Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1035 - Chương 1042: Thời Khắc Sinh Tử!

Chương 1042: Thời khắc sinh tử! Chương 1042: Thời khắc sinh tử!Chương 1042: Thời khắc sinh tử!

Khi kẻ địch tưởng rằng phía trước là hy vọng lại đập cho một gậy, sau đó dùng tư thế đứng từ trên cao nhìn xuống ánh mắt đối phương từ từ biến thành tuyệt vọng...

Loại cảm giác này thật sự quá hay.

Đây là ý niệm trong lòng Xích Bất Phàm. Y từng không ngừng biến chuyển ý niệm trong đầu này thành sự thật. Y càng say mê loại cảm giác đùa nghịch kẻ thù trong lòng bàn tay mình như thế này.

Các ngươi tưởng sắp tới Thủy Đan Thành rồi? Tốt lắm, bản thiếu gia chặn các ngươi lại trong lúc các ngươi vui vẻ nhất, như thế trò chơi mới thú vị hơn.

Khuôn mặt Xích Bất Phàm cực vui vẻ, ngồi trên Truy Phong Chuy cao lớn có vẻ càng phi phàm, khóe miệng nhếch lên liếc vê phía trước:

- Rất nhiều người có thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay bản thiếu gia...

Xích Bất Phàm tương hai ngón tay ra, giơ lên một chút:

- Nhưng khi bọn chúng nhìn qua khe tay ta, thấy con đường sáng sủa bằng phẳng phía trước liền đều bị ta nhẹ nhàng kẹp chết, chết ở giữa Thiên đường và Địa ngục.

Dịch Quân Nhi bật cười.

- Xin lỗi.

- Vậy thì ta cũng chẳng muốn nói.

Giát Giát sửng sốt, vô cùng áy náy:

Ánh mắt Xích Bất Phàm lóe lên ý lạnh:

Tâm tình sảng khoái của Xích Bất Phàm bị hai người Giát Giát nói một hồi làm tan biến hơn phân nửa, sắc mặt trâm thấp xống, giống như một đầm băng rét lạnh, sát khí tràn ngập ra:

Giát Giát nhìn Xích Bất Phàm, cười:

Hai người kẻ xướng người họa đã có vài phần giống chồng hát vợ khen hay, nhất thời khiến tâm tình đám người La Thiên cũng buông lỏng không ít.

- Ai dám?

- Có ai từng nói mày ra vẻ rất ngu chưa?

- Anh không nói thẳng thì sao y biết được là anh nói hắn ra vẻ trông rất ngu chứ?

Nói về thực lực, hiển nhiên Xích Bất Phàm không bằng các thần sứ khác của Tam Xích Thần Minh Điện. Nhưng nói về thân phận thì y có cảm giác ưu việt rất lớn! Y không bằng các thần sứ khác là bởi tuổi y còn nhỏ. Y đã thức tỉnh huyết mạch của thần linh, tương lai có thể đạt tới trình độ mà các thần sứ không thể sánh nổi! Bởi vậy Xích Bất Phàm muốn hạ lệnh để thần sứ đuổi giết cũng không khó.

Giát Giát nhún vai.

Giờ phút này mọi người đều không coi uy hiếp của Xích Bất Phàm vào đâu cả. Bọn họ càng đang tự hỏi, làm sao để dùng hết sức thoát khỏi kiếp nạn trước mắt này.

Nếu đã không tránh được trận chiến này thì lo lắng cũng vô dụng, chỉ có thể dùng hết sức đánh một trận thôi!

- Ta thê cho dù các ngươi có may mắn trốn trở về được nguyên thế giới, cho dù các ngươi có đến từ nơi nào cũng sẽ lọt vào vô tận đuổi giết của thân sứ Tam Xích Thần Minh Điện taI

Vẻ mặt La Thiên nghiêm túc dặn dò:

La Thiên truyền âm cho Giát Giát.

Sáu người chia làm hai nhóm, chạy nhanh về hai cánh.

Không tới vạn bất đắc dĩ, tuyệt đối bọn họ không muốn trở về nguyên thế giới.

La Thiên xung trận đi đầu, lao vọt vê phía trước, thân hình nhảy lên. Thân thể ông giống như Ma thần, hai mắt bùng lên hồng quang, song chưởng bộc phát ra lực lượng vô cùng cường đại. Dùng ma nhập đạo, lực lượng mạnh mẽ khiến người khác rung động, âm một tiếng đánh tới, xông vào một người trước mặt. Trường đao trong tay người đó bất ngờ bị một quyền đánh gãy, mặt bị lực lượng kinh khủng phá hủy.

Sau đó lập tức tụ tập với Tiêu Dương.

La Thiên là vị kiếm tu đầu tiên dùng ma nhập đạo, mặc dù thời gian tìm hiểu ngắn ngủi nhưng thực lực tăng vọt rất nhanh, giờ phút này bộc phát toàn bộ năng lượng, bất ngờ xung kích. Lấy ông là mũi nhọn, Trữ Cốc, Cao Cáo Chấn vung hai thanh kiếm sắc bén lên đột kích!

Thịt tan máu phun, thân thể người kia bị đánh ầm bay thẳng ra ngoài.

Rầm!

- Tách ra phá vây!

- Giết không luận tội!

Xích Bất Phàm cũng không do dự hạ lệnh, khóe miệng nhếch lên tràn ngập vẻ lạnh lẽo.

- Phá cho tai

- Cậu mang Dịch Quân Nhi và Diệp Tang đi từ cánh phải. Trữ Cốc, Cao Cáo Chấn theo ta đột phá từ cánh trái!

Vó ngựa giơ lên, một tiếng hí vang.

La Thiên không thể không nhắc nhở. Dù sao tới thời khắc sinh tử chính thức, có đôi khí sát khí tới quá nhanh, căn bản không còn cơ hội bóp nát lệnh bài thần linh.

- Đánh một trận hết sức, nhưng nếu có nguy hiểm tính mạng thì lập tức phải bóp nát lệnh bài thần linh.

- GiếtI

Trong khoảnh khắc, chiến đấu như bão táp bắt đầu!

Một phía khác, toàn thân Giát Giát tỏa ra kim quang, hầu như kích phát lực phòng ngự của Kim Thiền Cà Sa đầu tiên, tay câm Kim Cương Hàng Ma trượng, phật quang vàng kim tràn ngập thiên địa, đánh tới kẻ địch.

Triển khai toàn bộ hỏa lực!

Phương thức tác chiến của Giát Giát gần như là lấy mình làm khiên thịt, ngăn cản tất cả công kích cho hai cô gái ở phía sau, lại lấy mình làm đầu thương nhọn, đâm tới kẻ địch ở phía trước.

Một người là người phụ nữ mình yêu mến, một người là đại tẩu mà mình kính ái. Hai người phụ nữ này đối với Giát Giát đều cần phải bảo vệ tốt trăm phần trăm!

- Phật môn hàng ma trượng!

Giát Giát vung tay như cuồng phong, phật tượng kim thân khi ẩn khi hiện, triển khai giao phong kịch liệt!

Mặc dù hai người cũng hy vọng nhờ tinh thân phấn chấn phá vòng vây của kẻ địch nhưng những người đi theo Xích Bất Phàm trước mắt đều là cường giả thiên tài, hiển nhiên cũng không phải là đèn cạn dầu. Nói về thực lực, có lẽ chỉ có một số ít có thể đối kháng trực diện với La Thiên và Giát Giát, nhưng hợp lực thì uy lực giống như một bức tường lớn, phong tỏa tất cả đường phá vây của mấy người.

Trong thung lũng lớn, mưa to vẫn không ngừng như cũ, nước sông đang tàn phá thiên địa.

Ác chiến duy trì liên tục.

Trường kiếm trong tay Diệp Tang vẽ lên, như tia chớp xoẹt qua chân trời, bắn tung lên từng luồng ánh kiếm màu đỏ.

- Kiếm Ẩn! Ngũ Hành Kiếm ÝI

Đầu óc chấn động vù vù, mấy người cảm thấy mắt đầy sao, ngây người trong tích tắc...

Giát Giát thấy Dịch Quân Nhi bị vây trong nguy cấp, tâm thần quýnh lên, Kim Cương Hàng Ma trượng trong tay phải quét ngang, đồng thời tay trái vung lên, đọc lên chú ngữ Phật môn. Tiếng Phạm âm Phật tổ như từ trên trời giáng xuống, công kích âm ầm lên mấy người tấn công Diệp Tang và Dịch Quân Nhi.

- Thiên tài không phải ngươi nói là được.

Đôi mắt Xích Bất Phàm tràn ngập ý lạnh như sương, ra hiệu chém đầu, quát lạnh.

- Giết ngựal

Vù vù vùi

Dưới áp lực mạnh mẽ, bản thân mấy người đã không để tâm nổi, hôm nay cho dù Truy Phong Chuy dưới hông có gặp phải nguy cơ diệt vong thì bọn họ cũng không cách nào bứt ra tương trợ được. Một đao một búa đánh tới, máu tươi phun ra. Vó ngựa đá loạn trong tuyệt vọng, phát ra tiếng rền rĩ rôi ngã xuống.

- ÁI

Dịch Quân Nhi bất ngờ không kịp đề phòng, thân thể ngã xuống. May mà Diệp Tang bên cạnh lanh tay lẹ mắt, túm được Dịch Quân Nhị, thân thể nhoáng lên nhẹ nhàng như chim én, tránh được mấy luồng sát khí.

Diệp Tang được Kỷ Ly tiên nhân dạy dỗ, võ công thân pháp đều tăng vọt, Ngũ Hành Phúc Vũ kiếm đã dùng tới lô hỏa thuần thanh. Đương nhiên trong trận loạn chiến này, ưu thế lớn nhất của nàng chính là bộ pháp huyền diệu Quý Phi Túy Tửu của côi

- Thiên Âm Chúi

- Xem ra "thiên tài" tiến vào Thần Linh Đệ Tứ Cảnh quả thực quá phổ thông, đúng là làm nhục hai chữ "thiên tài"! Với thực lực yếu ớt như sáu người này, không ngờ lại để bọn chúng chạy tới gần vạn dặm, đúng là một đám phế vật mà.

Xích Bất Phàm cười khinh miệt lắc đầu, đồng thời cảm thán:

- Hai người mạnh nhất cũng chỉ đến thế thôi.

Bầu trời có nước mưa trút xuống, cảm giác lạnh lẽo càng nhiều hơn.

Trong phút chốc, lập tức sáu người gặp phải áp lực cực lớn, ngực mỗi người đều như có đá tảng nặng nề ép tới. Giát Giát và La Thiên có thực lực cực mạnh còn phải để ý bảo vệ mấy người còn lại, càng khó khăn hơn rất nhiều.

Đợi bọn họ ngăn cản làn sóng tấn công lần đầu sắc bén của Giát Giát và La Thiên, rất nhanh liền ổn định cục diện như thùng sắt, hơn nữa còn phản kích.

Bên trong lều vải, giờ phút này bất ngờ Tiêu Dương đang truyền dịch. Từng giọt dịch màu xanh biếc thẩm thấu vào người hắn qua mạch máu ở cánh tay. Một cảm giác nhẹ nhàng thoải mái truyền khắp trong lòng Tiêu Dương.

Trong tích tắc này, Tiêu Dương cảm thấy toàn thân thoải mái không linh.

- Đây là Thiên Cơ thủy mới nhất được Tập Đoàn Đại Đường chúng ta mới nghiên cứu ral

Vân Tiểu Soái nói vẻ nghiêm túc:

- Đây là kết quả nghiên cứu từ Thiên Cơ Diệp thân kỳ không gì bì nổi. Loại Thiên Cơ dịch này có sức sống mạnh mẽ, có thể khiến mỗi tế bào dễ chịu, tẩy lễ toàn bộ thể xác và tinh thần.

Không cần Vân Tiểu Soái nhiều lời, Tiêu Dương cũng có thể cảm nhận được lợi ích đầy đủ cả loại Thiên Cơ thủy này. Sức sống toàn thân lúc này như đều bị kích hoạt, đầu óc trở nên sáng suốt hơn rất nhiều.

Từng cảnh tượng Tiêu Dương đã trải qua, giống như dưới cảm giác này, khi nhớ lại bỗng trở nên đặc biệt rõ ràng vậy.

- Chỉ tiếc là nhớ mãi vẫn không ra.

Tiêu Dương thở dài một chút.

- Đừng phân tâm!

Vân Tiểu Soái trầm giọng nói:

- Nửa giờ sau khi toàn bộ nước thuốc được hấp thu hết, cho dù ngươi không thể khôi phục trí nhớ đã mất đi, đối với thân thể ngươi cũng có lợi ích rất lớn. Thiên Cơ thủy ở chỗ chúng ta cũng là thiên kim khó cầu đấy!

Tiêu Dương lại gật đầu, đột nhiên vẻ mặt ngẩn ra:

- Sao bọn họ lại dừng lại rồi?

Thông qua Văn Hương đan, Tiêu Dương có thể cảm nhận được vị trí đại khái của đám người Giát Giát lúc này. Giờ phút này hắn cảm nhận được, vốn mấy người đang lao đi như bay giờ lại bất động một chỗ rồi.

- Tập trung đi.

Vân Tiểu Soái không thể không nhắc nhở lần nữa.

Tiêu Dương vội vàng tập trung tinh thần. Có lẽ là do mình mong mỏi quá mức thôi. Trong quá trình di chuyển, dừng lại nghỉ tạm cũng là rất bình thường thôi.

Tiêu Dương không biết, ngay lúc này đám người Giát Giát đã tiến tới vách núi, chỉ cần lùi lại phía sau vài bước là đủ khiến bọn họ rơi vào vực sâu vạn trượng!

Mất mạng trong gang tấc rồi!

Trận huyết chiến thảm thiết, căn bản sáu người không thể phá được thế vây của Xích Bất Phàm bố trí. Vốn tách ra làm hai đường, cuối cùng bọn họ không thể không bị ép quay vê một nhóm, ương ngạnh ngăn cản công kích của kẻ địch.

Hòa thượng Giát Giát dù một mình kháng không ít công kích nhưng gã có Kim Thiên Cà Sa. Nếu so ra thì ngược lại trong sáu người, gã lại là người bị thương nhẹ nhất. Mấy người còn lại giờ phút này trên người đã loang lổ vết máu.

Ra sức phản kháng!

Đã tới thời khắc sinh tử tôn vong rồi.

Tất cả mọi người đều dùng tới lực lượng mạnh nhất của mình.

Nhưng hy vọng phá vòng vây sao xa vời. Người mạnh nhất trong đối phương, Xích Bất Phàm còn chưa ra tay.

Đã rơi vào tuyệt cảnh!

- Ta che chở cho mọi người trở về đi! Bảo vệ tính mạng quan trọng hơn!

La Thiên dứt khoát truyên âm cho mọi người. Nơi này thứ bậc của La Thiên cao nhất, đám người Giát Giát đều là cỡ con cháu ông, ông gánh phần trách nhiệm này cũng là chuyện rất hiển nhiên!

- Nếu uất ức rời đi như vậy... Ta không cam lòng!

Bình thường mặc dù Giát Giát thiếu nghiêm túc nhưng cũng rất quật cường, tính cách ương ngạnh! Gã không chịu nổi nhất là việc Xích Bất Phàm ra vẻ ta đây!

- Nếu lão đại ở đây... Làm gì tới lượt y kiêu ngạo chứ!

Nếu Tiêu Dương ở đây thì tốt rồi.

Giờ khắc này mấy người lâm vào tuyệt cảnh đều không nén nổi toát lên ý nghĩ này. Bởi trong Thần Linh Cảnh Địa, trong lòng bọn họ, người có thể trợ giúp bọn họ vượt qua kiếp nạn này chỉ có Tiêu Dương.

Trừ Tiêu Dương ra, người có giao tình với và thực lực tương ứng, ai dám quản chuyện của Tam Xích Thần Minh Điện tại Thần Linh Cảnh Địa chứ?

Nhưng thông qua Văn Hương đan, bọn họ cũng cảm nhận được Tiêu Dương giờ phút này còn cách mình mấy trăm dặm.
Bình Luận (0)
Comment