Chương 1028: Tặng bảo Thiền Dực Y!
Chương 1028: Tặng bảo Thiền Dực Y!Chương 1028: Tặng bảo Thiền Dực Y!
Cho dù là hồi ức tốt đẹp hay ký ức như ác mộng, đó vốn là một bộ phận thuộc về tính mạng của mình. Hôm nay lại mất đi quỷ dị như vậy, Tiêu Dương cảm thấy vô cùng lo lắng, muốn tìm lại phần trí nhớ này.
- Nhưng ngươi phải hiểu rõ, đại não con người là vùng cấm. Nếu ngươi nhất định muốn khôi phục phần trí nhớ này, có lẽ không thể thành công, hơn nữa... Còn có khả năng xóa hết các trí nhớ còn lại đi. Thậm chí càng nghiêm trọng hơn, đại não tê liệt...
Vân Tiểu Soái báo tình huống xấu nhất cho Tiêu Dương.
Đôi mắt Tiêu Dương nhìn chằm chằm vào Vân Tiểu Soái, thái độ vô cùng kiên định, gật đầu nói:
- Ta hiểu rõ. Nhưng Vân huynh đệ, ngươi cứ cố hết sức một lần xem.
Có thể liếc mắt một cái thấy bản thân thiếu mất một đoạn trí nhớ, Tiêu Dương không chút nghi ngờ y thuật của vị Vân Tiểu Soái trước mắt này. Là nam hộ lý đứng đầu tập đoàn Đại Đường, nói vậy cũng không phải chỉ là nói khoác.
- Ngươi dám buông tay cho ta điều trị? Chúng ta mới gặp mặt lần đầu tiên, ngươi không sợ ta hại ngươi sao?
Vân Tiểu Soái hỏi một tiếng.
Lúc này Bạch Húc Húc giống như gặp được tri kỷ, không nhịn nổi cất tiếng hỏi:
Vân Tiểu Soái vừa dứt tiếng, lập tức Bạch Húc Húc dùng ánh mắt cổ quái nhìn gã. Nửa ngày sau, Bạch Húc Húc mới nói vẻ thấm thía, vỗ vỗ vai Vân Tiểu Soái:
- Ngươi đúng là rất giống lão đại của ta.
- Chắc hẳn các ngươi đã nghe qua tên y, Đường Hạo.
- Hơn nữa, ta tin tưởng vào ánh mắt của mình.
- Thật không ngờ khuôn mặt đôn hậu này của ngươi còn ẩn chứa một mặt giảo hoạt như vậy đó.
- Dùng người thì không nghi ngờ, nghi người thì không dùng.
- Tiểu Soái à, ta nghĩ chắc người muốn nhận Đường Hạo làm lão đại ở Thần Linh Cảnh Địa không một vạn thì cũng phải có tới tám ngàn. Người ta là đệ nhất trên Chiến Điểm Bảng mà. Nếu không thì nói thật một chút đi. Thật ra ta cũng đến tuổi làm lão đại rồi đó.
Vân Tiểu Soái ngẩn ra, đôi mắt nhìn Tiêu Dương thật sâu:
Tiêu Dương cười thản nhiên, đôi mắt đồng thời cũng toát ra vẻ tự tin:
- Lão đại của ngươi là ai?
- Được rồi được rồi. Chuyện này không quan trọng lắm.
- Ngươi cũng có một người hậu thuẫn sao?
Tiêu Dương cắt đứt câu chuyện của hai người, nghiêm mặt hỏi Vân Tiểu Soái:
-... Đường Hạo là lão đại của ta thật mà.
- Ngươi chỉ cần gọi ta là Húc Húc ca là được rồi.
- Đúng rồi, mấy ngày nay ngươi đi theo chúng ta, ta sẽ bao ngươi. - Cứu tử phù sinh là tâm nguyện suốt đời của ta. Bệnh tình của ngươi phi thường đặc thù, có thể đồng ý cho ta điều trị đã là thù lao rất tốt rồi. Không cần, không cần. Đúng rồi, ta còn cần tra duyệt tư liệu, về phòng trước đã.
Vân Tiểu Soái trầm ngâm một hồi, thở dài một tiếng, nói:
Tiêu Dương không yên lòng lên tiếng. Trong đầu hắn vẫn hoàn toàn nghĩ về trí nhớ mình mất đi. Đợi Bạch Húc Húc cũng rời phòng về nghỉ ngơi, Tiêu Dương ngồi khoanh chân tĩnh tọa trên giường, vận khí chuyển mấy chu thiên, nhất là ở chỗ đại não của mình. Tiêu Dương cẩn thận nội thị thật kỹ, cũng không cảm thấy có gì bất thường cả.
- Nắm chắc được mấy phần?
- Đã không thể cảm thụ được tín ngưỡng lực nữa rồi, xem ra là bởi rời xa Thần Linh Đệ Tam Cảnh.
Tiêu Dương âm thầm lắc đầu khẽ thở dài, lập tức chậm rãi vận chuyển nội khí, tiến hành tu luyện.
Thầy thuốc khó có thể tự chữa bệnh, sợ rằng chính là đạo lý này đi.
- Để ta quan sát kỹ thêm vài ngày rồi mới quyết định cuối cùng.
Vân Tiểu Soái rời đi rồi, Bạch Húc Húc cảm khái nói:
- Lão đại, không ngờ lại có một thế giới giống Địa Cầu của chúng ta như đúc.
- Ba nghìn thế giới, mọi sự có thể xảy ra. Có lẽ không chỉ có một thế giới tương tự không thôi đâu.
Bạch Húc Húc nhiệt tình vỗ vai Vân Tiểu Soái, đĩnh đạc nói:
Khuôn mặt đôn hậu của Vân Tiểu Soái lộ vẻ tươi cười:
- Vân huynh đệ, ngươi muốn thù lao thế nào?
Tiêu Dương do dự một chút rồi nói:
Điểm này Tiêu Dương cũng hơi tiếc hận. Hắn cảm thấy tín ngưỡng lực nhất định là một nguồn lực lượng không hề bình thường.
- Dung hợp khối Thân Thánh Chi Tâm này nhưng lại luôn cảm thấy thiếu gì đó.
Tiêu Dương nhắm mắt nội thị, thấy vị trí trái tim mình giờ có một tâng áng tím bao phủ, tỏa ra ánh sáng thân thánh. Hơi thở thần linh tràn từ trái tim ra bốn phương tám hướng, tới khắp nơi trên thân thể hắn, xây dựng thân thể thần linh, vượt xa tục thể của phàm nhân.
- Chẳng lẽ bởi Thần Thánh Chi Tâm này chỉ còn một nửa nên chưa phát huy ra được công hiệu chính thức của Thần Thánh Chi Tâm sao?
Tiêu Dương suy nghĩ, không biết nửa khối Thần Thánh Chi Tâm kia đang ở nơi nào. Chẳng qua hắn cũng không ôm hy vọng quá lớn. Ba nghìn thế giới, nửa khối Thần Thánh Chi Tâm ở góc nào chỉ có trời biết, không khéo đã sớm bị người khác dung hợp rồi.
Nội khí hùng hậu tràn khắp kinh mạch, Tâm Lôi Ngũ Kiếp đỉnh phong! Trải qua một kiếp nạn không lớn không nhỏ tại thảo nguyên băng tuyết, lúc này Tiêu Dương mới chính thức cảm thấy mình đạt Tâm Lôi Ngũ Kiếp đỉnh phong. Hôm nay chỉ cần chờ một cơ hội nhỏ, chính mình liền nghênh đón tiểu tiên kiếp!
- Nghe nói từng có kiếm tu cường đại, tại thời điểm Tâm Lôi Lục Kiếp đã có thực lực đối kháng được với Tiên nhân...
Tiêu Dương mơ hồ cảm nhận, đôi mắt tràn đầy tự tin. Có lẽ đợi mình đạt tới Lục Kiếp đỉnh phong, chưa chắc đã không thể đối kháng với Tiên nhân cấp một bình thường.
Đương nhiên tất cả đều phải dùng thời gian chứng minh. - Không chỉ ra tay, hơn nữa còn phải chiến đấu thật hoành tráng vào!
Bạch Húc Húc xoa xoa nắm tay, máu trong người sôi trào. Thanh niên luôn có trái tim tranh cường háo thắng. Tên nhãi này lại càng là loại người không cam lòng chịu yên ắng.
- Ý của lão đại là... Chúng ta cũng ra tay ở phía sau?
Bạch Húc Húc sửng sốt, nuốt luôn nước trà, đột nhiên đứng dậy, đôi mắt đột ngột bùng lên vẻ nóng bỏng:
- Anh không có thói quen xem kịch.
Tiêu Dương cười nhạt lắc đầu:
- Lão đại, hiện tại vũng nước đã đục ngầu rồi. Ngay tối qua, ở thung lũng lớn đã phát sinh đại chiến! Có người công nhiên khiêu chiến Hỏa Mâu rồi!
- Khiêu chiến Hỏa Mâu?
Tiêu Dương ngẩn ra. Mặc dù chưa giao chiến nhưng Tiêu Dương có thể cảm nhận được, thân là con nối dõi của thân linh đã thức tỉnh huyết mạch, thực lực của Hỏa Mâu khá mạnh mẽ, cũng là một thiên tài đứng đầu.
- Đây không thể không nói là Hỏa Mâu xiu xẻo.
Nhìn Bạch Húc Húc hơi hả hê:
- Tuy rằng trong phạm vi ngàn dặm là địa bàn của Hỏa Thần sơn nhưng cũng không phải tất cả thiên tài ở nơi này đều nhận truyền thừa của Hỏa Thần sơn, nói không chừng chỉ là đi ngang qua. Đúng là trùng hợp, Thiên Vương Thần Tháp ở sát vách với Hỏa Thần sơn có một gã con nối dõi của thần linh, không ngờ đêm qua xuất hiện tại thung lũng! Nghe nói tối qua gã đối chọi gay gắt với Hỏa Mâu, đại chiến mấy trăm hiệp, cuối cùng hai bên ngang tay. Hắc hắc, chẳng qua có thêm một gã con nối dòng của thần linh tham gia, Hỏa Mâu khó có thể một tay che trời tại thung lũng rồi. Tối hôm qua có tới mấy trăm đội thiên tài đã tới gân đầu nguồn con sông trong thung lũng tìm tòi nơi sinh sản của ác thú Hỏa Tê, tìm kiếm Luân Hồi Thạch.
Bạch Húc Húc đi vào uống một ngụm trà, gác chân chữ ngũ cười ha hả:
- Đây mới chỉ là bắt đầu thôi. Nhanh như vậy đã xuất hiện hai vị con nối dõi của thần linh đối chọi nhau. Mấy ngày nữa, chậc chậc, khẳng định sẽ càng náo nhiệt rồi. Lão đại, chúng ta ở một bên chờ xem kịch vui đi.
- Xem kịch vui?
Bạch Húc Húc không thể chờ đợi nói:
- Tin tức mới, tin tức mới đây, ha ha.
Mở đôi mắt sáng ngời, thần thái rạng rỡ, Tiêu Dương nhảy vọt lên, đi tới mở cửa phòng.
Luyện công một đêm, Tiêu Dương đã điều chỉnh mình tới trạng thái lý tưởng nhất, hấp thu vũ học mới nhất, cảm giác thời gian một đêm chỉ như một hơi thở. Tiêu Dương còn đang đắm chìm trong khoái cảm tu luyện thì một loạt tiếng đập cửa đã khiến hắn bừng tỉnh dậy. Tiêu Dương vận khí thêm mấy chu thiên, dịch thể kiếm lực trong Đan Điền bình tĩnh như một hồ nước nhỏ.
- Xi Vưu luyện thể... Ừ, dung hợp nửa khối Thần Thánh Chi Tâm này, dường như có lợi nhất là Xi Vưu luyện thể. Thân thể thần linh hôm nay dường như càng phát huy tốt uy lực của Xi Vưu luyện thểt
- Họa Đạo, Kiếm Đạo cũng đã đến cảnh giới Kim Tiên, có thể cùng tiến tới.
Tiêu Dương nói rất dứt khoát: - Hiện tại là lúc lão đại bị chú ý nhất, bất cứ tin tức nào cũng đều truyền đi nhanh chóng. Anh nghĩ trời đất bao la, muốn tìm đám người Tang Tang cũng không dễ dàng gì. Nếu đi tìm kiếm không mục đích, chỉ bằng gây tiếng vang, để bọn họ biết anh đang ở chỗ này.
- Càng huống chi mục đích lúc đầu của chúng ta đã đạt được, đó là khuấy loạn hồ nước này. Hiện tại chúng ta phải đoạt một chỗ cắm dùi tại hồ nước rồi. Nếu không tới cuối cùng làm sao chúng ta có cơ hội đục nước béo cò?
- Tốt quá, lão đại, chúng ta lập tức xuất phát!
Bạch Húc Húc đứng lên, lại bị Tiêu Dương ấn xuống.
- Lão đại, còn có việc gì?
Tiêu Dương đứng lên, đóng cửa phòng, quay đầu lại nói:
- Cởi quần áo ra.
- ... Em có thể cự tuyệt không?
Mặt Bạch Húc Húc lộ vẻ khó khăn, đột nhiên như nhớ ra gì đó, vội vàng đứng lên, lấy một tấm thử trong túi ra, đưa qua cười lấy lòng:
- Lão đại, từ nơi này đi ra trăm mét có một khách sạn, nghe nói đều là các thiếu nữ tới từ đại thế giới gặp nạn, chờ chúng ta tới giải cứu...
Tiêu Dương bực mình liếc Bạch Húc Húc, cái chén bể nhận chủ trong tay lóe lên, thần quang sáng dậy. Trong tay Tiêu Dương đã có thêm một tấm áo chến mỏng như cánh ve, vứt cho Bạch Húc Húc:
- Đây là thân binh nhận chủ loại phòng ngự, Thiền Dực Y. Cậu mau lấy máu nhận chủ đi.
- Thân binh nhận chủ?
Hai mắt Bạch Húc Húc đột nhiên sáng ngời, hầu như lột sạch đồ trên người trong nháy mắt, nhỏ máy lên tấm Thiền Dực Y kia, sau đó khoanh chân ngồi trên mặt đất, vận khí từ từ bao phủ tới. Một lát sau, Thiền Dực Y nhận chủ, vèo một cái liền dán lên người Bạch Húc Húc.
- Cảm giác quái dị nhỉ.
Bạch Húc Húc mừng rỡ như điên, cảm nhận cảm giác dễ chịu của chiếc Thiền Dực Y, kích động vỗ mạnh vào ngực mấy cái, không cảm thấy có chút lực lượng nào đập tới:
- Thật không hổ là thần binh nhận chủ!
- Lão đại
Đôi mắt Bạch Húc Húc trông mong nhìn Tiêu Dương:
- Có Thiên Dực Khố không?
-... Biếnl
Trên đường đã đông đúc từ sáng sớm.
Bốn phía đều bàn tán chuyện đại chiến giữa con nối dõi của thần linh thuộc Thiên Vương Thần Tháp và Hỏa Thần sơn đêm qua.
- Tối qua ta có mặt ngay ở hiện trường, thấy một trận đánh kinh thiên động địa của bọn họ! Thật chỉ có thể nói là kinh thiên địa, khiếp quỷ thần. Thực lực của Hỏa Mâu tuy mạnh nhưng vị Lý Thác tới từ Thiên Vương Thần Tháp kia cũng không kém chút nào. Hai người đánh tới núi sông nứt vỡ, nước sông chảy ngược...
- Nghe nói sau trận chiến tối qua, thế lực hai phe Hỏa Thần sơn và Triệu Vô Thương đã nhanh chóng phái đệ tử tới đây trợ giúp rồi.
- Chậc chậc, càng ngày càng náo nhiệt rôi. Mặc dù chúng ta không có tư cách tiếp cận nhưng có thể thấy trận chiến cực mạnh giữa con nối dõi của thần linh cũng sẽ được lợi không nhỏ đâu!
Lúc này ba người, ba con ngựa chạy nhay ra khỏi cửa Thủy Đan Thành, phóng về phía thung lũng lớn!