Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1034 - Chương 1041: Các Huynh Đệ Tới Rồi!

Chương 1041: Các huynh đệ tới rồi! Chương 1041: Các huynh đệ tới rồi!Chương 1041: Các huynh đệ tới rồi!

Trong cơn mưa to gió lớn, bí mật còn có sấm sét lóe lên, một con sông lớn rộng cả trăm thước, dài không lường nổi bay ra từ sâu trong thung lũng, không ngờ giống như Càn Khôn xoay chuyển, bỗng chảy ngược dòng! Nó giống như một con thủy long điên cuồng đột nhiên chán ghét hướng đi cũ, xoay người quay đầu, tạo thành cảnh tượng hùng tráng khiến vô số người nhìn mà giật mình!

Dị tượng của thiên địa, đồ sợ rung động vô cùng.

Tất cả mọi người đều thừ ra, nhìn xuyên qua cơn mưa như trút nước, trợn mắt há mồm nhìn con thủy long đang nổi giận trong mưa gió kia.

Chỉ chốc lát, cả đàm người đều kích động phấn khởi hẳn lên!

- Dị tượng sinh, Chí bảo hiện! Thật sự có Luân Hồi Thạch. Đây đúng là nơi sinh sản củaác thú Hỏa Tê chứ không còn nghi ngờ gì nữa!

- Khẳng định trận mưa to này vô ý va chạm vào cánh cửa của nơi sinh sản củaác thú Hỏa Tê rồi, làm cho thiên địa dị tượng xảy ra.

- Ha haI Mặc kệ là do nguyên nhân gì, nói ngắn gọn, khẳng định khu vực này có Chí bảo xuất hiện rồi. Nhất định ta phải lấy được Luân Hồi Thạch.

- Luân Hồi Thạch là của tai

Trả lời gã lại là Vân Tiểu Soái vẫn ít lời. Y nhìn cảnh tượng hỗn loạn bên ngoài, lạnh nhạt nói:

- Quả thật là như thế, tại sao...

- Chắc là có Chí bảo xuất hiện rồi. Bao giờ chúng ta ra tay?

Bạch Húc Húc ngẩn ra, chú ý một hồi, đôi mắt trợn to:

- Lão đại, thật sự là quá khó tin rồi. Nước sông đảo chiều, căn bản là vi phạm quy luật tự nhiên rồi!

- Thế lực của thần linh truyên thừa đã lâu. Nơi Thiên Tài Thí Luyện Địa này là tổ địa của bọn họ, bọn họ hiểu rõ mọi việc nơi này hơn xa người bình thường, biết càng nhiều bí mật. Lúc này bọn họ lựa chọn án binh bất động, nhất định là có nguyên nhân của nó.

Đám người cũng điên cuồng luôn, đỏ mắt mạo hiểm xông qua mưa to gió lớn, triển khai tìm tòi như trải thảm, sợ là chậm chân so với người khác, Chí bảo sẽ bị cướp đi.

- Ngồi xem biến động đi.

Bạch Húc Húc kinh hãi kêu lên, đồng thời nóng lòng muốn thử, vội vàng nói:

Sóng to gió lớn vỗ khắp thiên địa.

- Chẳng lẽ ngươi không để ý, thế lực của hai đại thần linh hiện giờ lại bình tĩnh hiếm có, đều án binh bất động. Chẳng lẽ bọn họ không có hứng thú với Chí bảo à?

Có lẽ bọn họ biết sẽ có nguy cơ không rõ ẩn nấp nhưng lại không nhịn nổi sự hấp dẫn của chí bảo.

- Nóng ruột không ăn được đậu phụ nóng.

Hơn nữa.

Tiêu Dương trâm giọng nói:

Không chỉ có đám người Tiêu Dương chú ý tới loại tình huống này. Trên thực tế cũng có không ít người lựa chọn đứng từ xa xa quan sát. Giờ phút này xông lên trước hết đều là những bóng người đôi mắt đỏ bừng, đầy đầu chỉ toàn Chí bảo.

- Đám ngu muội này sợ là căn bản không nghĩ ra, một chân bọn chúng đã bước qua cửa tử rồi.

- Một đám ngu xuẩn tham lam.

- Sư huynh, bên ngoài dường như có không ít khách không mời mà tới.

Con sông giữa thung lũng tựa như nổi giận, sóng to càng không ngừng đánh vào đá tảng ven bờ. Thủy long vươn đầu lưỡi, cuốn trôi hết thảy ven bờ. Cảnh tượng này đồ sợ, cho dù mọi người có phát điên tìm kiếm dọc sông nhưng cũng không có ai có gan nhảy xuống sông lớn.

- Đều là do hai tên Bạch Cửu Cửu và Bạch Nhật Nhật kial

Trong lòng mọi người đều mong có may mắn, nói không chừng... Cơ duyên của mình nghịch thiên vào lúc này thì sao.

- Chẳng qua chuyện cũng chưa tới tình trạng không thể khống chế được. Mặc dù có vài vị con nối dõi của thần linh tới nhưng dù sao bọn họ cũng là khách từ bên ngoài tới, không hiểu rõ thung lũng này. Hôm nay chúng ta đã hoàn toàn chiếm địa lợi, chỉ cần Luân Hồi Thạch xuất hiện, trở thành trở ngại chính thức của chúng ta là Thiên Vương Thần Tháp!

- Nếu không chúng ta có thể thần không biết quỷ không hay rồi!

Hỏa Mâu nghiến răng nghiến lợi:

Mọi người mảnh lá cây nhẹ nhàng rơi xuống, trong thời gian ngắn liên bị dòng chảy cuốn đi rồi biến mất.

Lúc này giọng Hỏa Mâu như đè thấp xuống một chút, vẻ mặt thoáng nghiêm trọng.

Hỏa Huyền từ từ gật đầu, hơi cau mày:

- Tin tức truyền đi quá nhanh rồi.

Trong doanh trại của Hỏa Thần sơn, Hỏa Mâu cười lạnh, mắt nhìn đám người đang tìm kiếm xa xa.

- Có một đám ngu xuẩn dò đường cho chúng ta, chắc chẳng cần bao lâu nữa là có thể xúc động tới cấm địa nơi sinh sản củaác thú Hỏa Tê. Đến lúc đó... Chúng ta liền có thể ra tay cướp lấy.

Hỏa Huyền nhẹ nhàng phất phất áo.

- Như vậy chẳng phải rất tốt sao?

Đôi mắt Hỏa Huyền lóe lên ánh sáng lạnh lão.

- Nếu ta đoán không sai, người đến phía Thiên Vương Thần Tháp kia là... Lý Thiên Quỳi!

Nghe vậy, mặt Hỏa Mâu tái hẳn:

- Người này không đơn giản đâu.

- Nhớ kỹ, một khi Luân Hồi Thạch xuất hiện, ta phụ trách kiêm chế Lý Thiên Quỳ, ngươi nghĩ cách cướp lấy Luân Hồi Thạch, lập tức bóp nát lệnh bài tổ địa để trở về!

Hỏa Huyền trâm giọng nói:

- Lấy được Luân Hồi Thạch rồi cũng không uổng công đi chuyến này.

- Ta hiểu rồi, sư huynh.

Hỏa Mâu dừng lại.

- Rốt cục chúng ta cũng chạy tới rồi!

Chân trời rả rích của mưa bụi tung bay. Sáu người sáu ngựa phóng vọt qua một dãy núi, tiếng vó ngựa chỉnh tê hầu như đồng thời bước vào một vùng thảo nguyên tươi tốt.

- Ngao ôi! Lão đại, hòa thượng ta tới đây!

- Đi thôi! Gia roi quất ngựa đi!

- Vượt qua dãy núi kia, chúng ta sẽ gặp một vùng thảo nguyên. Thảo nguyên rộng lớn chỉ cách Thủy Đan Thành gần ngàn dặm. Nếu như Tiêu Dương còn ở đó, rất nhanh chúng ta đã có thể thông qua Văn Hương Đan đã biết vị trí cụ thể của hắn rồi.

- A di đà phật.

Mặt hòa thượng Giát Giát trang nghiêm, hai tay hợp lại:

- Bà má bọn chúng chứ!

Trên trán Giát Giát hiện đầy sát ý. Cả đường giết chóc không ngừng, sát khí lúc nào cũng có thể lóe lên trong mắt Giát Giát.

- Cuối cùng đã cắt đuôi được bọn chúng rồi.

Dịch Quân Nhi thoáng thở phào một hơi:

- Ông nội chúng chứ!

La Thiên nhìn xa về phía trước:

Nếu không phải bọn họ đã quyết đoán vung tiên như rác ra mua loại bảo mã lương câu như Truy Phong Chuy tại thành Ương Cung, hơn nữa cả đường đi, Giát Giát và La Thiên liên tục bộc phát, lại nhờ thực lực của đám người Diệp Tang tăng nhanh trong đại chiến, sợ rằng sáu người đã sớm trở thành oan hồn dưới đao rồi.

Như cho dù là vậy, cả đường đi vẫn giết chóc không ngừng như cũ. Mai phục nhắm vào sáu người hầu như không chỗ nào không có. Điều này khiến đám người Giát Giát cũng cảm nhận được đầy đủ lực hiệu triệu của Tam Xích Thần Minh Điện tại Thần Linh Cảnh Địa này.

Từ Thiên Lăng Thành đi ra, sáu người Giát Giát khống chế Truy Phong Chuy chạy nhanh, lao vọt trong thiên địa. Tốc độ của Truy Phong Chuy đã bộ phát tới cực hạn rồi.

Vạn dặm chạy trốn, cả đường giết chóc.

- Ta sẽ tiện tay giải quyết hắn.

- Đúng rồi, còn Tiêu Dương kia.

Cho dù còn cách ngàn dặm nhưng với tốc độ của Truy Phong Chuy thì cũng chỉ cần một ngày thôi.

Cả lộ trình chạy trốn khiến mọi người cảm thấy dài dằng dặc như một thế kỷ vậy.

- ĐI

- Chờ một chút, các ngươi có cảm nhận được một luồng hơi thở quen thuộc không?

- Là Tiêu Dương!

- Là lão đại! Lão đại đang ở nơi đó chờ chúng ta!

Giục ngựa chạy như điên, tâm tình đám người cũng vui sướng phi thường...

Ngay lúc này, tiếng nước chảy ầm vang trong thung lũng. Tiêu Dương đang tiếp nhận thêm một bước kiểm tra của Vân Tiểu Soái. Bỗng nhiên Tiêu Dương mở bừng mắt, nhảy dựng lên, đôi mắt lóe lên vẻ vui mừng vô cùng:

- Khí tức của Văn Hương Đan!

Động tác tay Vân Tiểu Soái ngừng lại, ngây người nhìn Tiêu Dương. Tên nhãi bên cạnh cũng bị hành động của Tiêu Dương làm cho giật nẩy mình.

Vùi

Tiêu Dương đột nhiên quay đầu nhìn về một hướng.

Hắn mừng rỡ:

- Không sai, là bọn họ! Các huynh đệ tới rồi!

Giờ khắc này, Tiêu Dương cảm thấy tâm tình vô cùng vui sướng.

Tại một vùng đất xa lạ, đối với Tiêu Dương mà nói, không còn gì quan trọng hơn những huynh đệ tới từ quê hương này. Đương nhiên ngoài huynh đệ ra còn có ... Người yêu.

- Sư muội Tang Tang...

Tiêu Dương không kìm nổi cười cười.

Bạch Húc Húc cảm thấy lông tóc dựng ngược, giọng nói run rẩy:

- Lão đại, đừng trách em nói thẳng, nụ cười của anh... Đê tiện lắm...

Tiêu Dương gạt đi:

- Đây là chân tình lưu lộ. Cậu nói... Ta có nên đi đón bọn họ không?

Không đợi Bạch Húc Húc tự hỏi, Tiêu Dương đã lắc đầu:

- Ta cũng nóng lòng quá rồi. Bọn họ chỉ cách đây một đoạn đường thôi, dù sao cũng đang chạy về phía này rồi. Chờ bọn họ tới gân Thủy Đan Thành, ta tới đón bọn họ vậy.

Càng tới gân hướng Tiêu Dương, thiên địa càng trở nên u tối, nước mưa cũng càng ngày càng dày đặc cuồng bạo.

Gần lắm rồi!

Càng gần!

- Ha ha ha...

Bỗng nhiên, một tràng cười điên cuồng đột ngột vang vọng. Tiếng cười lạnh lẽo truyền vào tai sáu người, trên bầu trời truyền tới một hơi thở lạnh lẽo vô cùng:

- Cuối cùng các ngươi cũng tới rồi!

Sắc mặt sáu người đồng thời tái đi.

Là Xích Bất Phàm!

Một trong những con nối dõi của thần linh đến từ Tam Xích Thần Minh Điện, Xích Bất Phàm.

Sáu con Truy Phong Chuy hầu như đồng thời phát ra tiếng hí dài, móng trước giơ lên, nhanh chóng dừng lại.

Ở phía trước, một bóng người mặc áo lam, toàn thân có thần quang mờ ảo, nước mưa không thể tới gần trong khoảng mười thước, đầy mặt tươi cười đang tiến về phía sáu người:

- Rốt cục cũng để bổn thiếu gia đợi được rồi.

Trái tim sáu người hầu như rơi xuống đáy vực, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng nhìn chằm chằm vào Xích Bất Phàm ở phía trước.

Cả đường đi bọn họ gặp phải phục kích liên tục, kẻ địch có mạnh có yếu, chẳng qua hầu như cũng vẫn nằm trong phạm vi khống chế. Với lực bộc phát của Giát Giát và La Thiên, chỉ cân không gặp phải con nối dõi của thần linh hoặc những thiên tài tương đối nghịch thiên, đồng tâm hiệp lực, lại dựa vào tốc độ nhanh của Truy Phong Chuy, cả đường đi đều có thể hóa nguy thành an.

Trước mắt Xích Bất Phàm là con nối dõi của thân linh! Hơn nữa y còn đến từ Tam Xích Thần Minh Điện thân bí cường đại!

Trong nháy mắt, sáu người cảm nhận được hơi thở uy hiếp đồng đậm.

Dưới hông đối phương cũng là một con Truy Phong Chuy.

- Rút luil

Hầu như không chút do dự, La Thiên lập tức quyết đoán ra lệnh!

Nhưng lúc này phía sau vang lên một loạt tiếng vó ngựa. Mười mấy bóng người cưỡi Truy Phong Chuy xuất hiện, toàn thân tràn ngập hơi thở cường đại.

Tại Thiên Tài Thí Luyện Địa, tay cầm lệnh bài thân linh do Tam Xích Thần Minh Điện ban cho, thực lực cũng không thể yếu được. Thậm chí trong tay Tiêu Dương cũng từng câm Tam Xích Lệnh của Tam Xích Thân Minh Điện.

Bao nhiêu thiên tài từ các đại thế giới tiến vào Thần Linh Cảnh Địa, đại bộ phận lập tức gia nhập thế lực thân linh tương ứng.

Một số người trước mắt này nhất định là "thân binh" sau khi gia nhập Tam Xích Thần Minh Điện, được Xích Bất Phàm mang theo!

Trước có Xích Bất Phàm, sau có truy binhI

Đồng tử trong mắt La Thiên chấn động, quát lớn:

- Hai bên, chia nhau đi

Không đợi sáu người có bất cứ động tác gì, vẻ tươi cười trên khuôn mặt Xích Bất Phàm càng ngày càng tăng.

- Không một ai trong các ngươi có thể trốn thoát.

Bốn phương tám hướng, từng con Truy Phong Chuy xuất hiện. Từng luông hơi thở cường đại phong tỏa tất cả đường lui của sáu người.

Không còn đường luil
Bình Luận (0)
Comment