Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1044 - Chương 1051: Phá Vỡ Quy Tắc Giang Hồ Là Bất Lịch Sự!

Chương 1051: Phá vỡ quy tắc giang hồ là bất lịch sự! Chương 1051: Phá vỡ quy tắc giang hồ là bất lịch sự!Chương 1051: Phá vỡ quy tắc giang hồ là bất lịch sự!

Từ lúc Tiêu Dương hiện thân đến giờ, mỗi hành động cùng lời nói của hắn đều tỏ rõ thái độ khinh thường Tam Xích Thần Minh Điện. Hôm nay tư thế tay của hắn không chỉ khiến Xích Bất Phàm tức đến xanh mặt mà ngay cả Xích Đỉnh Thiên đứng phía sau cũng phải đen mặt.

- Nghe nói tên quái tài Tiêu Dương đó vô cùng ngông cuồng, quyền đánh chư tử của Hỏa Thần Sơn, cước đá thiên tài của Thiên Vương Tháp? Quả nhiên là một tên cuồng vọng.

Mặt Xích Đỉnh Thiên đen thui, nói:

- Chỉ có điều ngông cuồng thì cũng phải xem bản thân có bao nhiêu bản lĩnh!

Xích Bất Phàm bước lên, mục đích của gã đương nhiên không phải là đánh cho Tiêu Dương phục mà là đánh ngã tên nhãi kiêu ngạo này.

- Ta muốn ngươi phải quỳ xuống trước mặt ta cầu xin tha thứ!

Vẻ mặt Xích Bất Phàm méo mó dữ tợn, chưởng phong nổi lên, Tam Xích Thần Tâm Chưởng lại xuất hiện một lần nữa. Tuy nhiên lần này Xích Bất Phàm đã thông minh hơn, không cậy mạnh cứng chọi cứng với Tiêu Dương nữa. Sau khi tạo nên một trận chưởng phong huyền ảo, chưởng ảnh tức khắc biến hóa khó lường, biến thành một hàng trăm hàng ngàn chưởng đánh úp về phía Tiêu Dương.

Chiêu thức vô cùng tàn nhẫn, mục đích dồn Tiêu Dương vào chỗ chất.

Một quyền tung ra, chấn áp bốn phương. Lúc này Tiêu Dương tựa như một Ma thần thời viễn cổ, một quyền khiến người người sợ hãi đánh thẳng vào Xích Bất Phàm. Tuy nhiên Xích Bất Phàm phản ứng cũng rất nhanh, bay lên lùi về phía sau đồng thời vung trọng xích đen kịt trong tay ra, nháy mắt đã ngăn cản được...

Xích Bất Phàm cảm giác máu trực tiếp xộc lên cổ họng mình, gã phun ra mấy ngụm máu tươi, trọng xích hướng xuống mặt đất.

Thức thứ hai trong Bất Diệt Viêm Quyền, Vạn Trọng Càn Khôn!

Quyền của Tiêu Dương tựa như ngọn núi khổng lồ ập tới, quyên phong nổi lên đánh Xích Bất Phàm bay ra ngoài.

Vù! Vùi Vùi

Xích Bất Phàm vung Trọng xích trong tay lên, trong nháy mắt vô số tia sáng sắc lạnh bắn ra phủ lên không gian tạo thành một chiếc lồng giam vô hình bao quanh Tiêu Dương.

Tiêu Dương giẫm chân lên bãi cỏ, cơ thể di chuyển, bước chân tinh diệu khiến người khác không thể nhìn ra đâu là ảo ảnh đâu là người thật. Mượn khí tức của thảo nguyên kết hợp với tinh túy của Quý Phi Túy Tửu khiến người khác không thể nắm bắt được Tiêu Dương.

Cơ thể mượn lực bay lên, gã quay người lại nhìn Tiêu Dương chằm chằm. Gã đưa tay lên lau vết máu ở miệng, ánh mắt nhìn Tiêu Dương có phần kiêng ky nhưng ngay sau đó lại trở nên điên cuồng...

Bước chân của Tiêu Dương biến ảo khôn lường, nhẹ nhàng né tránh Tam Xích Thần Tâm Chưởng của Xích Bất Phàm. Đồng thời đột ngột tung quyền đánh vê phía Xích Bất Phàm từ một góc độ vô cùng khó tưởng tượng.

Tất cả những đòn tấn công nguy hiểm của Xích Bất Phàm đều đánh vào không khí.

Âm!I Tiêu Dương ngửa đầu lên, nắm chặt tay tung ra hai quyền, tựa như Xi Vưu tái thết

Sức mạnh kinh người xuất hiện xoay chuyển càn khôn.

Uy thế ngút trời, Tiêu Dương bay vút lên không trung, trực tiếp tung quyền đánh vào chiếc lồng giam vô hình của Xích Bất Phàm.

- Đệ nhất tiên môn, Thần Minh bất bại!

Quyền ảnh phá không!

La Thiên cảm nhận được những người do Xích Đỉnh Thiên đưa tới cùng thủ hạ của Xích Bất Phàm từng bị Thái tử Dịch Hàn đánh bại đang âm thầm tiến tới bao vây xung quanh...

Nhờ sự chỉ dẫn của Bạch phát ma tôn, La Thiên cũng đi trên con đường luyện thể, chỉ là vẫn chưa luyện được pháp môn luyện thể vô thượng Xi Vưu luyện thể này. Hôm nay qua khí tức của Tiêu Dương, La Thiên cảm ngộ được rất nhiều...

Bạch Húc Húc đương nhiên hiểu rõ tâm quan trọng của Vân Tiểu Soái, chứng mất trí nhớ của lão đại nhà mình vẫn cần cậu ta chữa trị. Bạch Húc Húc nhanh chân bước lên phía trước, dùng cơ thể cao lớn chắn trước mặt Vân Tiểu Soái, nói:

La Thiên đứng ở đằng xa ngẩng đầu nhìn cảnh này, sâu trong lòng xuất hiện cảm giác xúc động. Hai mắt mở lớn nhìn từng động tác của Tiêu Dương, ông có thể cảm nhận được khí thế trong từng chiêu thức của hắn...

Lúc này Tiêu Dương đã phá vỡ chiếc lồng giam vô hình, cơ thể bay vút lên phóng thẳng về phía Xích Bất Phàm.

Hiện tại Tiêu Dương đã thể hiện ra sự cường đại Xi Vưu luyện thể một cách vô cùng nhuần nhuyễn.

Tiêu Dương cố ý muốn kiểm nghiệm xem sau khi dung nạp một nửa viên Thần Thánh Chi Tâm, cơ thể hắn mạnh đến đâu. Vì vậy hắn không hề né tránh đòn tấn công của Xích Bất Phàm mà trực tiếp tung quyền đánh trả.

Bùm! Bùm! Bùm!

Xích Bất Phàm đã cảm nhận được sức mạnh kinh người của Tiêu Dương nên quyết định chuyển sang phương pháp tấn công khác. Gã biết mình không thể đánh giáp lá cà với Tiêu Dương vì vậy phóng người bay ra xa. Cây trọng xích trong tay bay lên không trung...

Đây là cảnh giới cao nhất trong pháp môn luyện thể.

- Ta sẽ bảo vệ ngươi.

Vân Tiểu Soái muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại thôi chỉ yên lặng lắc đầu.

Bốn phương tám hướng đều là kẻ địch, bọn chúng có thế tấn công bọn họ bất cứ lúc nào.

Chỉ có điều cảm ngộ của ông lại bị biến cố bên ngoài cắt đứt.

- Tiểu Soái mau đứng ra sau lưng ta.

La Thiên sử dụng thuật truyền âm, mọi người lập tức cảnh giác đê phòng. Trong số các con nối dõi của thân linh Tam Xích Thần Minh Điện, Xích Đỉnh Thiên có địa vị vô cùng đặc biệt, thực lực của những người theo gã tới đây không hề tâm thường. Bọn họ đều là những thiên tài tuyệt đỉnh của thế giới nhưng lại bằng lòng nghe lệnh của con nối dõi của thần linh, mục đích là lợi ích.

- Cẩn thận bọn họ.

Tiêu Dương tung ra hai quyền liên tiếp đánh thẳng vào cây Trọng xích ẩn chứa sức mạnh kinh người đang bay múa trong không trung. Những người khác nhìn thấy cảnh này, nháy mắt sống lưng lạnh toát, lòng bàn tay ướp nhẹp mồ hôi.

Cũng vì thế nên trong mắt Xích Bất Phàm, Tiêu Dương là một thiên tài nhưng chỉ biết cậy mạnh. Tuy nhiên chính tính 'cậy mạnh này của Tiêu Dương lại khiến Xích Bất Phàm phải đau đầu. Gã có cảm giác cây Trọng xích của mình không phải chém lên cánh tay Tiêu Dương mà đang va chạm với một một loại thần binh nhận chủ cường đại...

Âml!II

Lại một đòn tấn công thay đổi phương hướng, thanh Trọng xích tấn công vào phần eo Tiêu Dương, hắn lập tức đưa cánh tay xuống chặn lại. Đồng thời cơ thể thuận thế bay ra sau để làm giảm lực tấn công nhưng bỗng nhiên Tiêu Dương cảm nhận được sau lưng xuất hiện một luống ánh sáng lạnh lẽo...

Có kẻ đánh lén!

Đối phương thấy Tiêu Dương chỉ biết cắm đầu lao vào đối thủ nên đã nhân cơ hội tốt' này ra tay.

Là một chuỗi tràng hạt!

Thích Không của Thiên Phật Sơn!

Những ký tự màu vàng khắc trên tràng hạt phát ra ánh sáng chói mắt. Mỗi một hình ảnh phật tổ phát đều phát ra sức mạnh của thần chú Phật môn. Áp lực kinh người nháy mắt đánh úp sau lưng Tiêu Dương...

Thái tử Dịch Hàn đứng lên, hai mắt tràn đầy sát khí...

- Đại ca, để em tới giúp anh một tay.

Giát Giát xông lên, nói:

Bọn Giát Giát quýnh lên, bọn họ đều biết thực lực của hòa thượng Thích Không chắc chắn không kém hơn Xích Bất Phàm. Một người là Phật Môn Linh Đồng cùng một người là người nối dõi của thần linh, nếu hai người liên thủ lại chắc chắn sẽ khó đối phó.

Tiêu Dương phẩy tay, hắn đang có hứng đánh nhau.

- Nói nhảm ít thôi, có ngon thì lên một lượt đi.

- A di đà phật!

Thích Không bình tĩnh đáp trả:

- Phật tổ thật sự có ý này.

Giát Giát há mồm, mẹ nhà ngươi, vô sỉ cũng phải có mức độ thôi chứi

Thích Không đứng song song với Xích Bất Phàm, nếu lúc đầu Xích Bất Phàm không chịu bắt tay với Thích Không thì lúc này lại mừng như điên khi Thích Không ra tay. Hiện tại có Linh Đồng Phật Môn của Thiên Phật Sơn hỗ trợ, chắc chắn có thể trấn áp Tiêu Dương.

Một mình đối đầu với Tiêu Dương khiến Xích Bất Phàm cảm thấy áp lực.

- Thích Không, để đối phó với loại tà ma ngoại đạo này, chúng ta phải hợp sức mới phải lẽ. Đây không chỉ là ý của Phật tổ mà còn là ý của Thần linh.

Xích Bất Phàm cũng học theo thái độ vô sỉ của Thích Không.

- Ngươi có biết xấu hổ là gì không? Ta nhổ vào! Sao lần này ngươi không vô sỉ nói đánh lén cũng là ý tứ của Phật tổ đi?I Giát Giát không nhìn được trừng mắt mắng:

- Đồ con lừa chọc đầu chết tiệt

Ánh liếc mắt nhìn ra đằng sau, quả nhiên là hòa thượng Thích Không. Gã đang bay lơ lửng trong không trung, hai tay chắp lại, nháy mắt thu hồi chuỗi tràng hạt, vẻ mặt bình thản tự nhiên.

Tiêu Dương nhanh chóng hạ xuống tựa như một ngọn núi khổng lồ rơi xuống đất bằng, đồng thời liên tục né tránh đòn tấn công từ chuỗi tràng hạt.

- Thiên cân trụy!

Bạch Húc Húc cũng muốn xông lên nhưng Vân Tiểu Soái đứng sau lưng gã lại bước lên trước, nghiêm túc nói:

- Theo quy tắc giang hồ, một chọi một!

Xích Bất Phàm nghe thấy vậy liền cười phá lên, khinh bỉ nói:

- Quy tắc giang hồ? Nơi này là cảnh địa Thần linh, hơn nữa...

Gã khiêu khích nhìn Giát Giát, ý nói lúc nãy chẳng phái Giát Giát với Thái tử Dịch Hàn cũng liên thủ đấu với một mình gã sao?

Giát Giát nghiêng đầu, nói:

- Thái tử, tên đó đang nói anh kìal

Thái tử Dịch Hàn:

Vân Tiểu Soái đứng thẳng lưng, vẻ mặt có chút xấu hổ nhưng ánh mắt vẫn rất kiên định, nói:

- Bố tôi nói, không cần biết ở đâu chỉ cần có người thì sẽ có giang hồ.

Bạch Húc Húc chỉ thẳng vào Xích Bất Phàm, nghiêm mặt nói:

- Không thể phá vỡ quy tắc!

- Mọi người tránh đi.

Tiêu Dương phẩy tay ý bảo kẻ địch của bọn họ không chỉ có Thích Không với Xích Bất Phàm. Ở đây còn có kẻ địch mạnh hơn là Xích Đỉnh Thiên với những người đứng xung quanh đang nhìn chằm chằm vào bọn hắn. Tiêu Dương không muốn lãng phí quá nhiều người vào trận này.

Giát Giát cùng Thái tử Dịch Hàn đành lui về sau mấy bước, cả hai đều hết sức cảnh giác với những người xung quanh. Vân Tiểu Soái bị Bạch Húc Húc kéo về sau, nói:

- Một hộ lý như ngươi... biết gì mà tham gia...

- Không thể phá vỡ?

Xích Bất Phàm cười như điên, khiêu khích:

- Ta thích phá đấy, ngươi làm gì được ta?

Nói dứt lời gã quay sang trao đổi ánh mắt với Thích Không rồi cả hai cùng lao lên như hai mũi tên bắn thẳng vào Tiêu Dương...

Hai người cùng ra tay, khí thế quả nhiên nhiên rất đáng sợi

Tiêu Dương siết chặt nắm đấm chuẩn bị nghênh chiến... Nhưng lại có người nhanh hơn hắn một bước!

Vùi

Người đó từ đằng sau Tiêu Dương vọt lên, mục tiêu là Xích Bất Phàm cùng Thích Không!

- Tiểu...

Bạch Húc Húc trợn tròn mắt, ánh mắt đầy tuyệt vọng như thể chuẩn bị nhìn thấy một hộ lý ngây thơ ngượng ngùng bị hai cao thủ giết hại dã man.

Bùm! Bùm!

Hai tiếng nổ rung trời vang lên, Vân Tiểu Soái mặc trường bào trắng, trên người đeo một cái hòm thuốc. Y đánh ra hai chưởng vào người Thích Không với Xích Bất Phàm...

Âm...

Tất cả mọi người trợn mắt nhìn cảnh này.

Thích Không với Xích Bất Phàm lao tới với khí thế cuồn cuộn nhưng cuối cùng lại bị hai chưởng nhìn nhẹ như bông của Vân Tiểu Soái đánh bay...

Mà Vân Tiểu Soái thì bình tính hạ xuống đất, đến hòm thuốc cũng không lắc lư...

Vân Tiều Soái nhìn hai người bị mình đánh bay rồi lắc đầu nói:

- Giang hồ có quy tắc của giang hồ, phá vỡ quy tắc là bất lịch sự!

Nói dứt lời, gã xoay người lại khôi phục vẻ mặt xấu hổ thường ngày, chậm rãi quay về vị trí đứng bên cạnh Bạch Húc Húc.
Bình Luận (0)
Comment