẹ già.

"Vậy được, vừa vặn mấy ngày nay con có chút bận rộn, Hồ sư huynh, anh qua giúp em đi, dù sao trong Hán Y Đường cũng có Triệu lão." Khổng Học Quân nói.

Hồ Phỉ rất không tình nguyện, nhưng cũng chỉ có thể nghe theo lời thầy an bài. Trên thực tế, đã cũng không phải lần đầu tiên.

Không bao lâu sau, chiếc xe dừng lại ngoài cửa Hán Y Đường.

Không đợi Hồ Phỉ xuống xe mở cửa, Quách Bạch Gia đã tự mình đẩy cửa đi xuống dưới rồi.

Thoạt nhìn bộ thân thể sắp tám mươi của ông cũng chẳng khác gì người mới hơn sáu mươi tuổi.

Vừa xuống xe, bọn họ đã nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đang đứng ngoài cửa Hán Y Đường.

Thật bất ngờ vì người nọ lại là Triệu Ninh Quân.

"Sao không cho học trò của ông đi theo?" Sau khi Triệu Ninh Quân nhìn thấy Quách Bạch Gia xuống xe, còn hai đứa học trò của ông ấy lại lái xe rời khỏi, không nhịn được, lập tức mở miệng nói.

Ông ấy còn nhớ bên cạnh Quách Bạch Gia vẫn luôn có một đứa học trò tên là Hồ Phỉ đi theo. Hai thầy trò nhà bọn họ đồng hành đã ngót nghét cả chục năm rồi.

"Tôi đến đây có việc gì khác đâu, để cho thằng nhóc đó đi theo làm gì? Lại nói, nó cũng trưởng thành rồi, cứ mãi đi theo một lão già như tôi cũng chẳng hay ho lắm." Quách Bạch Gia cười nói.

Ánh mắt Triệu Ninh Quân ngưng lại, ông ấy đưa mắt nhìn từ trên xuống dưới, đánh giá Quách Bạch Gia vài lần, sau khi xác định được đối phương hoàn toàn không có bệnh tật gì, liền mở miệng nói: "Được rồi, chúng ta vào đi thôi, lần này ông định ở lại Giang Hạ bao lâu?"

Quách Bạch Gia cười nói: "Việc làm xong là đi."

Hai người đi vào đại sảnh, rất nhanh đã tới hành lang phòng khám bệnh.

Triệu Ninh Quân hỏi: "Tôi nghe Tiểu Khánh nói, trên mạng có một nhóm người đang bôi nhọ ông, ảnh hưởng có lớn hay không?"

Quách Bạch Gia tùy tiện nói: "Nói ảnh hưởng không lớn là giả, nhưng sau khi người trong nhà tôi thay đổi một loạt điện thoại di động, về cơ bản cũng chẳng còn chuyện gì nữa. Có điều, vì chuyện này mà chuyện bình xét chức danh của con cháu nhà tôi phải hoãn lại, nhưng trì hoãn một chút mà thôi, kiểu gì cũng được bình xét."

Quả nhiên, dư luận vẫn mang đến một chút hiệu quả.

Chẳng qua nhân mạch của Quách Bạch Gia đủ cứng, hơn nữa bản thân ông ấy cũng không có tai tiếng gì, cho nên mặc kệ người trên mạng đưa ra yêu sách ra sao, ảnh hưởng chân thật đến ông ấy cũng tương đối hữu hạn.

Triệu Ninh Quân nói: "Tôi rất tò mò, nhóm người quyết sách trong giới y học vốn không có trung y, rốt cuộc là ông đã làm cách nào để đưa được trung y dược tiến vào trung tiểu học vậy? Đừng có đề cập đến nhân mạch trước mặt tôi, ở trước mặt lợi ích tuyệt đối, nhân mạch cũng không tác dụng quá lớn đâu."

Quách Bạch Gia cười nói: "Ông quá coi thường tầm nhìn xa của nhóm người lãnh đạo cao nhất Hoa Hạ rồi đó, kỳ thật từ lúc số lượng trẻ nhỏ mới sinh của quốc gia chúng ta giảm mạnh, đất nước đã bắt đầu trọng điểm nghiên cứu về trung y rồi."

"Nói thật, hiện tại áp lực của người trẻ tuổi quá lớn. Cũng không phải bọn họ không muốn sinh con, mà ngay cả chuyện kết hôn, không đúng, là yêu đương, bọn họ cũng không muốn nữa.”

“Từ sau khi đời sống vật chất trở nên phong phú, thứ mà nó mang đến chính là chi phí sinh hoạt gia tăng, chi phí giáo dục gia tăng, chi phí chữa bệnh gia tăng, thậm chí là sau khi chết, một nấm mồ cho bản thân cũng tốn mấy ngàn tới hơn mười ngàn tệ mới mua được."

"Lấy ví dụ như đứa cháu nhà tôi đây, đã ba mươi mấy tuổi, còn chưa chịu kết hôn. Ba mẹ nó vô cùng sốt ruột, nhưng ông đoán xem, nó đã nói cái gì? Nó nói là từ nhỏ đã học tập y đức khiến cho nó không dám tham nửa phân tiền không thuộc về mình từ trên người bệnh nhân. Nếu cứ như vậy, cứ cho tiền lương hàng tháng của nó cũng đủ nuôi sống người một nhà, nhưng sau khi sinh con, nếu muốn đứa nhỏ được học tại trường tốt hơn, thì nhất định phải có nhà ở trong khu học [1]. Mà hiện tại, một gian nhà ở trong khu học tại Dự Châu có giá tới hai triệu tệ, còn là có giá mà không có hàng. Hơn nữa, mua nhà ở trong khu học còn phải lên lớp huấn luyện.”

“Tại Dự Châu, nếu cha mẹ muốn tỉ mỉ bồi dưỡng một đứa nhỏ đến đại học, thì ở thời điểm hiện tại, ít nhất cũng phải tiêu vài triệu tệ cho nó. Cho nên, đứa cháu nhà tôi nó sợ, nó sợ về sau mình không thể cho con cái có được tương lai càng tốt đẹp hơn."

[1] : nhà ở của khu học chính là những ngôi nhà nằm trong một khu học ở Trung Quốc cho phép học sinh nhập học miễn phí đến trường gần nhất. Học sinh tận dụng nhà của khu học chánh có thể vào trường gần nhất mà không cần thi.

Bình Luận (0)
Comment