Ninh Hải Yến vội vàng nói: “Chúng tôi nguyện ý, bác sĩ Trần, cậu nói chữa như thế nào thì cứ chữa như thế đó đi.”
Nếu Trần Khánh nói hắn có thể thử, chẳng phải hắn đang muốn bày tỏ rằng bệnh của mẹ chị ấy vẫn còn hy vọng hay sao?
Đứng trước một cơ hội hiếm có như vậy, làm sao Ninh Hải Yến còn dám do dự nữa?
Trần Khánh gật đầu: “Trước khi điều trị, tôi sẽ lập một bảng kế hoạch chế độ ăn uống hàng ngày cho mẹ chị, không được ăn trứng sữa và hoa quả nữa, mỗi sáng bác đều phải ăn cháo, buổi trưa ăn cơm bình thường, buổi tối tôi sẽ viết cho chị phương thức nấu Tứ Thần Thang [1] cho bác ăn.”
[1] : Tứ Thần Thang: chỉ dùng phục linh, hoài sơn, hạt sen và hạt súng (hoặc ý nhân), tụ tập cùng một chỗ, tương hỗ bổ sung cho nhau, chế thành nước canh. Loại nước canh này có tác dụng dưỡng nhan, giải nhiệt, lợi tiểu...
Hả?
Ninh Hải Yến kỳ quái mở miệng nói: “Cái đó, bác sĩ Trần, sau khi mẹ tôi mổ, bà cũng đã trải qua quá trình trị bệnh bằng hóa chất, khiến cho sức đề kháng rất kém, bác sĩ nói nếu không bổ sung protein, bà sẽ mắc bệnh khác nữa.”
Trần Khánh tận tình giải thích: “Hiện giờ tôi đang chữa trị cho bác, cho nên chị cứ tin vào phương án trị liệu của tôi trước đi, cố gắng kiên trì một thời gian nữa, nếu như tình trạng của bác không có chuyển biến tốt đẹp, đến lúc ấy, chị hãy quay lại nghi ngờ tôi sau. Còn hiện tại, tôi vừa bắt đầu điều trị, chị đã nghi ngờ rồi, thì làm sao chị có thể làm cho tôi tin tưởng rằng chị và mẹ của chị sẽ tuyệt đối tuân thủ lời dặn của bác sĩ đây? Nếu hai người không làm theo lời tôi dặn, đến lúc đó quá trình chữa trị không mang tới hiệu quả, lỗi sẽ thuộc về ai?”
Trần Khánh cũng không còn cách nào khác, hắn biết mình chỉ nói hai, ba câu rất khó giải nghĩa được điểm lợi và hại của loại vật phẩm protein này cho Ninh Hải Yến biết.
Đúng là protein có thể cải thiện sức đề kháng của bệnh nhân, nhưng mấu chốt là, các tế bào ung thư cũng ăn thứ này nha.
Nói đơn giản thế này, khi ngươi điên cuồng bổ sung protein, protein đi vào trong cơ thể, nhưng không đợi cho cơ thể hấp thụ, các tế bào ung thư đã ăn trước rồi, thì rốt cuộc bổ sung protein là chữa bệnh hay là giết người?
Thành phần, thành phần, nếu tập trung quá mức vào các thành phần, thường có xu hướng bỏ qua những điều quan trọng.
Cũng giống như nhiều người nói rằng, tinh trùng và sữa bò có thành phần giống nhau, chúng đều là protein. Bởi vậy sau khi một người nào đó tương tác quá nhiều, dẫn đến thiếu hụt tinh trùng, chỉ cần uống sữa là có thể được bổ sung trở lại.
Nhưng sữa có thể kết hợp với trứng để tạo ra một sinh mệnh mới hay không?
Đương nhiên là không rồi!
Thứ đồ chơi kia chính là tinh hoa cả đời của cơ thể con người, nó không chỉ mang theo thành phần vật chất, mà còn ghi chép cả tin tức sinh mệnh nữa.
Đương nhiên không phải cứ uống sữa là có thể bù đắp được rồi!
“Ách, được rồi, tôi nghe lời bác sĩ Trần.” Ninh Hải Yến cảm thấy lời Trần Khánh nói rất có lý.
Hơn nữa, nếu bọn họ đã quyết định thay đổi một vị bác sĩ khác, cũng tương đương với thay đổi một quá trình điều trị khác, hai bên có phương thức điều trị không giống, đương nhiên cũng có đạo lý khác nhau.
Cô ấy không hiểu y học, vẫn nên ngoan ngoãn nghe lời sẽ tốt hơn.
Nhưng không thể uống sữa bò… rốt cuộc có đúng hay không?
Khoan đã, làm sao hắn biết mỗi ngày mẹ cô ấy đều uống sữa bò ăn trứng gà chứ?
Đến tận lúc này, Ninh Hải Yến mới phản ứng lại, rõ ràng là từ khi cô ấy bước vào phòng khám, vẫn chưa từng nói ra mấy thứ này mà?
Chẳng lẽ đối phương chỉ vẻn vẹn dùng ngón tay ấn nhẹ vào cổ tay mẹ cô một cái, sau đó đã biết mỗi ngày bà ấy ăn cái gì rồi?
Trời đất! Chuyện này quá thần kỳ!
Trong lòng Ninh Hải Yến lập tức rung động không thôi.
Được rồi!
Tuyệt đối phải tin tưởng vào vị bác sĩ này!
“Hiện tại tôi sẽ châm cứu cho mẹ chị một chút, sau đó, trên đây có một đơn thuốc Đông y thực tỳ và lượng nguyên liệu Tứ Thần Thang đủ dùng cho bảy ngày, sau khi chị quét mã, hãy đến hiệu thuốc để lấy nhé.” Trần Khánh nói.
“Vâng, được rồi.” Ninh Hải Yến vội vàng thanh toán, sau đó cầm hóa đơn thuốc rời khỏi phòng khám.
Trần Khánh dìu mẹ cô ấy nằm lên chiếc giường nhỏ.
Cái gọi là chữa can trước thực tỳ kia, có thể hiểu đơn giản là muốn ngăn chặn các tế bào ung thư hoàn toàn chiếm lĩnh gan, Trần Khánh cần phải bảo hộ tỳ thổ trước.
Kỳ thật phương thuốc thực liệu Tứ Thần Thang vừa được Trần Khánh kê cho bệnh nhân này chính là một phương thuốc thực tỳ đơn giản. Nó vừa rẻ lại rất dễ dùng.
Kể cả không bị bệnh ung thư, thì những người thường xuyên thức khuya hoặc tỳ vị không thoải mái cũng có thể uống vào được, nó rất tốt cho sức khỏe.
Về phần một phương thuốc khác, đó là phương thuốc chữa đại tràng. Bởi vì một khi các tế bào ung thư bắt đầu làm tổn thương gan, độc tố không được bài tiết, sẽ tích lũy trong cơ thể.
Một khi đại tràng thông suốt, độc tố được bài tiết ra ngoài, như vậy có thể giảm bớt gánh nặng giúp gan.
Kết hợp cả hai phương thuốc này, nó sẽ giúp lục phủ ngũ tạng ức chế, kiềm hãm quá trình khuếch tán và tăng trưởng của tế bào ung thư.
Sau đó, hắn sẽ bắt đầu xuống tay từng bước.
Bước đầu tiên, cắt đứt dinh dưỡng và nước của nó!
Sở dĩ các tế bào ung thư cứ liên tục tăng trưởng và khuếch trương trong thân thể chúng ta như vậy, nguyên nhân căn bản nhất chính là môi trường và thực phẩm xung quanh, thích hợp cho nó sinh tồn.
Nói chính xác hơn, môi trường kia là hàn thấp, còn thực phẩm kia là dinh dưỡng và nước.
Tại sao trong này còn có nước?
Bởi vì nước sinh vạn vật, các tế bào ung thư không thể sống mà không có nước.
Nhưng nhu cầu về nước của nó và các tế bào bình thường khác, lại không giống nhau.
Những tế bào bình thường cần nước hóa khí, mà các tế bào ung thư lại cần nước lạnh.
Thứ nước lạnh này được hình thành như sau, khi nhiệt độ của ruột non không đủ, lại hấp thụ quá nhiều nước, dương khí không thể khí hóa lượng nước này, khiến cho nó lắng xuống. Loại nước lắng xuống này chính là thứ mà các tế bào ung thư yêu thích.
Về phần dinh dưỡng, không cần phải nghi ngờ, các tế bào ung thư kia sẽ ăn những loại dinh dưỡng dư thừa, đặc biệt là dinh dưỡng thuần túy.