Hệ Thống Trung Y (Bản Dịch Full)

Chương 368 - Chương 368 - Nội Quan!!!

Chương 368 - Nội Quan!!!
Chương 368 - Nội Quan!!!

"Quách lão, kỳ thật lần trước khi ông tọa đàm, cháu đã muốn hỏi ông một vấn đề rồi, nhưng bởi vì lúc ấy Triệu gia gia quá tức giận, suýt chút nữa đã cãi nhau với ông, mà cháu lại bị bản《 Khí Thể Nguyên Lưu 》 của ông hấp dẫn, nhất thời đã quên không nói đến." Trần Khánh ngượng ngùng nói.

"Hả? Vấn đề gì? Cháu nói ta nghe một chút." Quách Bạch Gia cười tủm tỉm nói.

"Chính là… ông cho rằng kinh mạch huyệt vị của chúng ta được biết đến như thế nào?" Trần Khánh hỏi.

Nghe được vấn đề này, bỗng nhiên Quách Bạch Gia lại cất tiếng cười to lên.

Chuyện này làm Trần Khánh có chút ngơ ngác, chẳng lẽ vấn đề mà hắn hỏi quá mức ngốc nghếch sao?

Một lát sao, vẻ mặt Quách Bạch Gia dần dần bình tĩnh trở lại, ông ấy cười tủm tỉm nhìn về phía Trần Khánh, trong đôi mắt lóe lên một chút tình cảm khác lạ, nói: "Cháu biết không, năm đó ở thời điểm ta học tập trung y cùng thầy, vấn đề đầu tiên mà ta hỏi cũng chính là câu này."

Khó trách… Đến đây, cuối cùng Trần Khánh cũng hiểu được vì sao bỗng nhiên Quách Bạch Gia lại bật cười.

Trần Khánh lập tức hỏi: "Vậy đạo gia kia nói như thế nào ạ?"

Quách Bạch Gia cười tủm tỉm nói: "Ông ấy trả lời ta đúng hai chữ, đó là nội quan."

Thật sự là nội quan sao?

Nhưng con người bình thường làm sao có thể nội quan được?

Dùng thần thức xem hả?

Xin đó, đây là hiện thực nha, không phải tiểu thuyết đâu.

Nếu con người thật sự có thể nội thị kinh mạch khí huyết của bản thân, thì đối phương có còn là con người nữa không?

Phải là Thần tiên mới đúng!

Thấy Trần Khánh nghe xong câu trả lời của mình, lại im lặng hồi lâu, nhíu mày không nói, khóe miệng Quách Bạch Gia không khỏi cong lên.

Phải biết rằng, năm đó khi ông ấy nghe được câu trả lời thuyết phục này, thái độ cũng giống với Trần Khánh hiện giờ, à không đúng, là nghi hoặc hơn hắn hiện tại rất nhiều.

Khi đó, ông ấy cho rằng kinh mạch huyệt vị là được giải phẫu ra mới thấy, còn trước kia khẳng định là cổ nhân đã trải qua rất nhiều lần thí nghiệm trên cơ thể con người rồi, mới đưa ra được kết quả như vậy, dù sao ở xã hội phong kiến, mạng người cũng chẳng đáng giá gì.

Nhưng về sau này, không học tập sâu hơn về trung y, cũng như hiểu biết thêm một chút về lịch sử, ông ấy mới biết được rằng Hoa Hạ là vĩnh viễn cũng không thể kiêu ngạo đến mức làm thí nghiệm quy mô lớn trên cơ thể con người.

Bởi vì từ xưa đến nay, tóc da thân thể vốn thuộc về cha mẹ, ngay cả cạo đầu cũng là một loại hình pháp có tên là khôn hình (hình phạt cạo trọc đầu), càng đừng nói đến chuyện giải phẫu cơ thể con người.

Một khi làm như vậy mà bị phát hiện, chỉ sợ người thực hiện khó tránh khỏi bị tử hình tại chỗ.

Như vậy, người thời xưa biết tới kinh mạch huyệt vị nhưng không dựa vào giải phẫu, vậy bọn họ dựa vào cái gì? Chẳng lẽ thật sự dựa vào nội thị hay sao?

"Quách lão, đạo gia có nói là vì sao không?" Trần Khánh hỏi.

Quách Bạch Gia lắc đầu: "Lúc ấy ta mới nhập môn, thầy vẫn chưa giảng giải cho ta những điều này. Thầy nói với ta rằng, cứ tin đi, tin xong rồi học, học xong lại dùng, sử dụng tốt, hãy trở về đặt hỏi, như vậy ta mới có thể chân chính hiểu được vấn đề này. Chỉ tiếc khi con đường học hành của ta có chút thành tựu, còn chưa kịp tới thỉnh giáo lão nhân gia, thầy đã mọc cánh thành tiên rồi."

"Nhưng lão nhân gia đã đúng. Bởi vì sau khi ta chân chính học được, mặc dù không hỏi, nhưng có một số việc ta cũng có thể biết được một hai. Và đây cũng là nguyên nhân vì sao ta luôn tin tưởng vững chắc rằng kinh mạch huyệt vị do nội quan mà đến!"

Trần Khánh vô cùng hưng phấn, nói: "Quách lão, vậy ông mau nói cho cháu nghe một chút đi."

Quách Bạch Gia nhìn thấy dáng vẻ giống như đói khát của Trần Khánh, cũng không định giấu giếm hắn.

Nói gì thì nói, trình độ hiện tại của Trần Khánh đã không thấp, biết những thứ này chẳng những không làm ảnh hưởng đến hắn, ngược lại còn có thể khiến cho hắn hiểu biết rõ ràng hơn về trung y.

"Kỳ thật trung y thời cổ cũng có giải phẫu học, chẳng qua giải phẫu học của chúng ta không giống với Tây phương. Trung y giải phẫu chính là một phương thiên địa này và vũ trụ nằm ngoài thiên địa."

"Tây y càng chú trọng hơn đến thế giới vi mô, mà trung y, từ khi sinh ra tới nay, đều lấy thế giới vĩ mô là chủ. Ví dụ như mặt trời và mặt trăng, hai viên tinh cầu này mỗi thời mỗi khắc đều ảnh hưởng đến âm dương khí thân thể trong chúng ta, cháu nói xem, luận điểm này có đúng hay không?"

"Khoa học hiện đại quan sát thấy sao Mộc, sao Hỏa, sao Thổ, sao Kim, sao Thuỷ, chúng nó lớn hơn mặt trời vô số lần, nhưng cháu nói xem, vì sao chúng nó không thể ảnh hưởng đến thân thể chúng ta? Nếu chúng nó có thể, thì vì sao những ngôi sao trên trời kia lại không thể?"

"Lại nói, nếu chúng nó đều có thể ảnh hưởng tới tình trạng thân thể chúng ta, như vậy đến tột cùng là ảnh hưởng như thế nào? Chúng sẽ lưu thông một loại khí năng lượng giống hệt mặt trời mặt trăng ư? Như vậy khí này đi vào trong thân thể chúng ta như thế nào? Đi vào từ đâu? Đi vào khi nào? Vận hành ở đâu?"

"Cả cháu với ta đều biết rõ về hai mươi bốn tiết, đó là loại thời tiết đặc biệt mà sau khi cổ nhân quan sát các ngôi sao trên bầu trời đã tìm ra. Tác dụng của chúng nó là chỉ đạo nhà nông canh tác không phát sinh sai lầm. Nó cũng giống như Tử Ngọ Lưu Chú, chỉ quá trình khác nhưng có cùng công dụng. Nếu nói như vậy, đây có được xem là một loại năng lực hay không? Nghĩa là cổ nhân thật sự nắm giữ một loại năng lực giống như quan sát tinh tượng để quan sát lộ tuyến di chuyển cùng với vị trí của khí do những ngôi sao trong vũ trụ phát tán ra, và tiến vào bên trong cơ thể con người?"

Trần Khánh rơi vào trầm tư.

Đúng là Tử Ngọ Lưu Chú rất thần kỳ, kinh mạch huyệt vị tùy thời gian mà sinh ra mạch tượng vượng, chờ đến đúng giờ đó, lại đi trị liệu kinh mạch huyệt vị tương ứng, là có thể mang đến hiệu quả trị liệu mạnh hơn vài lần so với bình thường.

Nếu cách nói của Quách lão là đúng, như vậy có phải, tại một canh giờ nào đó khi bác sĩ trị liệu cho người bệnh thì các vì sao trong vũ trụ cũng phát ra loại khí tương ứng để trợ giúp người bệnh khôi phục hay không?

Bình Luận (0)
Comment